Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 356: Băng Sương chợt hạ xuống (length: 9479)

Trên trận, Kiều Tang cùng Ngô Sướng nhìn nhau một chút, cả hai đều không nói gì.
Nàng cảm thấy Ngô Sướng có chút khác, có vẻ như sau biến cố trận kia, cả người đã thành thục hơn rất nhiều.
Quả nhiên, một người muốn nhanh chóng trưởng thành cũng phải trả giá. . . Trong lòng Kiều Tang đang cảm khái, thì tiếng còi báo hiệu trận đấu bắt đầu vang lên.
Tinh trận màu xanh lá và màu xám đồng thời sáng lên.
...
Ngay lúc đó, tại chỗ khe hở bí cảnh của trấn Hồng Nhiêu.
Một người đàn ông mặc áo khoác jacket màu nâu ngậm điếu thuốc, lên tiếng: "Chỉ số nguy hiểm 7%, theo tình hình mấy ngày nay, vẫn trong tầm kiểm soát, tôi thấy chúng ta có thể rút lui."
"Anh quên nội dung hồ sơ rồi à?" Bên cạnh, một người phụ nữ tóc dài xoăn màu đỏ nhạt thản nhiên nói: "Đứa bé tận mắt thấy khe hở bí cảnh xuất hiện đã nói là nhìn thấy con Xim giáp bạc."
Người đàn ông im lặng một lát, Xim giáp bạc, sủng thú cấp Hoàng song thuộc tính hệ thép và hệ bay, nếu thứ đồ chơi này thật sự chui ra từ khe hở bí cảnh thì cả trấn Hồng Nhiêu e là xong đời.
"Không phải nói đứa bé kia không biết con sủng thú đó sao?" Người đàn ông vừa nói vừa liếc nhìn con sủng thú hình bướm lớn màu đỏ bên cạnh.
Con sủng thú này lập tức quay người, điều chỉnh vị trí một chút.
Một giây sau, cái đuôi nhọn của nó bùng lửa đốt điếu thuốc đang ngậm trên miệng Ngự Thú Sư của mình.
Người đàn ông hít một hơi thuốc, tiếp tục nói: "Tôi nhớ trong hồ sơ viết là dựa theo miêu tả của đứa bé kia, so sánh với hình ảnh, nhỡ sai thì sao?"
Người phụ nữ liếc xéo hắn: "Xim giáp bạc, anh nói xem có con sủng thú nào lớn lên giống nó không?"
Người đàn ông nhún vai: "Có thể là số liệu mà tổ phân tích thông tin cùng quá trình đưa ra, cái bí cảnh này có thể đã được dỡ bỏ cảnh báo an toàn rồi, cho dù còn cần người canh gác cũng không cần cả đội chúng ta ở lại đây."
Người phụ nữ nhìn về phía sau người đàn ông.
Hơn mười nhân viên công tác đang cặm cụi với các loại thiết bị, im lặng dùng hành động cho thấy 'các anh cứ nói chuyện, bọn tôi chỉ là tấm nền thôi'.
"Từ từ đã..."
Đúng lúc này, một nhân viên công tác nhìn vào dụng cụ đo lường đột nhiên nói: "Số liệu có biến động, vừa mới có một con sủng thú hoang dã chui ra, dựa vào chấn động mà nói thì là sủng thú cao cấp."
Con người không thể cứ ngước đầu nhìn chằm chằm vào khe hở bí cảnh, mà những con sủng thú có khả năng ẩn mình hoặc giấu kín tung tích cho dù có đi ra thì mắt thường cũng khó thấy.
Lúc này, các thiết bị chuyên dụng kiểm tra dao động năng lượng liền đóng vai trò vô cùng quan trọng.
...
Sân trường Ngự Thú cao trung.
"Ầm!!! "
Toàn thân Lộ Bảo ngưng tụ dòng nước trong chớp mắt phá tan bụi cát, không chút lưu tình đánh lên đầu Mạc Vĩ Hồ.
Dưới lực xung kích cực lớn, bụi đất tung lên mù mịt.
Đợi bụi đất tan đi, mọi người thấy cảnh Mạc Vĩ Hồ ngã xuống đất không dậy nổi và Băng Lộ Kỳ Á mặt lạnh tanh.
"Cù!"
"Thánh Thủy trung học Kiều Tang chiến thắng!"
