Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 622: Ngự liên bữa đại học (length: 8119)

Xem ra thi tốt nghiệp trung học sau khi kết thúc, đi một chuyến khu thứ mười chín. . . Kiều Tang yên lặng đem "Scott á núi lửa" năm chữ này ghi tạc trong lòng.
Nha Bảo bây giờ theo số điểm tự nhiên tăng lên để tính, chỉ còn không đến 7 tháng là có thể tiến hóa.
Trải qua khoảng thời gian này ngẫu nhiên có đi tham gia thi đấu lôi đài sủng thú, tính gộp lại điểm số của Nha Bảo đã hoàn toàn đủ để nó trực tiếp tiến hóa.
Nàng chuẩn bị sau khi thi tốt nghiệp trung học xong liền bắt đầu chuyện tiến hóa của Nha Bảo.
Nếu không thì 7 tháng sau, giai đoạn kia nếu như bản thân thi tốt nghiệp trung học không xảy ra sai sót thì chắc là đang học đại nhất, mà đại nhất là một năm khổ nhất trong đại học, xin nghỉ sợ là khó, đừng nói là xin nghỉ dài hạn.
Vẫn là tranh thủ lúc thi tốt nghiệp trung học kết thúc, bắt lấy kẽ hở này đem hết tinh lực đặt vào việc tiến hóa của Nha Bảo, như vậy mới có thể bảo đảm mình có đủ thời gian và tinh lực, không mắc sai lầm. . .
. . .
Ngay khi Kiều Tang đang lên kế hoạch cho khoảng thời gian sau khi thi tốt nghiệp trung học kết thúc.
Trường trung học Tái Nam.
Một phòng họp nhỏ được trang trí tinh xảo, xa hoa.
Mấy vị lãnh đạo cấp cao của trường đang họp.
Đây là cuộc họp cấp cao lệ cũ một tuần một lần của trường trung học Tái Nam.
"Trên đây là nội dung tôi muốn báo cáo, hiện tại tôi muốn nói một chuyện khác." Một người phụ nữ tóc nâu trang điểm nhẹ nhàng lên tiếng.
Mọi người đều nhìn về phía nàng.
Người phụ nữ tóc nâu thản nhiên nói:
"Kỳ thi tốt nghiệp trung học sắp đến, tôi không lo lắng về thành tích của học sinh trường mình, bởi vì dù thế nào các em cũng có thể vào được một trường đại học tốt, tôi muốn nói đến là bạn học Kiều Tang lớp 12 ban 6."
"Nàng là người Long quốc, mà người Long quốc thi tốt nghiệp trung học là thống nhất, bất kể là người Long quốc Lam Tinh, hay là người Long quốc Siêu Túc Tinh chúng ta, thi tốt nghiệp trung học của họ rất chú trọng ký ức chứ không phải sức sáng tạo, bạn học Kiều Tang là từ lớp mười lên thẳng lớp 12, tôi xem qua thành tích của nàng, không tốt lắm."
Là lãnh đạo cấp cao của trường, không thể nào nhớ hết tất cả học sinh của trường, nhưng Kiều Tang thật sự là có chút quá đặc biệt, đầu tiên là não vực, lại là ràng buộc tiến hóa, muốn để bọn họ không nhớ cũng khó, cho nên cũng không ai hỏi những câu kiểu "Kiều Tang là ai".
"Cô muốn nói gì?" Một người trung niên da đen bên cạnh hỏi.
"Tôi muốn nói tại sao không cho Kiều Tang đăng ký vào đại học Siêu Túc Tinh của chúng ta." Người phụ nữ tóc nâu đề nghị:
"Siêu Túc Tinh chúng ta rất coi trọng thực lực, thi tốt nghiệp trung học cũng không máy móc chỉ nhìn điểm số, với thực lực của Kiều Tang, dù thành tích không lý tưởng cũng có thể thi đậu một trường đại học hàng đầu, tôi cảm thấy nàng là một người rất có tài, hoàn toàn có thể ở lại Siêu Túc Tinh chúng ta."
"Quan trọng nhất là, Tiểu Cương Chuẩn của nàng là ràng buộc tiến hóa, Thép Vệ Chuẩn thuộc về một dạng hình thái tiến hóa hoàn toàn mới, việc tiến hóa sau này đều là không biết, nếu như nàng rời Siêu Túc Tinh, nghiên cứu tiếp theo về Thép Vệ Chuẩn có khả năng sẽ đình trệ."
Mọi người nhìn nhau một chút, đồng loạt lộ vẻ buồn cười.
Bọn họ còn nghĩ sao Vương Trước Tuệ đột nhiên nhắc đến Kiều Tang lớp 12 ban 6, thì ra ý định là ở đây.
Nào là nghiên cứu tiếp theo về Thép Vệ Chuẩn sẽ đình trệ, toàn là mượn cớ, đã biết là ràng buộc tiến hóa, cho dù người Siêu Túc Tinh của họ không thể khiến Tiểu Cương Chuẩn ràng buộc tiến hóa, thì tìm thêm mấy người của các hành tinh khác đến nghiên cứu là được thôi, sớm muộn cũng có Thép Vệ Chuẩn, không thiếu mỗi Kiều Tang này.
Hơn nữa, bọn họ cũng đâu phải người nghiên cứu, coi như nghiên cứu tiếp theo về Thép Vệ Chuẩn không có kết quả thì có liên quan gì đến bọn họ chứ.
Nói trắng ra thì, Vương Trước Tuệ là người Long quốc Siêu Túc Tinh, muốn giữ Kiều Tang lại Siêu Túc Tinh mà thôi.
