Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 454: Giai đoạn thứ hai cả nước thi đấu (length: 8016)

【 Sủng thú lâm vào định thân pháp trạng thái, trong thời gian nhất định không thể sử dụng kỹ năng cuối cùng đã dùng trước khi lâm vào định thân pháp trạng thái 】 Kiều Tang đã hiểu.
Định thân trạng thái là không thể động, mà định thân pháp trạng thái là không thể sử dụng kỹ năng cuối cùng đã dùng trước khi lâm vào trạng thái.
Kiều Tang bỗng nhiên trong đầu hiện lên một cái ý niệm: Mệnh danh giống nhau như vậy, ý tứ lại hoàn toàn không giống, cái này điểm kiến thức phải nhớ kỹ a, luôn cảm giác về sau thi cử sẽ có.
Nghĩ tới đây, nàng lần nữa xem qua phần giới thiệu liên quan tới định thân pháp một lần sau mới để điện thoại xuống, ý thức trở lại ngự thú điển.
Kiều Tang nhìn xuống, phát hiện kỹ năng của Tiểu Tầm Bảo cũng giống Nha Bảo và Lộ Bảo khi tiến hóa, nhiều ra ba cái.
Lần lượt là ý niệm đầu chùy, kinh hãi và suy vận nguyền rủa.
Ý niệm đầu chùy, kỹ năng cao giai hệ siêu năng, đem niệm lực tập trung ở đầu công hướng đối phương tạo thành tổn thương, có 20% tỷ lệ sẽ làm mục tiêu lâm vào trạng thái sợ hãi.
Khá lắm, Tiểu Tầm Bảo thế mà đã thức tỉnh kỹ năng công kích vật lý hệ siêu năng lực... Kiều Tang vui mừng đồng thời, trong lòng không khỏi sinh ra lo lắng.
Vui mừng là, kỹ năng công kích vật lý hệ siêu năng lực không có nhiều, Tiểu Tầm Bảo có thể thức tỉnh kỹ năng này, tuyệt đối có thể tạo ra hiệu quả không ngờ trong đối chiến.
Lo lắng là, uy lực của bất kỳ kỹ năng vật lý nào cũng có liên quan đến hình thể sủng thú.
Ý niệm đầu chùy nàng còn chưa gặp sủng thú nào dùng trong hiện thực, không rõ cụ thể uy lực thế nào, luôn cảm giác Tiểu Tầm Bảo với thân hình nhỏ bé kia thi triển ra hiệu quả có thể không ra hồn.
"Xem ra phải tìm cơ hội thí nghiệm chiêu này trước một chút mới được..."
Kinh hãi, kỹ năng trung giai hệ U Linh, dùng tiếng thét chói tai bất ngờ tấn công khiến đối thủ kinh hãi, có tỷ lệ nhất định khiến mục tiêu lâm vào trạng thái sợ hãi.
Chiêu này ngược lại rất phù hợp với Tiểu Tầm Bảo...
Kiều Tang nhìn về phía kỹ năng cuối cùng — suy vận nguyền rủa.
Suy vận nguyền rủa, kỹ năng cao giai hệ U Linh, sử dụng kỹ năng này, sủng thú sẽ giảm bớt một phần ba năng lượng trong cơ thể, khiến mục tiêu trở thành thể chất xui xẻo trong một thời gian nhất định.
Mặc dù sủng thú hệ U Linh không được hoan nghênh, nhưng những sủng thú hệ U Linh có kỹ năng nguyền rủa lại có không ít người ngầm thuê.
Xét về mặt nghề nghiệp mà nói, sủng thú có kỹ năng nguyền rủa là tốt nhất trong sủng thú hệ U Linh.
Bị lãnh đạo mắng, thuê một con đi nguyền rủa một chút.
Bạn trai (gái) ngoại tình, thuê một con đi nguyền rủa một chút.
Chơi game đồng đội bị treo máy khiến thua trận, thuê một con đi nguyền rủa một chút.
Nói tóm lại, sủng thú hệ U Linh có kỹ năng nguyền rủa thật sự dễ kiếm việc làm.
Kiều Tang nghĩ thầm, xem ra sau này phạm vi nhận nhiệm vụ lại phải mở rộng thêm một chút...
Nàng nhìn lướt qua số điểm cuối cùng: 6511.
Tiểu Tầm Bảo trải qua khoảng thời gian huấn luyện và thi đấu này, số điểm đã sắp đạt mười ngàn, chỉ là vừa rồi lúc cho Tiểu Tầm Bảo uống ngầm u tinh trước đó nàng đã vào ngự thú điển, trực tiếp tăng cấp điểm lên đến 9999, lúc này mới chỉ còn lại như vậy.
"Điểm số là một thứ tốt, có thể giúp rút ngắn thời gian tiến hóa của sủng thú đi rất nhiều." Kiều Tang âm thầm cảm thán.
Một giây sau, ý thức của nàng trở lại thực tại.
...
Sáng sớm hôm sau, Kiều Tang rời giường, vào nhà vệ sinh rửa mặt.
"Tìm kiếm!"
Vừa cầm lấy bàn chải đánh răng, Tiểu Tầm Bảo bỗng nước mắt lưng tròng bay tới.
"Sao thế?" Kiều Tang vừa hỏi vừa đánh răng.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm Bảo đưa lên găng tay kim cương trên móng vuốt, lộ vẻ ủy khuất.
Nó đeo găng tay không vừa!
Kiều Tang súc miệng, trấn an: "Chuyện bé xíu vậy, đợi kết thúc trận đấu ta sẽ đi làm một đôi khác cho ngươi."