Chỉ vài chiêu liền kết thúc trận đấu, một kết cục nằm trong dự đoán khiến người xem tỉnh táo.
"Băng Lộ Kỳ Á tuy là sủng thú hệ Thủy, nhưng về tốc độ nhanh hơn Mạc Vĩ Hồ rất nhiều."
"Mạc Vĩ Hồ phòng ngự vẫn quá thấp, tôi còn tưởng ít nhất cũng đánh được vài hiệp."
"Thật ra tiết tấu của Ngô Sướng ổn đấy chứ, lập tức cho Mạc Vĩ Hồ phát động tấn công, chỉ là đối thủ quá biến thái thôi."
"Cái chiêu chữa trị chi quang của Băng Lộ Kỳ Á ấy, nếu không trực tiếp đập phát chết luôn thì chả nói gì, đánh cả nửa ngày mà thấy không bị tổn hao chút nào, tức chết mất."
"Ai, dù tôi ủng hộ Ngô Sướng, nhưng sao tôi có cảm giác 'đúng là thế mà'."
"Tôi cũng vậy..."
"Thật ra Ngô Sướng thua cũng không sao, đây là trận cuối cùng của cậu ta ở vòng bảng rồi, tôi xem điểm tích lũy của cậu ta là đã đủ điều kiện đi tiếp."
Trên sân, trận đấu thứ hai đã bắt đầu.
Lộ Bảo và Cảm Giác Xem Chim đứng hai bên, nhìn nhau chăm chú.
Theo tiếng còi, Lộ Bảo toàn thân bao trùm dòng nước dẫn đầu xông về phía Cảm Giác Xem Chim, phát động tấn công.
Cảm Giác Xem Chim dùng sức vỗ cánh, đầu hướng lên trên, nhanh chóng bay lên không trung.
Dòng nước phun ra có độ cao và độ bền có hạn, đuổi theo Cảm Giác Xem Chim trên không trung xoay hai vòng, Lộ Bảo rơi về mặt đất, để dòng nước tán đi.
"Dũng chim tấn công mạnh!" Ngô Sướng nắm bắt thời cơ ra lệnh.
Nghe Ngự Thú Sư của mình, Cảm Giác Xem Chim lao xuống dưới, nhắm vào vị trí của Lộ Bảo đột ngột tăng tốc, ngay sau đó hào quang màu xanh bao phủ lấy toàn thân nó.
"Nhảy." Kiều Tang bình tĩnh nói.
Lộ Bảo nhảy về phía trước một cái liền biến mất trong tầm mắt mọi người.
Khán đài ồ lên bàn tán.
"Tôi phát hiện, Băng Lộ Kỳ Á lần nào cũng thi triển một chiêu kỹ năng hệ Thủy trước, khiến mặt đất ít nhiều bị dính nước, để tùy thời ẩn thân."
"Chi tiết ghê."
"Ngọa Tào, bảo sao! Rõ ràng kỹ năng hệ Băng khắc chế sủng thú hệ bay, thế mà hết lần này tới lần khác lại dùng hệ Thủy trước, hóa ra là có ý đồ ở đây!"
Cảm Giác Xem Chim tấn công hụt.
"Dùng lưỡi dao không khí đánh xuống đất!" Ngô Sướng lập tức nghĩ ra đối sách.
Nghe vậy, Cảm Giác Xem Chim bay lên giữa không trung, cánh vỗ mạnh một cái, hơn mười lưỡi dao hình thành từ không khí nhanh chóng tập trung đánh xuống mặt đất.
Theo lý thuyết, số lượng lưỡi dao không khí không phải đặc biệt nhiều, tỉ lệ đánh trúng giọt nước mà Lộ Bảo tan vào chưa tới 10%.
Nhưng điều kỳ diệu là, tất cả vị trí tấn công của lưỡi dao không khí đều tập trung xung quanh nơi Lộ Bảo ẩn nấp.
Thấy một lưỡi dao không khí sắp đánh tới mình, Lộ Bảo nhanh chóng nhảy ra khỏi giọt nước kia.
Vì tốc độ phản ứng của Lộ Bảo thực sự quá nhanh, đối mặt với lưới lưỡi dao không khí dày đặc, nó vẫn có thể luồn lách qua, lần nào cũng có thể đưa mình vào vị trí an toàn.
