Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 198: Nước nước mắt trùng (length: 8350)

Ngàn dặm xa xôi từ Cổ Sương Mù địa khu đi vào Dự Hoa địa khu làm Bảo An, còn vừa vặn vào làm ở khu cư xá có Thủy Lộ Á Nạp, thật khó để người ta không liên hệ cả hai với nhau.
Không phải Kiều Tang không tin sự trùng hợp, chỉ là cộng thêm việc vị nhân huynh kia vừa mới hơi biểu lộ ra, trực giác nói cho nàng vị Bảo An từ Cổ Sương Mù địa khu đến này không đơn giản.
Đương nhiên, cái đồ chơi trực giác này là cửa huyền học, khi không có chứng cứ xác thực, Kiều Tang cũng không dễ phán đoán người này có vấn đề hay không, chỉ là để ý đến chuyện này.
Về đến nhà, Nha Bảo lập tức đến vườn bắt đầu huấn luyện phóng thích kỹ năng hỏa chi nha, bây giờ độ thành thạo hỏa chi nha đã nhanh đến viên mãn đỉnh phong, đoán chừng trước khi vào học có thể đạt tới áo nghĩa cảnh giới.
Tiểu Tầm Bảo quỷ cũng không có rảnh rỗi, bay đến cạnh nón trò chơi ảo tự mình đeo lên.
Việc này khiến Kiều Tang mới vào cửa định nằm trên giường một chút cũng có chút không nằm xuống được.
Hai sủng thú nhà mình đều đang cố gắng, mình sao có thể chỉ muốn nghỉ ngơi!
Kiều Tang đi vào phòng bếp mở tủ lạnh, định lấy ít đồ ăn trong lúc đợi đọc sách.
Có thể vừa mới mở ra, nhìn xem tủ lạnh bị nhồi các loại rau quả đồ uống, Kiều Tang không khỏi suy nghĩ lan man.
Trong nhà mình nhiều đồ ăn như vậy, mỗi ngày nàng trước khi đi sẽ còn cho Thủy Lộ Á Nạp một bình sữa bò, nó thật sự sẽ bỏ gần tìm xa, chạy đến sát vách đi trộm bạch nhu quả à.
Bạch nhu quả có thể giúp sủng thú trong trạng thái tê liệt khôi phục, nhưng có vẻ như không có sức hấp dẫn lớn đối với sủng thú hệ Thủy không có trạng thái khác thường.
Sau một hồi suy tư, Kiều Tang đột nhiên ý thức được một vấn đề.
Người khác chỉ nói là nhìn thấy một con sủng thú màu lam trộm hai quả bạch nhu quả chạy đến trong phòng của nàng, không nói con sủng thú trộm đồ là Thủy Lộ Á Nạp… Nghĩ đến đây, Kiều Tang lấy bình sữa bò từ trong tủ lạnh đi đến vườn.
"Nha!"
Nha Bảo thấy Kiều Tang, lập tức tiêu tan hỏa chi nha vừa ngưng tụ, ngoắt cái đuôi chạy đến.
"Nha Nha!"
Nha Bảo chú ý thấy sữa bò trong tay Ngự Thú Sư nhà mình, vui vẻ kêu hai tiếng.
Đây là cho nó sao!
Cũng không phải... Kiều Tang cười mở sữa bò đưa đến: "Có chút lạnh, đừng uống hết một hơi."
"Nha!"
Nha Bảo gật gật đầu, nửa ngồi xuống dùng móng vuốt nhận lấy sữa bò.
Kiều Tang nhìn Nha Bảo cầm sữa bò uống một ngụm cong một con mắt thì cười cười, xoay người đi vào phòng bếp lấy thêm một bình sữa bò ra vườn.
Còn chưa đi được hai bước đến cái ao, đã nghe thấy Nha Bảo hướng nàng kêu một tiếng.
"Nha!"
Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Nha Bảo dùng con mắt ướt sũng nhìn nàng, trong móng vuốt cầm bình sữa bò đã rỗng.
Kiều Tang do dự một chút, lần nữa mở sữa bò trong tay đưa đến.
Đến khi nàng cầm sữa bò ra vườn lần thứ ba, Nha Bảo bưng bình sữa bò đã uống cạn thứ hai ngồi nguyên tại chỗ, cũng không kêu, chỉ ngoắt ngoắt đuôi, dùng con mắt ướt sũng nhìn qua, trong ánh mắt tràn đầy tín nhiệm, như thể tin sữa bò trong tay Ngự Thú Sư nhà mình nhất định là cho nó vậy.
Khá lắm, ai mà chịu nổi chứ... Kiều Tang vùng vẫy hai giây, cuối cùng vẫn cầm bình sữa bò này đi đến chỗ Nha Bảo.
"Nha Nha."
Nha Bảo nhận sữa bò xong, nhớ đến Ngự Thú Sư nhà mình, không một hơi uống hết mà chia ra hai lần mới uống cạn.
"Ngươi còn muốn uống không?" Lần này Kiều Tang thông minh hơn, biết hỏi trước.
"Nha Nha."
Nha Bảo nghĩ nghĩ, lắc đầu.
Nó phải huấn luyện.
Kiều Tang thở dài một hơi, nhưng khi nàng cầm sữa bò ra vườn lần thứ tư, Nha Bảo dừng huấn luyện, dùng vẻ mặt "Thật hết cách với ngươi" nhìn lại.
"Nha Nha."
Không phải bảo là không uống à.
Kiều Tang: "..."
Nói rõ ràng với Nha Bảo xong, Kiều Tang đi đến bên ao đặt sữa bò xuống.
"Hôm nay ngươi có ra ngoài không?"
Trong ao không có động tĩnh.
Kiều Tang không bất ngờ, phối hợp nói: "Lúc nãy ta về thì, Bảo An khu chung cư nói với ta có con sủng thú màu lam từ nhà bên cạnh trộm hai quả bạch nhu quả chạy đến chỗ ta."
"Ta cảm thấy không phải ngươi, nhưng ngươi có thấy con sủng thú nào khả nghi chạy vào không?"
"Đúng rồi, hai ngày trước mới đến một Bảo An cũng từ Cổ Sương Mù địa khu đến, không phải là hướng đến ngươi đấy chứ?"
"Sáng nay bình sữa bò ta để lại thật ra Nha Bảo nhúng nước tiểu vào đấy..."
"Lộ Lộ!"
Trong ao, Thủy Lộ Á Nạp lập tức nhảy ra ngoài, tức giận kêu một tiếng với Kiều Tang, sau đó quay đầu muốn lao đến chỗ Nha Bảo đang huấn luyện, bộ dạng muốn quyết chiến một trận sống mái.
"Nha Nha!"
Nha Bảo nghe được tiếng động quay đầu, tuy không hiểu ra sao, nhưng thấy Thủy Lộ Á Nạp một bộ dạng muốn đánh nhau, liền lập tức chuẩn bị tư thế, hưng phấn kêu một tiếng.
Đánh thì đánh! Ai sợ ai!
Thấy Nha Bảo và Thủy Lộ Á Nạp sắp đánh nhau, Kiều Tang sợ đến mức vội vàng mở miệng nói: "Ta vừa mới chỉ là nói đùa thôi!"
"Lộ Lộ!"
Thủy Lộ Á Nạp kêu một tiếng, biểu thị sự hoài nghi.
"Ta thật sự nói đùa mà! Ta chỉ là xem thử ngươi có ra không thôi, mỗi ngày ngươi đều uống sữa tươi, hương vị có chút không giống chẳng lẽ lại không uống được sao!" Kiều Tang suýt nữa thề với trời.
Nàng chỉ tiện miệng nói vậy thôi, ai biết Thủy Lộ Á Nạp lại kích động như thế...
"Lộ Lộ! Lộ Lộ? Lộ Lộ! Lộ Lộ!"