"Tìm kiếm..."
Nghe vậy, Tiểu Tầm Bảo lộ vẻ mặt "cũng chỉ có thể vậy thôi".
Rửa mặt xong, Kiều Tang chợt nghĩ ra điều gì, cầm điện thoại lên bấm số của mẹ.
Hai tiếng sau, điện thoại kết nối.
"Alo, mẹ."
"Hôm nay sao lại nghĩ ra gọi điện cho ta?" Giọng mẹ mang theo ý cười.
"Không có gì, chỉ là muốn nói với mẹ một tiếng là Tiểu Tầm Bảo tiến hóa rồi."
"..."
Sao lại không nói gì... Kiều Tang đợi vài giây, thấy mẹ không lên tiếng, liền "Alo" một tiếng.
Đầu óc Diệp Tương Đình trống rỗng.
Tiểu Tầm Bảo tiến hóa rồi?
Ý là gì?
Con gái bây giờ đã có ba con sủng thú cao cấp rồi?
Kiều Tang lại "Alo" một tiếng.
Diệp Tương Đình từ trạng thái đờ đẫn tỉnh lại, hít sâu một hơi, kìm nén cảm xúc trào dâng trong lòng, nói: "Cứ thi tốt, cố gắng... giành cái quán quân về cho ta!"
Kiều Tang cười nói: "Ta cố gắng."
"Đúng rồi, con gửi cho ta tấm ảnh Tiểu Tầm Bảo sau khi tiến hóa."
"Hả? Mẹ muốn làm gì?"
"Ta đăng lên vòng bạn bè."
"..."
Nói chuyện phiếm với mẹ vài câu, tắt máy, Kiều Tang nhìn đồng hồ, 8 giờ 12 phút.
Lúc này, điện thoại rung, có người gọi đến.
Kiều Tang nhìn, phó hiệu trưởng.
Nàng bắt máy, còn chưa mở miệng, đầu dây bên kia vang lên giọng của phó hiệu trưởng: "Kiều Tang, lát nữa con cứ đến sảnh lớn tầng một, chúng ta ở đây chờ con."
Chúng ta? Xem ra Tôn lão sư cùng phó hiệu trưởng đang ở chung... Kiều Tang nói: "Vâng."
Mười mấy phút sau, Kiều Tang ôm Nha Bảo ngồi thang máy đi xuống tầng một.
Vừa đến sảnh, nàng liền thấy hơn chục khuôn mặt quen thuộc.
Kiều Tang ngẩn người tại chỗ.
"Kiều Đại Thần!"
"Kiều Tang!"
"Kiều Thần!"
"Kiều Tang đến rồi!"
Kim Phi Phàm, Lư Lương Dạ, Trịnh Di Ninh, Vương Tế Hàng, Lục Hữu, Vương Dao, Thi Cao Phong, Hứa Á Kiệt và những người khác mắt sáng lên, xúm lại.
...
Trận đối chiến sủng thú kỳ diệu.
Kiều Tang ngồi ở ghế tuyển thủ nhìn những người trên khán đài mặc đồng phục giống mình mặt đầy hoảng hốt.
Nàng không ngờ Kim Phi Phàm các cô lại đột nhiên từ Dự Hoa khu đến cổ vũ...
Rốt cuộc làm thế nào mà mời được vậy?
Đến đây làm việc không cần làm nữa à?
Cùng lúc đó, trên khán đài.
"Kiều Tang đang nhìn kìa, cậu nói bây giờ chắc cô ấy cảm động lắm nhỉ?" Thi Cao Phong hỏi.
"Tôi không biết cô ấy có cảm động hay không, chỉ biết là cậu rất kích động." Vương Dao liếc nhìn kiểu tóc của Thi Cao Phong, cuối cùng không nhịn được nói: "Cậu đội tóc giả đến làm gì vậy?"
Thi Cao Phong sờ vào tóc giả của mình, có chút tự mãn nói: "Đây là chương trình phát sóng trực tiếp trên toàn quốc đấy, đương nhiên phải ăn mặc đẹp trai một chút chứ."
Vương Dao cạn lời nói: "Kiểu máy bay bà già đẹp trai lắm không?"
"Đương nhiên là đẹp trai rồi! Hơn nữa làm vậy mới có khí thế hơn trường khác!" Thi Cao Phong nói xong nhìn về phía Hứa Á Kiệt: "Cậu thấy đúng không?"
"Đúng." Hứa Á Kiệt vừa nói vừa lẳng lặng lấy trong ba lô ra một bộ tóc giả đầu nổ đội lên đầu.
Vương Dao: "..."
Cái quỷ gì vậy, trong đội tuyển khối mười một trừ tôi ra thì không ai bình thường, vẫn là các đàn em khối mười đội nhìn đáng tin cậy hơn... Vương Dao thầm nhủ.
Lúc này, Lư Lương Dạ ở bên cạnh lại gần thì thầm hỏi: "Học tỷ, cậu có thể giúp tớ xin địa chỉ mua bộ tóc giả đầu máy bay bà già kia được không, tớ thấy nó có chút đẹp trai."
Vương Dao: "???"
Năm phút sau, một người đàn ông mặc bộ đồ vest trắng đứng trên con sủng thú hệ bay cỡ vừa toàn thân màu trắng xuất hiện, theo lệ tuyên bố xong quy tắc thi đấu, màn hình ảo hiển thị, ngay sau đó, danh sách đối chiến giai đoạn hai toàn quốc xuất hiện trong tầm mắt khán giả...
Bạn cần đăng nhập để bình luận