Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 166: Đồng thời phóng thích (length: 8584)

Kiều Tang bên này đang suy nghĩ đối sách.
Sủng thú hệ U Linh kinh khủng cùng quỷ dị là mọi người đều biết, chỉ cần ẩn thân, không có thủ đoạn khắc chế tương ứng thì ở giai đoạn cấp thấp, sủng thú này cơ bản là sự tồn tại vô địch.
Có thể khắc chế hệ U Linh theo thứ tự là hệ Ác cùng hệ U Linh.
Bởi vì hệ Ác có thể gây ra gấp đôi tổn thương lên hệ U Linh, còn hệ U Linh bản thân thuộc về một loại thuộc tính đã khắc chế bản thể, đồng thời cũng bị bản thể khắc chế.
Các thuộc tính khác trừ phi sủng thú có thực lực nghiền ép hoặc có kỹ năng khắc chế chuyên môn, nếu không thì rất khó chiến thắng.
Việc nó có thể đột nhiên biến mất rồi lại đột nhiên xuất hiện, điểm này cũng làm người ta nhức đầu.
"Chúng ta hay là thừa dịp nó không ở hiện tại đi nhanh lên đi." Phương Tư Tư khẩn trương nhìn xung quanh, rất sợ Tam Nhãn U Thiền bất chợt xuất hiện mà không ai để ý.
"Ngươi cảm thấy một con sủng thú hệ U Linh chủ động tấn công nhân loại, mà khi đối chiến lại chiếm ưu thế thì có khả năng đột ngột rời đi không?" Kiều Tang mặt ngưng trọng nói.
Phương Tư Tư chần chờ một chút: "Cũng có thể a, biết đâu nó đột nhiên trong nhà có chút chuyện."
Kiều Tang ánh mắt trong trẻo nhìn thẳng vào nàng, cho đến khi Phương Tư Tư càng lúc càng chột dạ, cuối cùng ỉu xìu mà ba ba tránh ánh mắt, lần nữa khẩn trương nhìn về phía xung quanh.
"Vậy chúng ta bây giờ phải làm sao?" Phương Tư Tư hạ giọng hỏi.
"Đi thì vẫn phải đi, bất quá đội hình phải sắp xếp cho ổn." Kiều Tang chân thành nói: "Ngươi đi trước, ta ở sau đi, sau đó để Nha Bảo phân thân bao vây chúng ta tiền tiến, đến lúc đó Tam Nhãn U Thiền đột ngột xuất hiện, ta sẽ cản nó, còn ngươi cứ một mực chạy ra ngoài, ra bên ngoài rồi gọi người đến cứu ta."
Phương Tư Tư nghe vậy đầu tiên ngẩn người, sau đó trong mắt ánh lên lệ quang, cảm động nói: "Sao ta có thể để mình ngươi ở lại đây! Muốn đi thì cùng đi…"
Lời còn chưa nói hết, Kiều Tang liền cắt ngang nàng: "Nếu không thì ngươi đoạn hậu, ta ra ngoài tìm người cứu ngươi."
Phương Tư Tư: "..."
"Vậy vẫn là... Kiều Kiều Kiều... Kiều Tang..." Giọng của Phương Tư Tư bỗng trở nên vô cùng cứng nhắc, ánh mắt hung hăng nghiêng nhìn phía sau Kiều Tang, đang dùng một phương thức kỳ quái nhắc nhở.
Kiều Tang trong lòng run lên, vừa định quay đầu nhìn lại, thân thể lại đột nhiên như bị một lực lượng nào đó kéo lên không di chuyển.
Quay đầu nhìn lại, hóa ra là Nha Bảo dùng miệng cắp lấy cô chạy lên phía trên thủy đạo.
Hú hồn, còn tưởng là Tam Nhãn U Thiền... Kiều Tang thở dài một hơi.
"Ầm!!"
Ngay lúc này, một tiếng vang thật lớn từ phía sau truyền đến.