Thủy Lộ Á Nạp tức giận nhìn Kiều Tang, không ngừng dùng móng vuốt chỉ vào sữa bò bên cạnh.
Kiều Tang nhìn Thủy Lộ Á Nạp khoa tay múa chân nửa ngày, lại lần nữa giải thích nói: "Ta thật sự chỉ đang trêu ngươi, không tin ngươi hỏi Nha Bảo."
"Nha?"
Nha Bảo mặt mày ngơ ngác.
Hỏi gì cơ?
"Lộ Lộ!"
Thủy Lộ Á Nạp nghe thấy Kiều Tang lại càng tức giận hơn, dùng móng vuốt cầm lấy sữa bò dùng sức để về phía trước.
"Ý ngươi là ngươi về sau cũng không muốn uống nữa sao?" Kiều Tang phỏng đoán.
"Lộ Lộ!"
Móng vuốt Thủy Lộ Á Nạp tức đến run cả lên.
Càng giao tiếp, Thủy Lộ Á Nạp càng giận dữ.
Cuối cùng vẫn là nhờ Nha Bảo phiên dịch, Kiều Tang mới hiểu được Thủy Lộ Á Nạp đang nói nó từ trước đến giờ chưa bao giờ uống sữa bò nàng cho.
Kiều Tang thật sự rất mệt mỏi.
Nếu thật sự là vậy, vậy sữa bò sao lại mỗi ngày vô duyên vô cớ bị pha thêm nước.
Còn nữa, nếu chưa từng uống, khi nãy nàng nói sữa bò hôm qua bị Nha Bảo nhúng nước tiểu vào thì ngươi kích động thế làm gì.
Uống thì uống thôi, có gì mà không dám nhận, đúng là ngạo kiều.
Kiều Tang nội tâm nhả rãnh xong, đặt sữa bò trước mặt Thủy Lộ Á Nạp, nghiêm mặt nói: "Mặc kệ ngươi uống hay không, mỗi ngày ta đều sẽ chừa cho ngươi một bình."
Nàng đã nói vậy rồi, nó còn không phải cảm động muốn cùng nàng lập tức khế ước.
Thủy Lộ Á Nạp cúi đầu nhìn sữa bò một chút, sau đó lật ngửa cái đầu, vẫy đuôi một cái, nhảy xuống ao, nước bắn cả lên mặt Kiều Tang.
Kiều Tang: "..."
10 giờ tối 56 phút.
Kiều Tang nằm trên giường, ý thức lui ra từ ngự thú điển.
Cùng lúc đó, trong ký túc xá của Bảo An khu cư xá.
Mập mạp Bảo An mà Kiều Tang đã gặp loạng choạng đi đến bên chiếc bàn bày đầy lon bia, đá một cước vào người đang gục xuống bàn ngủ say.
"Lão Từ, tên này say rồi à? Nhanh tỉnh dậy chúng ta uống thêm chút nữa."
Người đàn ông gục trên bàn đầy mùi rượu, nhắm mắt không phản ứng.
Mập mạp Bảo An thấy vậy, ánh mắt chợt trở nên tỉnh táo, nào còn dáng vẻ say xỉn.
"Thằng nhãi ranh, so tửu lượng với ta, không uống chết ngươi mới lạ."
Trong khi nói, một con sủng thú toàn thân màu lam, mặt đỏ bừng, nhìn bề ngoài như con ốc sên không có vỏ, bề mặt ướt át nhầy nhụa chui ra từ trong cổ áo hắn.
"Thủy trích trùng, hôm nay chúng ta lại đi một chuyến nữa, ta không tin còn không tìm ra được tên kia." Mập mạp Bảo An một tay nắm lấy thủy trích trùng giơ lên trước mắt nói.
"Nước... Mắt... Nấc..." Thủy trích trùng nhếch mép cười một tiếng, rồi hai mắt nhắm lại, nghiêng đầu một cái.
"Ngọa tào! Ngươi sao lại uống say được!"
Bạn cần đăng nhập để bình luận