Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 691: Thật thê thảm một người (length: 8670)

Hôm sau.
Ngự Liên bữa đại học ngày tựu trường.
Các loại hình thể lớn đến có thể thừa cưỡi mấy người thậm chí hơn mười người sủng thú xuất hiện trên không trung hoặc trên mặt đất.
Trong lúc đó, không ngừng có sủng thú hệ phi hành đáp xuống, dừng ở ven đường.
"Nha Nha!"
Trên bầu trời, Nha Bảo hưng phấn ngó trái ngó phải, nhìn bên phải một chút.
Cái này thật mạnh!
Cái kia nhìn đánh nhau cũng rất lợi hại dáng vẻ!
Kiều Tang ngồi trên lưng Nha Bảo, mặc dù không nhìn thấy biểu cảm của nó, nhưng thấy đầu nó không ngừng vòng tới vòng lui thì biết trong lòng nó đang nghĩ gì.
"Về sau có rất nhiều cơ hội cùng đối thủ lợi hại tranh tài, ngươi đừng xem nữa, chúng ta tranh thủ thời gian đi trước đón người mới đến khu, kẻo đến muộn." Kiều Tang vỗ vỗ Nha Bảo, nói.
"Nha!"
Nha Bảo kêu một tiếng, tỏ vẻ hiểu rõ, lập tức cánh ra sức vỗ mạnh, tăng thêm tốc độ.
Một tuần lễ trước đi dò địa hình đã giúp Kiều Tang nắm bắt được đại khái địa hình của Ngự Liên bữa đại học không sai biệt lắm.
Nàng không tốn nhiều thời gian, liền đến được nơi cần đến.
Nơi đón người mới, một tòa cao ốc tám tầng có tính thẩm mỹ cao.
Bên trong các tầng kiến trúc đều được thiết kế lệch nhau, từ đó tạo thành rất nhiều sân thượng bên ngoài.
Nha Bảo đáp xuống mặt đất, đợi Kiều Tang xuống khỏi lưng nó, hình thể chậm rãi thu nhỏ lại.
Kiều Tang đi vào căn phòng lớn ở lầu hai.
Bên trong đã có gần hai phần ba tân sinh ngồi.
Phía trước nhất trên bục, có chín chiếc ghế đặt, trên đó là chín người da màu tóc khác nhau, nhìn độ tuổi thì đều là người trung niên lớn tuổi.
Kiều Tang dựa theo biển chỉ dẫn, đi tới khu vực của ngự thú hệ.
Nàng ôm Nha Bảo tùy tiện tìm một chỗ ngồi xuống.
Ánh mắt những người xung quanh đều rơi trên người Nha Bảo, nhưng rồi lại nhanh chóng chuyển đi.
Kiều Tang đảo mắt nhìn toàn trường, phát hiện tuy không nhiều người ôm sủng thú như mình, nhưng cũng không phải là hoàn toàn không có.
Lúc này, một thiếu nữ khoảng 18 tuổi ngồi cạnh, tóc vàng, mặc áo choàng, mắt xanh lam nghiêng người tới chào hỏi:
"Chào, ta tên Laila Lỵ."
Kiều Tang liếc nàng: "Ta là Kiều Tang."
"Ngươi là người hành tinh nào?" Laila Lỵ hỏi.
Xem ra mọi người đã ngầm chấp nhận người ôm sủng thú không phải Siêu Túc Tinh… Kiều Tang trong lòng thầm nhủ một câu, ngoài mặt thì cười nói:
"Lam Tinh."
"Lam Tinh à..." Laila Lỵ cảm thán: "Ta vẫn luôn muốn đến Lam Tinh khám phá bí cảnh một lần, nhưng tiếc là không có cơ hội."
"Sau này sẽ có." Kiều Tang nói.
Hai người nói chuyện đôi ba câu, Laila Lỵ đột nhiên nhớ ra cái gì, hỏi:
"Ngươi ở khu ký túc xá nào vậy?"
"Ta không rõ lắm." Kiều Tang giải thích: "Ta xin ở trọ ngoài trường rồi, còn chưa qua đêm bao giờ."
Laila Lỵ hết sức ngạc nhiên: "Ở trọ ngoài trường nhanh vậy đã được duyệt sao?"
Kiều Tang vừa định giải thích mình là sinh viên trao đổi, Laila Lỵ lại nói tiếp:
"Nghe nói khóa này của chúng ta có một tân sinh rất lợi hại, năm nhất mà đã được phân vào khu nhất."
Kiều Tang hiếu kỳ nói:
"Khu nhất?"
Không đợi Laila Lỵ trả lời, một nam sinh tóc nâu có tàn nhang trên mặt ngồi bên cạnh lên tiếng:
"Ngươi không ở ký túc xá nên không rõ, khu nhà nghỉ của Ngự Liên bữa đại học được chia thành ba khu, lần lượt là sơ đẳng khu, cao đẳng khu và khu nhất."
"Như chúng ta năm nhất mới đến thì cơ bản là ở khu sơ đẳng, còn khu cao đẳng là chỗ của mấy đàn anh đàn chị khóa trên."
Nói xong, hắn nhìn Kiều Tang, cố ý dừng lại một chút.
"Vậy còn khu nhất?" Kiều Tang phối hợp hỏi.
Nam sinh còn chưa kịp lên tiếng, Laila Lỵ đã nói: "Khu nhất là nơi ở của Top 100 người mạnh nhất mỗi hệ, như Top 100 ngự thú hệ của chúng ta đều phải thông qua thi đấu, sinh viên năm nhất mới vào mà được phân vào khu nhất thì nghe nói là chưa từng có."
"Vậy là thông tin của ngươi sai rồi." Nam sinh tóc nâu hơi nâng giọng phản bác:
"Đã từng có năm trường hợp sinh viên năm nhất của Ngự Liên bữa đại học vừa nhập học đã được phân vào khu nhất, những người đó đều là thiên tài trong thiên tài, giờ có thể tra được tên trong liên minh ngự thú rồi, Zaka bữa biết chứ, chính là..."
Laila Lỵ ngắt lời nói:
"Ta đang nói là trong ngự thú hệ xưa nay chưa từng có."
Nam sinh tóc nâu liền im bặt.
"Vậy tân sinh năm nhất được phân vào khu nhất đó là ai?" Kiều Tang hứng thú hỏi.
"Không rõ." Laila Lỵ lắc đầu.
Nam sinh tóc nâu mặt mày hóng hớt: "Nghe nói một đàn anh trước đây đứng hạng 100 hôm qua đi tìm tân sinh kia ở ký túc xá khu nhất, muốn khiêu chiến đoạt lại phòng ngủ, kết quả tân sinh đó căn bản không có ở đó."
Khiêu chiến? Kiều Tang bỗng chốc trở nên nhạy cảm, hỏi: "Chỉ cần thắng là có thể giành lại ký túc xá sao?"
"Đương nhiên." Nam sinh tóc nâu xua tay: "Chúng ta là ngự thú hệ mà, so chính là chiến lực, Top 100 không phải là một trăm người lợi hại nhất trong đối chiến sao, chỉ cần đánh bại một trong số họ là có thể vào ở khu nhất."
Nghe vậy, Kiều Tang ngẫm nghĩ, hỏi:
"Chẳng phải sẽ có rất nhiều người muốn đối chiến với tân sinh kia sao?"
Laila Lỵ tràn đầy ý chí chiến đấu: "Ai bảo người đó mới đến đã ở khu nhất, tất cả chúng ta đều là sinh viên năm nhất, dựa vào cái gì chúng ta lại không được, mọi người tuổi tác đều tương đương nhau cả, ta không tin người đó lợi hại hơn ta chỗ nào, ta sớm muộn gì cũng phải đi thách đấu với người đó!"
Nam sinh tóc nâu nhìn nàng, nhắc nhở:
"Vậy ngươi trước hết phải đăng ký đã, người nào muốn thách đấu bảng Bách Cường đều phải đăng ký, phải có sự công nhận của giáo viên thì kết quả đối chiến mới có hiệu lực."
Thật thê thảm, vừa vào đại học đã bị toàn bộ ngự thú hệ nhắm đến… Kiều Tang trong lòng thương xót cho người nọ hai giây, hỏi: "Đăng ký ở đâu? Ta cũng muốn đi."
Nàng không có hứng thú với việc ở khu nhất, nhưng theo lời bọn họ thì vị tân sinh được vào khu nhất đó hẳn là người lợi hại nhất trong sinh viên năm nhất.
Lợi hại đến mức chưa từng đối chiến với bất kỳ ai trong Bách Cường ngự thú hệ, trường đã cho người đó vào khu nhất.
Đối với người như vậy, nàng rất muốn so sánh một chút xem sao.
"Vậy thì ta không rõ rồi." Nam sinh tóc nâu nói: "Nhưng mà đến lúc đó có thể hỏi phụ đạo viên."
Cùng lúc đó.
Mấy vị lão sư của khu ngự thú nhìn vị trí của Kiều Tang mà thấp giọng bàn luận:
"Cô ấy là Kiều Tang sao?"
"Là cô ấy, giống hệt trên tài liệu."
"Ta thừa nhận việc đạt được thành tựu đó ở tuổi 16 là rất thiên tài, nhưng trực tiếp cho cô ta vào khu nhất có phải hơi quá không? Học sinh nào vào ở khu nhất chẳng phải từng bước một thi lên?"
Lúc này, một vị trung niên hơn 40 tuổi nhìn nghiêm túc lên tiếng:
"Bên Học viện Ngự thú Đế Quốc đưa ra yêu cầu đó."
Xung quanh lập tức im lặng, rồi sau đó một giọng bất mãn của một giáo viên khác vang lên:
"Bên đó yêu cầu, chúng ta phải đáp ứng sao?"
Người trung niên trầm giọng nói: "Đừng quên, chúng ta cũng có học sinh trao đổi tại Học viện Ngự thú Đế Quốc."
Một vị giáo viên nữ mặt tròn nhận thấy bầu không khí hơi kỳ quặc, vội hòa giải:
"Thực ra vào trường mà trực tiếp vào ở khu nhất chưa chắc là chuyện tốt, tất cả sinh viên ngự thú hệ có lẽ đều coi cô ấy là đối thủ cạnh tranh, kỳ học tới, e là cô ấy sẽ không được dễ thở cho lắm."
Trung niên nam bình thản nói: "Đó cũng là để tôi luyện cho cô ấy."
Vị giáo viên trước bất mãn cười ha ha: "Dùng toàn bộ sinh viên ngự thú hệ chúng ta để tôi luyện cô ta à?"
Giáo viên nữ nghe vậy cũng không hòa giải nữa.
Nàng biết vị giáo viên tên Brennan này trước kia có một học sinh rất được coi trọng, muốn ở lại làm nghiên cứu sinh, kết quả người học sinh đó lại quay sang chọn Học viện Ngự thú Đế Quốc, còn bỏ lại một câu "Ta chỉ chọn nơi tốt hơn".
Từ đó vị giáo viên này đã bị kích thích, luôn xem Học viện Ngự thú Đế Quốc là đối thủ cạnh tranh.
Tuy hai học phủ đỉnh cấp này quả thực có cạnh tranh, nhưng trên mặt vẫn rất hòa hảo, chỉ có vị lão sư Brennan này là đến cả công phu xã giao cũng không buồn làm.
(hết chương này).
Bạn cần đăng nhập để bình luận