Cũng được đấy, chiêu thức đá vụn loạn kích không luyện phí! Mà nói đi thì nói lại, Cảm Giác Xem Chim này thị lực thật là ghê... Kiều Tang thầm nghĩ.
Thị lực Cảm Giác Xem Chim tốt là điều đã quá rõ, nhưng nàng không biết rằng trong khi thi triển dũng chim tấn công mạnh, Cảm Giác Xem Chim lại còn có thể để ý Lộ Bảo nhảy vào giọt nước nào.
Phải biết mỗi giọt nước nhỏ xíu không nói, Lộ Bảo còn di chuyển rất nhanh.
Trừ phi đã xác định được chỗ nhảy vào, nếu không sao có thể tấn công chính xác như thế.
"Băng phong."
Đợt tấn công lưỡi dao không khí đã kết thúc, theo lời Kiều Tang, Lộ Bảo há miệng, một lượng lớn khí lạnh điên cuồng lan tới chỗ Cảm Giác Xem Chim trên không trung.
Cảm Giác Xem Chim buộc phải bay lên trên không để tránh né.
Có thời gian thi triển cầu mưa... Kiều Tang mắt sáng lên, phát lệnh: "Cầu mưa."
Cầu mưa?!
Bởi vì những trận đối đầu trước đó, khán giả đã rất im lặng, không ít người nghe thấy lời của Kiều Tang.
Trong khoảnh khắc, tiếng bàn tán nổi lên bốn phía.
"Tôi không nghe lầm chứ? Kiều Tang vừa nói là cầu mưa?"
"Hình như, có vẻ như, tựa hồ, đích thực là cầu mưa..."
"Thật hay giả? Cầu mưa không phải là kỹ năng cao giai sao?"
"Có gì mà không tin, Băng Lộ Kỳ Á còn biết chữa trị chi quang kia kìa, biết thêm chiêu cầu mưa có gì lạ."
"Thế sao có thể giống nhau! Chữa trị chi quang là kỹ năng di truyền của Băng Lộ Kỳ Á! Cầu mưa phải tự học mới có!"
"Im lặng im lặng, có phải cầu mưa hay không xem là biết ngay."
Trên sân.
Lộ Bảo hơi ngẩng đầu, năng lượng trong cơ thể vận chuyển, miệng mở ra, đang muốn thi triển cầu mưa, đột nhiên cảm thấy trong miệng mát lạnh.
Nó vô ý thức dùng lưỡi liếm một chút vật rơi vào trong miệng.
"Lộ?"
Lộ Bảo hoang mang ngẩng đầu.
Một giây sau, nó thấy một trời hoa tuyết.
"Ngọa tào! Sao tự nhiên có tuyết rơi vậy?!"
"Không phải mới tháng 11 thôi sao!"
"Cái quỷ gì thế này? Sao thời tiết lại có tuyết?!"
"Mọi người mau nhìn! Có con sủng thú kìa!" Người này chỉ tay lên trời, vô cùng kích động.
"Lộ..."
Lộ Bảo bên này tò mò ngẩng đầu, lại há miệng ăn một miếng tuyết.
Không ai biết, lúc này không khí rung nhẹ.
Cảm nhận được hơi lạnh trong cơ thể, mạch suy nghĩ mà Lộ Bảo huấn luyện cả đêm vẫn không ra đột nhiên thông...
"Lộ."
Lộ Bảo lại lần nữa ngẩng đầu.
Lần này, nó tỏ ra vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc rồi há miệng.
Một luồng khí lạnh lẽo nhanh chóng tỏa ra, càn quét toàn bộ không gian phía trên sân đấu như bão táp.
Một giây, hai giây...
Băng sương đột ngột ập xuống.
Đám đông trên khán đài vẫn đang nhao nhao bàn tán.
"Mọi người có nhìn rõ con sủng thú vừa nãy là gì không?"
"Sao mà thấy rõ được chứ, mới xuất hiện đã bay mất."
"Tôi vừa tra quét rồi, là Tuyết Mao Ông, sủng thú cao cấp."
"Vậy chắc tuyết là do nó tạo ra."
"Từ trước đến giờ tôi vẫn chưa được tận mắt chứng kiến sủng thú thi triển các kỹ năng liên quan tới thời tiết, không ngờ Tuyết Mao Ông đi rồi mà tuyết vẫn còn đang rơi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận