Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 263: Đếm ngược (length: 7903)

Ngay sau đó, trên bàn trà, chén nước treo lơ lửng giữa trời mà lên, nghiêng 75 độ đổ ra, nước cũng không đọng trên mặt đất, mà vừa chảy ra khỏi miệng chén đã không thấy tăm hơi.
"Móa! Ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi! Khi ta ở trong cơ thể ngươi, không được tùy tiện đổ đồ ăn thức uống vào miệng!" Bên cạnh bàn trà, con sủng thú tên Đậu Tương lại xuất hiện, Dương Độ với mái tóc ướt nhẹp hùng hổ kéo khóa kéo từ giữa đầu xuống.
"Lạch cạch..."
"Tìm!"
Chưa kịp kéo khóa lên lại, Tiểu Tầm Bảo không biết từ đâu đột nhiên xông tới, lao vào đâm đầu, mặt mày hớn hở đưa móng vuốt ra kéo khóa kéo lên.
"Lạch cạch..."
Đậu Tương chặn động tác của Tiểu Tầm Bảo, tiện thể cúi đầu nhìn vào bụng mình.
"Tìm ~"
Tiểu Tầm Bảo lộ vẻ mặt tươi cười thân thiện.
"Lạch cạch."
Đậu Tương không hề lay động, đưa móng vuốt vào bụng xách Tiểu Tầm Bảo ra.
"Tìm!"
Tiểu Tầm Bảo bay đến bên cạnh Kiều Tang, bĩu môi mặt ủy khuất.
"Con tầm bảo này cũng là sủng thú của ngươi?" Dương Độ mở to mắt hỏi.
Từ khi biết sự tồn tại của Thủy Lộ Á Nạp, tinh thần của hắn thay đổi rất lớn.
"Ừm." Kiều Tang khẽ gật đầu.
"Đậu Tương, như vậy là không đúng." Dương Độ vỗ một phát lên người Đậu Tương đang kéo khóa: "Người ta chỉ muốn vào chơi một chút thôi, sao phải thô lỗ thế!"
"Lạch cạch..."
Đậu Tương vẫn giữ vẻ mặt ngây ngô, kéo khóa xuống rồi kêu một tiếng với Tiểu Tầm Bảo.
"Tìm ~"
Tiểu Tầm Bảo lập tức cao hứng bay vào.
Thấy con sủng thú tên Đậu Tương lại ẩn mình, Kiều Tang hỏi: "Sủng thú này có phải là Nặc Kéo Nhiều ở khu tây luật không?"
Thực ra, Ngự Thú Sư phần lớn chỉ hiểu rõ sủng thú ở khu vực của mình, còn sủng thú ở khu vực khác thì chỉ biết sơ sài.
Hoặc là nhìn quen nhưng không gọi được tên, hoặc là chỉ biết tên của sủng thú ở một giai đoạn nào đó, chứ không biết hết tên của các dạng tiến hóa.
Nhưng vẫn có một vài trường hợp ngoại lệ.
Ví dụ như những sủng thú tiêu biểu của mỗi khu vực, hoặc là những sủng thú được người dân ở đó khế ước nhiều nhất.
Giống như chó Hỏa Nha, người ở khu vực khác có thể không biết, nhưng nếu nhắc đến bồ câu béo, hồ Bạch Sa, rắn đuôi ngắn, chuột Sa Bát, rùa Thâm Mao, thì đừng nói hình thái sơ cấp, người ở các khu vực khác cũng đều gọi được hết tên của toàn bộ các hình thái tiến hóa.
Mà Nặc Kéo Nhiều thuộc loại này.
Là một trong những sủng thú được các Ngự Thú Sư mới ở khu vực tây luật khế ước nhiều nhất, Kiều Tang cũng có chút hiểu biết về nó.
Nặc Kéo Nhiều, là hình thái tiến hóa Tướng cấp của Kéo Kéo Ngốc, hình tượng ngốc nghếch đáng yêu, có đặc tính ẩn mình, có thể kéo khóa kéo trước ngực để cất đồ vật, vật sống cũng được.
Đặc tính này rất được các chủ nhà và các bà nội trợ yêu thích, lý do đương nhiên là rất thuận tiện khi đi siêu thị mua đồ.
"Đúng." Dương Độ cười nói: "Cô bé tinh mắt đấy."
Cô bé… Mặt Kiều Tang có chút cổ quái, nhưng nghĩ đến người trước mặt đã 53 tuổi, được gọi một tiếng cô bé hình như cũng không có gì sai… Hai người hàn huyên một lát, coi như là quen biết.
Kiều Tang hỏi: "Dương đại thúc, người cần trị bệnh là ai?"
Thù lao của nhiệm vụ nếu là chữa bệnh, thì người nhận nhiệm vụ đương nhiên là có bệnh cần trị.
"Này nhóc con, ta còn trẻ vậy mà ngươi gọi ta đại thúc." Dương Độ uống một ngụm nước rồi nói: "Cứ gọi ta chú là được."
Đại thúc, 53 tuổi, không trẻ… Kiều Tang lại hỏi một lần: "Dương thúc, chú bị bệnh gì?"
"Không phải ta." Dương Độ đặt chén nước xuống nói: "Là lão bà ta."
