Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 04: Xin nghỉ (length: 7957)

Mẹ dừng một chút, "Chó Hỏa Nha có phải là quá nóng nảy?"
Ngự Thú Sư tuyển sủng thú không thể nghi ngờ xem thuộc tính, thiên phú, tiềm lực ba điểm này.
Mà đối với người mới Ngự Thú Sư quan trọng nhất lại là xem tính nết sủng thú.
Bồ câu béo, Bạch Sa hồ, rắn đuôi ngắn, chuột Sa Bát, Thâm Mao quy có thể làm lựa chọn hàng đầu của người mới Ngự Thú Sư, tính cách kỳ thật chiếm phần rất lớn.
Sủng thú không phải cứ nuôi là đều có tính tình dịu dàng ngoan ngoãn sẽ không công kích con người.
Người Ngự Thú Sư chưa có kinh nghiệm nếu cái đầu tiên đã khế ước sủng thú tính tình ngang ngược, đừng nói chỉ huy nó chiến đấu, ngay cả huấn luyện cũng làm không được.
Năm ngoái ở chợ Nam có một thiếu niên vừa tham gia thi cấp ba xong đã khế ước con Viêm Tước Tước, kết quả chưa được hai ngày Viêm Tước Tước thà chịu phản phệ cũng muốn giải trừ khế ước.
Não vực thiếu niên bị tổn hại nghiêm trọng, đến khi lên lại cấp ba đã là nửa năm sau, so với bạn bè cùng lứa bị tụt lại một mảng lớn.
Về sau phỏng vấn hắn mới biết được, nguyên nhân là do thiếu niên muốn Viêm Tước Tước tạo mấy tư thế để đăng lên mạng xã hội…
Tin tức này có một lần lên top tìm kiếm trong vài phút đồng hồ.
Sủng thú hệ Hỏa đa số đều thô lỗ và tùy hứng, chó Hỏa Nha cũng không ngoại lệ.
Nhưng Kiều Tang không nghĩ vậy, một chủng tộc không thể tất cả chó Hỏa Nha đều nóng nảy, luôn có mấy con tính cách khác.
Nếu một chủng tộc tính cách đều như nhau, thì thật là không có gì thú vị.
"Mẹ, chẳng phải mẹ nói ta có thiên phú ngự thú sao, con thấy chó Hỏa Nha rất hợp với con." Kiều Tang nói.
Chó Hỏa Nha là sủng thú hệ Hỏa, lực công kích mạnh, sau một giai đoạn tiến hóa giúp nàng thi đỗ chứng chỉ Ngự Thú Sư cấp E tuyệt đối không có vấn đề.
Chỉ là chó Hỏa Nha mặc dù không đắt bằng sủng thú siêu năng lực như Phao Phao Linh, nhưng cũng cao hơn bồ câu béo bọn nó một chút.
Giống bồ câu béo là sủng thú ưu tiên chọn lựa của người mới Ngự Thú Sư, giá tiền khoảng 30 ngàn, mà chó Hỏa Nha thì cần khoảng 100 ngàn trở lên.
Kiều Tang hiểu tình hình kinh tế gia đình, số tiền này vẫn lấy ra được.
"Vậy được, sáng mai mẹ đưa con đến căn cứ sủng thú." Mẹ đồng ý, không nói gì nữa.


Sau khi được mẹ giục, chỉ mất 10 phút để thu dọn xong còn ăn cả điểm tâm, lúc ra đến cửa đúng 7 giờ 06 phút.
Kiều Tang trong suốt thời gian đó cứ rũ mắt xuống, vẻ mặt như chưa tỉnh ngủ.
Mãi đến khi nàng lên xe.
Căn cứ Sủng Thú Hàng Cảng không nằm ở nội thành, mà cách trung tâm thành phố hơn 40 cây số, ở vùng ngoại ô.
Chim bồ câu béo đưa hai mẹ con đến Căn cứ Sủng Thú Hàng Cảng thì đã là 8 giờ 31 phút.
Vừa vặn lúc Căn cứ Sủng Thú mở cửa hoạt động.
Vì còn sớm nên toàn bộ Căn cứ Sủng Thú Hàng Cảng chỉ có hai người họ đến mua sủng thú.
Không cần hẹn trước cũng không cần xếp hàng.
Người tiếp đón bọn họ là một nữ nhân viên công tác tầm ba mươi tuổi.
"Xin hỏi có gì cần giúp đỡ không?" Nàng đi lên phía trước, nở nụ cười nghề nghiệp.
"Chúng tôi muốn mua chó Hỏa Nha." Mẹ nói thẳng mục đích đến.
"Vâng, mời đi theo tôi." Nhân viên công tác dẫn đường.
Nàng hiển nhiên có kinh nghiệm làm việc, trên đường không ngừng giới thiệu, không để bầu không khí gượng gạo.
"Hiện tại căn cứ chúng tôi có 27 con chó Hỏa Nha, đều phát triển rất tốt, có 2 con sắp tiến hóa, 25 con còn lại thì có 19 con đã học được hỏa hoa."