Đưa đi và giữ lại những người tài năng khác tinh cầu và trong nước, đều là những thao tác bình thường của các quốc gia mà thôi.
Lúc này, một ông lão da trắng bên cạnh trầm giọng nói:
"Tôi nhớ bạn học Kiều Tang trước đó không lâu có tham gia tuyển sinh đặc biệt của đại học Trống Rỗng Lam Tinh, hình như còn thông qua, nếu vậy thì nàng chỉ cần thi đạt số điểm rất ít là có thể vào được đại học Trống Rỗng."
Ngươi không có chuyện gì quan tâm cái này làm gì. . . Mọi người nhìn ông lão da trắng bằng ánh mắt ngoài ý muốn.
Ông lão da trắng không đổi sắc mặt, giống như không để ý đến ánh mắt của người khác.
Vương Trước Tuệ giống như là đã sớm chờ đợi câu hỏi này, đáp lời:
"Đại học Trống Rỗng chỉ là đứng hạng cao ở Long quốc Lam Tinh mà thôi, trong tất cả học phủ hàng đầu ở Lam Tinh cũng chỉ đứng thứ ba, đừng nói đến toàn tinh tế, ngay cả top 10 còn chưa vào được."
Đã đứng thứ ba trong tất cả học phủ hàng đầu của Lam Tinh, mà cô còn không hài lòng? ! Mọi người kinh ngạc nhìn sang.
Vương Trước Tuệ tiếp tục nói:
"Kiều Tang tuổi còn trẻ mà đã có 39% não vực, khế ước sủng thú ba con đạt tới cao cấp, con sủng thú trung cấp duy nhất lại là Tiểu Cương Chuẩn, mà từ trước đến giờ người Siêu Túc Tinh chúng ta chưa từng nghĩ nó có thể ràng buộc tiến hóa, tôi cho rằng với thiên phú của nàng hoàn toàn có thể đến những học phủ hàng đầu tốt hơn."
"Siêu Túc Tinh chúng ta có mấy trường học phủ hàng đầu cũng không hề kém so với đại học Trống Rỗng, đặc biệt là đại học Ngự Liên Bữa, đứng thứ ba toàn tinh tế, một trường học như vậy mới thích hợp với Kiều Tang."
Mọi người nhìn nhau.
Thật sự thì, bọn họ vẫn còn hơi mơ hồ.
Không thể phủ nhận là, với thiên phú của Kiều Tang cho dù là đại học Ngự Liên Bữa cũng không phải không có cơ hội để đi, nhưng cái này có liên quan gì đến bọn họ chứ?
Nói nhiều như vậy, bọn họ có quyết định được đâu?
"Ý cô là muốn xin cử đi?" Ông lão da trắng hỏi.
Lời này vừa nói ra, mọi người bừng tỉnh đại ngộ, lập tức hiểu vì sao Vương Trước Tuệ nói với bọn họ nhiều như vậy!
Là trường học hàng đầu đứng thứ ba toàn tinh tế, vốn dĩ không cung cấp tuyển sinh cử đi, nhưng vẫn có một vài trường hợp đặc biệt lại có thể xin cử đi.
Ví dụ như, là con cái của người quyên tặng cho đại học Ngự Liên Bữa, có thể xin cử đi.
Có đủ thành tích học thuật và năng lực nghiên cứu khoa học, đồng thời có mức độ tham gia tương đối tích cực trong các hoạt động xã hội, cũng có thể xin cử đi.
Lại như, có một lá thư đề cử có chữ ký của chủ tịch và toàn bộ lãnh đạo cấp cao của một trường trung học xếp thứ năm trên toàn cầu trong một lĩnh vực nào đó.
Trường trung học Tái Nam của bọn họ vừa khéo đáp ứng điều kiện thứ ba.
Nhưng những điều kiện trên cũng không phải là yếu tố chủ yếu để đại học Ngự Liên Bữa cân nhắc chọn học sinh, họ sẽ tiến hành đánh giá toàn diện đối với ứng viên, chọn ra một vài ứng viên xuất sắc nhất trong số các ứng viên được cử đi để cấp trúng tuyển.
Trước đây, trường học của bọn họ cũng không phải là không có viết thư đề cử cho những học sinh ưu tú đặc biệt, nhưng không ai xin trúng tuyển thành công.
Dần dần, thư đề cử này trở thành một loại ban thưởng danh dự, có thì là vinh dự, không có thì thật ra cũng không có gì, bởi vì đại học Ngự Liên Bữa sẽ không chỉ vì một lá thư đề cử mà cho người đó trúng tuyển.
"Không sai." Vương Trước Tuệ cười nói: "Các chủ tịch trường đều đã đồng ý, chỉ còn thiếu ý kiến của mọi người."
Trong phòng họp im lặng hai giây.
"Tôi không có ý kiến."
"Tôi cũng không có ý kiến."
"Được rồi, dù sao mọi người đều không có ý kiến, vậy thì tôi cũng không có ý kiến."
Mọi người đồng loạt bày tỏ thái độ.
Thấy thế, Vương Trước Tuệ nở nụ cười.
Hội nghị kết thúc, phần lớn lãnh đạo cấp cao rời đi, chỉ để lại Vương Trước Tuệ và ông lão da trắng trong phòng họp.
"Cảm ơn." Vương Trước Tuệ nhìn ông lão da trắng, nói lời cảm ơn.
"Không cần." Ông lão da trắng nở một nụ cười ấm áp: "Tôi cũng chỉ là làm theo ý của hiệu trưởng thôi."
Bạn cần đăng nhập để bình luận