Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Chương 133: Quảng cáo

Chỉ thấy trên sàn nhà vốn sạch sẽ không rõ vì sao lại có thêm một vũng nước.
Trong phòng khách lại chỉ có Nha Bảo.
Nhưng mà Nha Bảo chơi nước... Không thực tế lắm...
Kiều Tang nhất thời hơi bối rối.
"Nha."
Nha Bảo nhìn chằm chằm vào cảnh đánh nhau trên TV, lơ đãng đáp lại.
Không phải nó...
Kiều Tang chưa bao giờ nghĩ rằng Nha Bảo sẽ nói dối mình, nàng lập tức nghĩ đến những nguyên nhân khác có thể khiến sàn nhà tự dưng có nước.
Chênh lệch nhiệt độ trong nhà và ngoài trời trong ngày lớn, không khí ẩm ướt, tầng trên đọng nước, phòng vệ sinh hoặc phòng khác có đường ống bị rò rỉ, nước thấm qua tường rồi chảy ra sàn nhà cũng là một khả năng.
Nếu tình huống này thường xuyên xảy ra thì cũng khó trách tiền thuê nhà rẻ đi không ít, đoán chừng đây là một trong những nguyên nhân.
Kiều Tang không tìm hiểu kỹ vấn đề nằm ở đâu, sau khi lau sạch vũng nước trên sàn thì đến ghế sô pha xem TV.
Trận đấu đối chiến vừa kết thúc một vòng, hiện đang chiếu quảng cáo.
Trong quảng cáo, một con Lục Khắc miêu miêu đang dùng bữa tối dưới ánh nến với một con mèo tai dài ăn mặc thời thượng.
Lúc này, điện thoại di động trên bàn vang lên.
Ống kính lia tới, là vợ của Lục Khắc miêu miêu, Hắc Bái miêu, gọi tới.
Do được lồng tiếng người nên Kiều Tang hoàn toàn hiểu được chúng nó đang nói gì.
Hắc Bái miêu: "Ngươi có ở nhà không?"
Lục Khắc miêu miêu: "Ta đang ở nhà mà."
Hắc Bái miêu: "Vậy sao ta nghe thấy bên cạnh ngươi có giọng khác?"
Lục Khắc miêu miêu: "Vì ta đang xem ti vi."
Hắc Bái miêu: "Ta vừa đến nơi, sao ngươi không mở cửa?"
Lục Khắc miêu miêu: "Chắc là do tiếng ti vi to quá, ta ra mở cửa ngay đây."
Hình ảnh chuyển sang toàn cảnh nơi Hắc Bái miêu đang đứng, chỉ thấy nó đứng ở cửa ra vào một khu chung cư, đang xịt nước hoa lên người mình.
Thì ra Hắc Bái miêu đi công tác về, đang chuẩn bị tạo bất ngờ cho Lục Khắc miêu miêu.
Ngay tại lúc Kiều Tang nghĩ rằng lời nói dối của Lục Khắc miêu miêu sắp bị phát hiện thì cửa mở.
Người mở cửa lại chính là Lục Khắc miêu miêu vốn đang dùng bữa tối dưới ánh nến!
Chuyện gì thế này?
Thuấn di?
Không gian di động?
Nàng nhớ Lục Khắc miêu miêu không phải sủng thú hệ siêu năng lực mà.
Ống kính chuyển đến bàn ăn, Lục Khắc miêu miêu đặt điện thoại di động xuống, cười đắc ý, thì ra nó đã chuẩn bị từ trước, để lại phân thân ở nhà.
Kiều Tang nhíu mày, như vậy cũng được sao?
Hình ảnh lại chuyển đến chỗ khu chung cư, Hắc Bái miêu và Lục Khắc miêu miêu ôm nhau thắm thiết, chỉ thấy phân thân của Lục Khắc miêu miêu ngửi thấy mùi hương trên người Hắc Bái miêu, tim đập càng lúc càng nhanh, mặt càng lúc càng đỏ.
Sau đó nổ tung tại chỗ rồi biến mất không còn tăm hơi...
Lục Khắc miêu miêu đang ngồi trước bàn ăn biến sắc.
Cuối cùng, một chai nước hoa chiếm hết màn hình.
"Chỉ dùng một giọt, bất kỳ chuyện gì đều có thể phát sinh, nước hoa Mộng Nhiên, bạn xứng đáng sở hữu!"
Kiều Tang: "..."
Đây lại có thể là quảng cáo nước hoa...
Nhưng mà phân thân có thể thao tác từ xa được sao?
Cho dù quảng cáo có hiệu ứng biên tập, cũng không ngăn cản Kiều Tang suy nghĩ theo hướng này.
Nếu phân thân ở rất xa mà vẫn có thể điều khiển, vậy để phân thân của Nha Bảo ở nhà huấn luyện, còn bản thể đến trường tham gia tập huấn, chẳng phải là quá hoàn hảo sao?
Hơn nữa hai bên đều làm việc của riêng mình, lâu dần tinh thần lực của Nha Bảo sẽ tiến bộ, có thể lo liệu được cả hai việc, biết đâu như vậy phân thân và bản thể có thể đồng thời thi triển những kỹ năng khác nhau.
Kiều Tang hai mắt sáng rực lên, nàng càng nghĩ càng thấy phương pháp này khả thi.
Ý tưởng thì không tồi, nhưng làm thế nào để thực hiện lại là một vấn đề.
Đầu tiên, làm thế nào để duy trì sự tồn tại của phân thân và điều khiển nó từ khoảng cách xa như vậy, từ Thiên Cảnh uyển đến trường trung học Thánh Thủy?
Mặc dù nàng đã đặc biệt tìm một căn nhà gần trường học, nhưng khoảng cách giữa hai nơi cũng khoảng một cây số.
Bình thường thì không thấy xa, nhưng để phân thân và bản thể cách nhau một khoảng như vậy thì lại rất xa.
Nhưng Nha Bảo bây giờ đã có thêm hệ siêu năng lực, chỉ cần tinh thần lực tăng lên, việc điều khiển phân thân từ xa hoàn toàn có thể làm được.
Kiều Tang trầm tư một lát, rồi quay đầu nói: "Nha Bảo, ngươi tạo ra tất cả phân thân đến ao nước ngoài sân kia luyện Hỏa hoa, bản thể ở lại đây xem ti vi."
Nha Bảo nghe xong, há hốc miệng, mắt trợn tròn.
Có thể làm vậy sao...
Nha Bảo không nói gì, nhưng Kiều Tang đã đọc được ý nghĩ của nó qua nét mặt.
"Đương nhiên có thể, ngươi thử xem."
Hiện tại, phần lớn thời gian tập huấn ở trường vẫn dành cho huấn luyện thể năng, còn việc huấn luyện kỹ năng cũng không tiêu tốn bao nhiêu năng lượng của Nha Bảo.
Việc luyện tập thi triển kỹ năng không cần bổ sung năng lượng, có thể luyện tập trực tiếp.
Nghe Ngự Thú Sư nhà mình nói vậy, Nha Bảo không do dự nữa, lập tức điều động năng lượng.
15 con Viêm Linh khuyển lập tức xuất hiện trong phòng khách, xếp thành hàng dài, lũ lượt đi ra sân.
Từ khi độ thành thạo của Ảnh Phân Thân được luyện từ Tinh Thông lên Tiểu Thành, số lượng ảnh phân thân cũng tăng theo.
Rất nhanh, từ phía ao nước ngoài sân liên tiếp vang lên tiếng nổ.
"Nha..."
Nha Bảo xem ti vi mà lòng không yên.
Phải điều khiển 15 phân thân ngoài sân nên nó căn bản không thể tập trung xem ti vi...
"Nha."
"Nha Nha."