"Có 7 con còn học xong hỏa cầu, bọn chúng so với chó Hỏa Nha cùng tuổi thì to hơn chút, còn có 5 con…"
Trong khi giới thiệu bọn họ đã đi đến nơi chuyên nuôi chó Hỏa Nha.
Còn chưa đợi Kiều Tang đến gần.
"Bốp!"
Một tiếng nổ vang lên, một ngọn lửa đánh trúng cách nàng chừng 5 mét.
Kiều Tang giật mình.
Nàng nhìn theo hướng ngọn lửa phát ra.
Hai con chó Hỏa Nha rõ ràng to hơn những con khác đang gầm gừ giằng co răng sắc được bao bọc trong ngọn lửa.
Răng nanh được lửa bao trùm, đây là kỹ năng cơ bản mà chó Hỏa Nha đều di truyền được - răng lửa.
Nhân viên công tác không hoảng hốt, ở bên cạnh giải thích: "Hai con này là chó Hỏa Nha sắp tiến hóa, bọn nó luôn đánh nhau để chứng minh mình mạnh nhất, nhưng sức hai bên ngang nhau."
Vừa dứt lời, lửa tản ra, lại có một luồng đánh trúng nơi cách Kiều Tang khoảng 4 mét.
Kiều Tang cảm thấy da đầu tê dại.
Nhân viên công tác chỉ vào lùm cây bên trái không xa: "Hỏa hoa vừa rồi là con chó Hỏa Nha kia bắn ra, uy lực cũng khá đó."
Kiều Tang nhìn sang, chỉ thấy phía trước con chó Hỏa Nha đó có một con khác đang đứng, trông có vẻ bầu không khí không tốt lắm.
Quả nhiên, giây sau hai con liền cắn xé.
Nhân viên công tác thuyết minh: "Bọn nó là tình địch, vì tranh giành trái tim của một con chó Hỏa Nha cái nên mới đánh nhau, nhưng không có kết quả gì đâu, vì con cái đó thích một con khác."
Kiều Tang: "…"
Nàng suy tư một lát rồi hỏi: "Con chó Hỏa Nha cái đó đâu?"
Chó Hỏa Nha cái tính tình chắc sẽ tốt hơn chó đực.
Nhân viên công tác cười nói: "Chính là con đang cổ vũ cạnh bọn nó đánh nhau đấy."
Kiều Tang ngẩn ra, nàng nhìn sang, bên lùm cây quả nhiên có một con chó Hỏa Nha có lông sạch sẽ và mềm mại hơn hai con kia đang hưng phấn hú hét.
"Răng!"
"Răng!"
Nhân viên công tác phiên dịch: "Nó đang hô đánh nhau đấy, tuy nó không thích bọn nó, nhưng thích bọn nó đánh nhau vì mình."
Kiều Tang: "…"
Bên này Kiều Tang lâm vào lộn xộn, nhân viên công tác thấy mẹ của nàng im lặng nãy giờ, hỏi: "Ngài có ưng ý con chó Hỏa Nha nào không? Tôi có thể mang nó đến gần cho ngài xem."
Mẹ lắc đầu: "Tôi đưa con gái đến, là nó muốn khế ước chó Hỏa Nha."
Nhân viên công tác chợt hiểu ra: "Thảo nào, con gái của ngài là tự chủ thức tỉnh à."
Mẹ trông có vẻ rất vui: "Sao cô biết?"
Nhân viên công tác giải thích: "Hôm nay là thứ bảy, con gái ngài còn mặc đồng phục cấp hai Văn Thành, chắc là đang học lớp 9.
Bây giờ chưa đến thời gian liên minh ngự thú hằng năm thống nhất thức tỉnh não vực, nếu không phải tự chủ thức tỉnh sao có thể đến đây khế ước sủng thú.
Hơn nữa thời điểm mấu chốt này trường cũng không dễ xin nghỉ."
Ở trên đều là nàng bịa.
Nàng đoán như vậy vì ba ngày trước có một nữ sinh cấp hai Văn Thành cũng là tự chủ thức tỉnh, được phụ huynh đưa đến khế ước sủng thú, đúng lúc nàng tiếp đón.
Chẳng lẽ Văn Thành Sơ có phong thủy tốt sao? Mà một lứa lại ra hai đứa bé tự chủ thức tỉnh.
Về nhà nhất định phải cùng chồng thương lượng đi vay mua nhà ở khu học đường bên đó, con trai nàng đang học tiểu học năm thứ tư.
Nụ cười trên mặt mẹ dần cứng lại.
Kiều Tang lấy lại tinh thần, yếu ớt hỏi: "Mẹ, hôm nay mẹ có gọi cho giáo viên chủ nhiệm xin phép cho con chưa?"
Mẹ cười gượng hai tiếng: "Ha ha, sao mẹ quên được chứ."
"Con nhớ hôm qua mẹ có xin phép, nhưng hôm nay..." Kiều Tang lên tiếng chất vấn.
"Mẹ xin thẳng hai ngày luôn rồi!" Giọng mẹ vô thức lớn hơn.
Kiều Tang nói: "Vậy thì tốt rồi."
Nàng âm thầm thở dài.
Không biết mẹ có phát hiện ra không, lúc nói dối giọng của mẹ sẽ lớn hơn.
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận