Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 270: Kim thủ bộ (length: 8565)

Sao lại đột nhiên học được cầu mưa. . . Kiều Tang tại chỗ ngây người ra.
Có Nha Bảo và Tiểu Tầm Bảo ở giai đoạn sơ cấp đã học được kỹ năng cao cấp, Kiều Tang đối với việc Lộ Bảo học được cầu mưa ngược lại không có cảm giác kinh hãi đến mức không thể tưởng tượng nổi.
Chỉ là tối qua còn chưa học được, hôm nay cũng không hề huấn luyện, cầu mưa sao lại được rồi? Điều này khiến Kiều Tang có chút mông lung.
Cho dù giống trong tiểu thuyết viết kiểu Nguyên Địa đốn ngộ gì đó, cũng phải có quá trình đốn ngộ mới đúng, mà Lộ Bảo hôm nay cả ngày cơ bản đều ở trong ngự thú điển, chẳng làm gì cả.
Đúng lúc này Kiều Tang thấy một chuỗi số liệu.
【 hơi nước (Tiểu Thành 1902/2000)+ 】 Kiều Tang giật mình, nàng nhớ tối qua xem ngự thú điển thì số liệu hơi nước này là 1677. . .
Số liệu sẽ không nói dối, vốn những chuyện không hiểu trong nháy mắt nghĩ thông suốt.
Lộ Bảo này nhân lúc đêm hôm khuya khoắt tự mình trộm luyện!
Ý thức của Kiều Tang trở về hiện thực, sắc mặt phức tạp nhìn Băng Lộ Kỳ Á.
"Lộ."
Băng Lộ Kỳ Á lạnh lùng vẩy vẩy đuôi.
Cầu mưa thôi, nó căn bản không cần đặc biệt huấn luyện đã có thể học được.
Kiều Tang trầm mặc một lát: ". . . Giỏi."
"Lộ." Băng Lộ Kỳ Á một mặt bình tĩnh.
Chuyện cơ bản thôi.
Kiều Tang: ". . ."
Tuy nói Lộ Bảo là đêm hôm khuya khoắt tự mình liều mạng luyện tập mới học được cầu mưa, nhưng không thể phủ nhận về thiên phú thì nó tuyệt đối là quá mạnh.
Sủng thú trung cấp bình thường đừng nói luyện một buổi tối, cho dù luyện 100 buổi tối cũng chưa chắc đã học được kỹ năng cao cấp.
Xem ra Lộ Bảo tiến hóa đúng là mang đến một vài phương diện thay đổi, tối thiểu thiên phú mạnh lên không ít. . .
Kiều Tang không nói gì nữa, chỉ là vào ban đêm lúc xem ngự thú điển, ghi nhớ kỹ các số liệu của Băng Lộ Kỳ Á.
Sáng hôm sau ngủ dậy, Kiều Tang ngay lập tức ý thức vào ngự thú điển, quả nhiên thấy số liệu thay đổi.
【 cầu mưa (nhập môn 43/100)+ 】 Kiều Tang nhìn số liệu thay đổi, cảm khái vô cùng, cầu mưa nói sao cũng là kỹ năng cao cấp, thi triển một lần hao tốn không ít năng lượng, trong tình huống không có dịch khôi phục năng lượng, một đêm luyện tập hơn 40 lần, đây là liều mạng huấn luyện đấy chứ. . .
. . .
Tám giờ rưỡi sáng.
Trung học Thánh Thủy.
Là thí sinh dự thi, Kiều Tang dẫn Tiểu Tầm Bảo Lai đến vị trí thi đấu chỉ định.
Cùng lúc đó có không ít hạng mục đang tiến hành, nhưng trên bãi tập gần như tất cả mọi người đều vây quanh sân thi tay không bổ ngói.
"Mọi người nói, Tầm Bảo quỷ sẽ kỹ năng cách đấu bổ ngói, cái này là thật sao?"
Tuy tin tức Kiều Tang Tầm Bảo yêu biết kỹ năng cách đấu đã sớm truyền khắp trường, nhưng không phải ai cũng tin lời đồn này.
Đặc biệt là những bạn học có sủng thú khế ước là U Linh hệ hoặc là hệ Cách Đấu, thì càng không tin tin tức này.
U Linh hệ vốn không hợp với cách đấu.
Sủng thú hệ U Linh mà biết kỹ năng cách đấu, người ta cảm giác như pháp sư đánh cận chiến vậy, quá không hợp lẽ thường.
"Gì mà Tầm Bảo quỷ, ngươi mở to mắt mà xem, kia là Tầm Bảo yêu!"
". . . Tê, mới khai giảng một tháng thôi, cái này tiến hóa rồi?"
"So với U Linh hệ sủng thú biết bổ ngói thì tiến hóa có là gì!"
"Sao ta cứ thấy tin này là giả vậy nhỉ? Tầm Bảo yêu mà bổ ngói, nghĩ kỹ một chút thấy không thể nào."
"Thì không hợp lẽ thường đó, nhưng mà ta vừa nghĩ đến Ngự Thú Sư của Tầm Bảo yêu là Kiều Tang, lại thấy không phải không thể."
"Ta nói với các ngươi như thế này, nếu mà Tầm Bảo yêu của Kiều Tang mà biết bổ ngói, vậy thì lực bàn tay cua của ta cũng sẽ có bóng đen cầu."
Người nói là một nam sinh lớp mười một, người sắp tham gia tay không bổ ngói.
"Lực bàn tay cua mà biết kỹ năng hệ U Linh? Đùa đấy à?" Bạn học bên cạnh cười nhạo nói.
Nam sinh nhanh chóng nói: "Ngươi cũng biết là đùa à, vậy sao người ta nói sủng thú hệ U Linh biết bổ ngói mà ngươi lại tin?"
Bạn học bên cạnh thật lòng nói: "Kia là sủng thú hệ U Linh của Kiều Tang, ngươi so được với người ta chắc, chờ khi nào ngươi nghiên cứu ra sủng thú có hình thái tiến hóa hoàn toàn mới, còn có thể đánh một mạch bất bại 200 trận, rồi cục cảnh sát còn cử người đến tặng cờ khen, đến lúc đó, đừng nói lực bàn tay cua của ngươi biết bóng đen cầu, mà là lực bàn tay cua phun ra Hỏa Diễm ta cũng tin."
Nam sinh: ". . ."
Không tài nào phản bác được. . .
"Tìm"
Tiểu Tầm Bảo ở vị trí chỉ định đứng vững, không ngừng hoạt động móng vuốt, dáng vẻ như ma quyền sát chưởng.
"Dũng lực."
Lúc này, con khỉ dũng lực ở vị trí dự thi bên trái cười nhạo một tiếng.
Tiểu Tầm Bảo quay đầu nhìn sang, chỉ thấy là một gã to cao hơn mình mấy lần.
"Dũng lực."
Khỉ dũng lực thấy nhóc tỳ bên cạnh nhìn qua liền lập tức khoe hai đầu cơ bắp phát triển của mình.
"Tìm"
Tiểu Tầm Bảo nhìn vóc dáng và cơ bắp của người ta, rồi lại cúi đầu nhìn cánh tay ngắn chân ngắn của mình, miệng trề ra, lập tức ỉu xìu xuống, lộ vẻ mặt như đưa đám.
"Tiểu Tầm Bảo! Cố lên!" Kiều Tang phát hiện Tiểu Tầm Bảo cảm xúc không đúng nên tranh thủ hô: "Giữ vững tinh thần! Nghĩ tới Kim Thủ Bộ!"
"Nha Nha!"
Nha Bảo ra sức hô cố lên.
"Tìm!"
Ánh mắt Tiểu Tầm Bảo lập tức tràn đầy đấu chí trở lại.
"Ha ha, bạn học Kiều Tang, dù không biết ngươi nghĩ gì, mà lại để sủng thú hệ U Linh tham gia tay không bổ ngói, đây đâu phải đối chiến." Đúng lúc này, một nam sinh vóc dáng cường tráng bên cạnh Kiều Tang cười ha hả nói: "Không biết là thắng ở hạng mục này có lấy được bí kíp thuấn di không."
Kiều Tang vẫn chưa trả lời, những bạn học cổ vũ bên cạnh đã nhịn không được.
"Mơ cái rắm ăn!"
"Kiều Tang, tên đó là Lưu Kỳ Già lớp 9, ba của hắn là Ngự Thú Sư chuyên nuôi dưỡng sủng thú hệ Cách Đấu, đừng dễ dàng đáp ứng hắn!"
"Ngươi thèm khát bí kíp đến điên rồi à! Có gan thì dùng thực lực mà đối chiến!"
"Đáp ứng hắn thì sao, chẳng lẽ Kiều Tang lại thua chắc!"
Trong lúc bạn học xung quanh ngươi một câu ta một câu, Kiều Tang lên tiếng: "Ngươi mà thắng ta, cho bí kíp cũng không phải không được."
Các bạn học xung quanh trong nháy mắt im lặng trở lại.
Kiều Tang đã nói như vậy, thì nhất định có thể thắng!
Lưu Kỳ Già trợn mắt, ta chỉ tùy tiện nói vậy, ngươi thật sự đáp ứng sao? !
Thế thì khác gì cho không?
"Ngươi thật hả?" Lưu Kỳ Già có chút không xác định hỏi.
"Đương nhiên." Kiều Tang gật đầu nói.
Lưu Kỳ Già nghe được câu trả lời chắc chắn thì lập tức mừng rỡ như điên, bí kíp thuấn di, đây chính là bí kíp thuấn di! Về sau đem bán đi, ít nhất có đủ tài nguyên nuôi khỉ dũng lực ba năm!
Hắn hoàn toàn không nghĩ đến khả năng thua.
"Nhưng ta có một điều kiện." Kiều Tang nói.
"Ngươi nói!" Lưu Kỳ Già nghiêm mặt nói.
Kiều Tang nói ra: "Ngươi cũng biết tỷ lệ thắng của ngươi lớn, nếu mà chỉ cược ta thắng cho bí kíp thì không công bằng lắm, vậy đi, nếu ta thắng, ngươi cũng phải cho ta cái gì chứ."
Lưu Kỳ Già không để ý hỏi: "Ngươi muốn cái gì?"
Như vậy mới đúng chứ, hắn nói không lẽ lại có chuyện tốt như vậy.
Kiều Tang cười: "Kim Thủ Bộ thế nào?"
"Được!" Lưu Kỳ Già đồng ý ngay tắp lự.
So với bí kíp thuấn di thì tiền găng tay tính gì.
Kim Phi Phàm đứng một bên im lặng nãy giờ thấy sự tình đã định, đến gần Kiều Tang lo lắng nói: "Thật sự không có vấn đề sao?"
"Không có vấn đề." Kiều Tang cười nói: "Hôm qua không phải mọi người cũng nói sao, Tầm Bảo yêu của ta tỷ lệ thắng rất cao, cho dù so với lớp 12, cũng nghiền ép trong một nốt nhạc."
Kim Phi Phàm: "."
Mảnh ngói đã bày trước mặt mười ba con sủng thú dự thi, là vòng loại đầu tiên, mỗi sủng thú sẽ phải đập 10 mảnh ngói xếp chồng lên nhau.
"Hưu!"
Vị lão sư phụ trách trọng tài thổi tiếng còi báo hiệu bắt đầu trận đấu.
Ánh mắt của hầu hết mọi người tại đây đều tập trung vào con Tầm Bảo yêu có vẻ thiếu dinh dưỡng còn nhuộm tóc ở vị trí thứ ba từ trái qua.
"Tìm!"
(hết chương)
Bạn cần đăng nhập để bình luận