Nha Bảo lộ vẻ bối rối một lúc, quay đầu lại, dùng móng vuốt chỉ về phía sân nhà cho Ngự Thú Sư của mình xem.
Hay là nó cũng ra ngoài đó huấn luyện luôn đi.
"Ngươi không cần đi luyện, ta làm vậy là để rèn luyện khả năng tách biệt hành động giữa bản thể và phân thân của ngươi." Kiều Tang cười nói: "Hôm qua không phải sau khi ngươi dùng phân thân thi triển Niệm lực thì bản thể không dùng được Hỏa hoa sao, đến khi nào ngươi vừa có thể điều khiển phân thân, vừa có thể chuyên tâm làm việc của bản thể, thì có lẽ sẽ dùng được kỹ năng."
Nha Bảo sững sờ.
Thì ra đây không chỉ đơn thuần là luyện tập Hỏa hoa! Mà còn là một bài huấn luyện khác!
"Nha Nha!"
Nha Bảo tỏ vẻ hưng phấn, quay đầu lại, ánh mắt kiên định, nhìn chằm chằm vào TV như thể đó là đối thủ.
Nó phải nghiêm túc xem ti vi!
Kiều Tang ở bên cạnh hài lòng gật đầu.
Về phương diện huấn luyện, Nha Bảo quả nhiên chưa bao giờ khiến mình phải bận tâm.
Giá mà sau này Tiểu Tầm Bảo cũng nghiêm túc huấn luyện như vậy thì tốt...
"Tìm."
Tiểu Tầm Bảo Quỷ bất giác sờ mũi, cảm thấy hơi ngứa.
Đột nhiên, động tác sờ mũi của Tiểu Tầm Bảo Quỷ khựng lại, bông bồ công anh trong móng phải cũng chưa kịp đặt xuống.
Nó ngồi thẳng dậy, vươn đầu về phía trước, dùng mũi khịt khịt ngửi.
Có thứ gì đó... Thơm quá...
Tiểu Tầm Bảo Quỷ bị hấp dẫn, định bay theo mùi hương đó.
Kết quả, nó còn chưa bay được hai bước thì Kiều Tang đã phát hiện ra.
"Ngươi đi đâu?" Kiều Tang hiếu kỳ nói.
Bình thường Tiểu Tầm Bảo Quỷ cả ngày đều đi theo nàng, 24 giờ trừ lúc ngủ, về cơ bản nó đều đậu trên đầu nàng.
Trừ phi gặp thứ gì đó hấp dẫn, nếu không nó sẽ không tùy tiện rời đi.
Nhưng bây giờ đang ở trong nhà, không phải bên ngoài, cũng không có gì mới lạ, sao Tiểu Tầm Bảo Quỷ lại đột nhiên bay khỏi đầu nàng?
Chẳng lẽ là vì nàng hai ngày rồi chưa gội đầu?
Tiểu Tầm Bảo Quỷ chỉ về phía sân rồi giải thích.
"Tìm."
"Tìm."
Kiều Tang sửng sốt một chút: "Ngươi nói là có một mùi hương rất dễ chịu?"
"Tìm."
Tiểu Tầm Bảo Quỷ gật gật đầu.
Kiều Tang nhíu mày suy nghĩ. Nàng nhớ rằng những thứ có thể khiến sủng thú hệ U Linh cảm thấy dễ chịu, ngoài thức ăn chuyên dụng cho hệ U Linh ra, còn có oán khí, linh hồn, sinh mệnh, sợ hãi, hối hận và các loại năng lượng tương tự...
Cùng lúc đó, ở góc tường ngoài sân, một con sủng thú không rõ hình dạng đang tức tối nhìn 15 con Viêm Linh khuyển không ngừng phun Hỏa hoa vào ao nước.
Vì quá tức giận, mũi nó phì ra hai cái bong bóng lúc phồng lúc xẹp.
Bạn cần đăng nhập để bình luận