Cùng lúc đó Nha Bảo đứng ở cống thoát nước giữa không trung, một cú lắc đầu ném Kiều Tang ra phía sau, cô ngồi vững vàng trên lưng nó, vừa vặn có thể thấy nơi phát ra tiếng vang.
Kiều Tang biến sắc, môi hơi trắng bệch.
Chỉ thấy nơi cô vừa đứng xuất hiện một cái hố to lõm xuống, nếu vừa rồi Nha Bảo không cắp cô đi thì không trực tiếp "hôi phi yên diệt" cũng sẽ bị thương nặng phải nằm viện mươi ngày nửa tháng.
Trên miệng hố, Tam Nhãn U Thiền giương cánh đột ngột xuất hiện.
Kiều Tang trong lòng sợ hãi, sủng thú hoang dã đều hung tàn như vậy sao?!
Thảo nào trên mạng đều nói vào bí cảnh nguy hiểm, Ngự Thú Sư cấp độ không đạt D thì đừng có mơ.
Sủng thú hoang dã tấn công con người căn bản không hề kiêng kỵ… Kiều Tang nhìn Phương Tư Tư đang vẻ mặt khiếp sợ nhìn mình, cô vuốt Nha Bảo cõng, mở miệng nói: "Dùng niệm lực trước đem nàng mang tới."
Cô có chút bất đắc dĩ.
Cái đồ ngốc này, nói là gan lớn thì thấy sủng thú hệ U Linh lại còn biết thét lên bỏ chạy, nhưng nói nhát gan thì giờ Tam Nhãn U Thiền cách có một mét vẫn còn ngây ngốc nhìn về phía bên này.
"Nha."
Nghe thấy Ngự Thú Sư nhà mình, trong mắt Nha Bảo lóe lên lam quang.
Một giây sau, Phương Tư Tư ở dưới sự khống chế của niệm lực xuất hiện giữa không trung cùng Nha Bảo ở cùng một độ cao.
Kiều Tang: "...!"
Nói là ăn ý đâu! Chẳng phải là sau khi tiến hóa thành Viêm Linh Khuyển thì đã tâm hữu linh tê rồi sao!
Kiều Tang rất nhanh bình tĩnh lại, tuy đối tượng khống chế khác với cô nghĩ, nhưng, đây là cơ hội.
"Cứ như vậy khống chế nó xoay tròn liên tục!"
Việc niệm lực có thể khống chế Tam Nhãn U Thiền là một bất ngờ, trải qua một khoảng thời gian huấn luyện kỹ năng, mức độ thuần thục niệm lực của Nha Bảo đã đạt Đại Thành, coi như Tam Nhãn U Thiền cấp cao hơn một bậc, chỉ cần niệm lực khống chế được nó thì tùy tiện cũng thoát khỏi không được.
"Mắt mắt..."
Tam Nhãn U Thiền dưới sự khống chế của niệm lực không ngừng xoay tròn, rất nhanh liền bắt đầu chóng mặt, nó cố nén cảm giác chóng váng, ngưng tụ năng lượng phóng cầu bóng tối về phía Nha Bảo.
Bởi vì còn đang xoay tròn, vị trí phóng ra cầu bóng tối bị sai lệch, đánh trúng lên trần xi măng.
Không giống với việc lúc đầu Hỏa Tinh Vũ không thể phá hỏng trần nhà, sau khi cầu bóng tối nện vào, đá văng ra, thấy một mảnh sắp rơi xuống sau lưng Ngự Thú Sư nhà mình, Nha Bảo vô thức di chuyển sang một bên.
Chính là lần di chuyển này, đã giúp Tam Nhãn U Thiền thoát khỏi sự khống chế của niệm lực.
"Hỏa hoa!"
Kiều Tang vẫn luôn chú ý động tĩnh của Tam Nhãn U Thiền, kịp thời đưa ra mệnh lệnh.
Một đoàn hỏa hoa đường kính hơn 20 centimet xuất hiện trước miệng Nha Bảo.
Một giây sau, đoàn Hỏa Diệm cháy rực như có sinh mệnh lực này chính xác đánh trúng vào người Tam Nhãn U Thiền.
"Mắt mắt!!"
Tam Nhãn U Thiền hung hăng đập xuống đất.
Kiều Tang cũng không thấy bất ngờ khi Tam Nhãn U Thiền bị đánh trúng, nếu vừa rồi nó không bị niệm lực khống chế xoay chuyển nhiều vòng như vậy thì Hỏa Hoa có lẽ không thể đánh trúng được nó nhanh như vậy.
Nhưng bây giờ Tam Nhãn U Thiền đang trong trạng thái choáng váng, việc đánh trúng nó dễ như trở bàn tay.
Tam Nhãn U Thiền bị một đạo Liệt Diễm đánh trúng không hề nhanh chóng đứng lên được, một mặt là uy lực của Hỏa Hoa, một tuyệt kỹ đạt độ thành thục đã vượt xa các kỹ năng trung cấp thông thường.
Mặt khác, cũng bị ảnh hưởng bởi hình thể của nó.
Dù lực công kích vẫn mạnh, tốc độ cũng nhanh hơn nhiều so với các sủng thú cao cấp bình thường, nhưng do hình thể nhỏ mà lực phòng ngự lại không tốt.
"Hỏa tinh..." Vốn định thừa thắng xông lên thi triển Hỏa Tinh Vũ thì Kiều Tang thấy một khối đá rơi xuống ngay trước mắt, cô liền ngậm miệng.
Dù không rõ nguyên nhân gì, nhưng kiến trúc phía trên mật thất có vẻ như đã khôi phục bình thường, cầu bóng tối đập vào còn có thể bị hư hại.
Kiều Tang do dự, nhưng Nha Bảo thì không.
Vừa lúc Tam Nhãn U Thiền ngã xuống đất, nó lập tức thi triển phân thân bao vây Tam Nhãn U Thiền, 15 phân thân cùng nhau phun ra Hỏa Hoa, thấy Hỏa Hoa sắp bắn ra ngoài.
Nhưng đúng lúc này, một con Tam Nhãn U Thiền bỗng nhiên xuất hiện sau lưng Kiều Tang, miệng còn đang ngưng tụ một viên cầu bóng tối.
Tai Nha Bảo khẽ động, đột nhiên đổi hướng.
Ý thức được Tam Nhãn U Thiền muốn làm gì, não bộ nó căng lên, trong lòng bốc cháy, toàn thân nổi lên Lam Quang chói mắt, khí lưu xung quanh cuộn trào, một lực vô hình ép con Tam Nhãn U Thiền còn đang ngưng tụ cầu bóng tối phía trước biến dạng, rồi hung hăng lao xuống mặt nước phía dưới.
"Ầm!!!"
Tam Nhãn U Thiền này chạm mặt nước mà không hề giãy dụa, trực tiếp tiêu tan.
Là phân thân!
"Ầm!!!"
Cùng lúc đó, một tiếng nổ lớn vang vọng khắp cả mật thất.
Kiều Tang vẫn còn chưa tỉnh táo lại sau cú suýt chút nữa bị tập kích, nghe thấy âm thanh, cô vô thức quay đầu.
Chỉ thấy một con Tam Nhãn U Thiền nhắm mắt bất tỉnh dưới đất, xung quanh nó còn có 15 phân thân của Nha Bảo vây quanh.
Kiều Tang ngây người mất một lúc, nhịp tim không tự giác tăng nhanh.
"Đây, đây là thành công sao?!"
Đây là Nha Bảo thành công phóng đồng thời hai kỹ năng có thuộc tính khác nhau của bản thể và phân thân?!
PS: Cảm tạ lão bản ta yêu Lương Bác đã khen thưởng!
Bạn cần đăng nhập để bình luận