Kiều Tang tỏ vẻ lắng nghe.
Dương Độ nhớ tới tình trạng của vợ, tinh thần lại xuống dốc, hắn mím môi nói ra: "Não vực của lão bà ta vì cưỡng chế đột phá nên bị sụp đổ rất nghiêm trọng, giờ chỉ có thể ở bệnh viện nhờ thôi miên sâu và tiêm dịch dinh dưỡng để duy trì trạng thái."
"Nếu để nàng tỉnh lại, nàng lại sẽ bị đau đầu không nghe lọt tai bất kỳ điều gì, cũng không khống chế được hành vi của mình, sẽ cầm đồ vật bên cạnh đập vào đầu, coi như đã dọn hết đồ đạc xung quanh, nàng cũng sẽ lấy đầu đập vào."
Kiều Tang kinh ngạc nói: "Sao nàng lại chọn cưỡng ép đột phá não vực?"
Não vực chính là mệnh căn của Ngự Thú Sư, không thể tùy tiện đụng vào, coi như não vực đã không thể phát triển thêm cũng không thể chọn cưỡng ép đột phá.
Đây là bài học xương máu của vô số Ngự Thú Sư từ xưa đến nay!
Không ngờ đến giờ vẫn còn người chọn cưỡng ép đột phá não vực.
Dương Độ xoa huyệt Thái Dương, trầm giọng nói: "Đều tại ta, lâu ngày ta không ở nhà, lần trước về chuẩn bị cho nàng một bất ngờ, không ngờ khi về nàng không ở nhà, mà một người bạn của nàng vừa hay tới chơi nhà, bạn kia ta cũng quen biết, không nghĩ nhiều nên ta mời vào."
"Không ngờ…" Nói đến đây Dương Độ đột nhiên nhớ đến Kiều Tang vẫn còn là vị thành niên, liền hơi lúng túng, lược qua chi tiết mà nói: "Nói tóm lại, ta không làm gì cả, nhưng lão bà ta về đúng lúc lại hiểu lầm."
"Sau đó nàng đòi ly hôn với ta, ta không đồng ý, nàng liền đi kiện ly hôn, chúng ta có một đứa con, nàng muốn con theo nàng, nhưng ta là Ngự Thú Sư cấp B, mà ta lại không có lỗi gì, tòa án liền bác đơn kiện."
"Nàng cho rằng nguyên nhân thua kiện chủ yếu là do ta là Ngự Thú Sư cấp B, cho nên đã liều mạng muốn khai phá não vực để mạnh hơn ta, sau đó mới ra cớ sự."
Vì ly hôn với ngươi mà thật sự là liều mạng… Kiều Tang thầm cảm thán.
Vốn tưởng sẽ nghe được bệnh án thê thảm nào đó, không ngờ lại nghe được một chuyện bát quái.
Nói thật, Kiều Tang cũng hiểu cách làm của vợ hắn, có lẽ trong lòng vợ hắn cho rằng bạn bè và chồng đều phản bội mình, nên mới phẫn nộ khác thường, không thể tỉnh táo suy nghĩ.
Nếu người bạn kia không phải bạn bè mà là người xa lạ, có lẽ đã không kích động làm ra chuyện mất trí như cưỡng ép đột phá não vực.
Kiều Tang vừa muốn lên tiếng nói vài câu, ánh mắt lại nhìn thấy Tiểu Tầm Bảo đang ra vào trong cái bụng tiêu chảy của Nặc Nhiều.
"Lộ Lộ." Thủy Lộ Á Nạp thấy Tiểu Tầm Bảo ra gọi một tiếng.
"Tìm~" Tiểu Tầm Bảo đang mải chơi không để ý.
Nha Bảo bên cạnh Thủy Lộ Á Nạp mặt cứng đờ ra như cây gỗ.
Kiều Tang thấy cảnh này sửng sốt một chút, sau đó như nghĩ đến điều gì, một hồi nhìn Thủy Lộ Á Nạp, một hồi nhìn Nha Bảo, lại một hồi nhìn Tiểu Tầm Bảo.
Cứ thế lặp đi lặp lại nhiều lần.
"Ta nghĩ ra rồi!" Kiều Tang đột nhiên đứng dậy.
Dương Độ giật mình: "Ngươi nghĩ ra cái gì?"
Kiều Tang cười hì hì nói: "Một vở kịch."
Nói xong nàng cúi đầu thật sâu với Dương Độ: "Cảm ơn chú đã cho con linh cảm."
Dương Độ: "????"
...
Đêm đó, Dương Độ ở tầng trên, nhà nhiều phòng, hắn tìm một phòng ở tầng hai rồi chuyển vào.
Sau khi xác định đồ dùng hàng ngày không cần phải mua thêm, Kiều Tang quay về tầng một rồi lén gọi Nha Bảo và Tiểu Tầm Bảo vào phòng nói thì thầm.
Mười phút sau, Tiểu Tầm Bảo mặt mày hớn hở bay ra khỏi phòng.
Còn Nha Bảo ở phía sau mang vẻ mặt “Ta là ai, ta ở đâu” bước ra khỏi phòng.
Kiều Tang đến trước bàn viết, mở sổ ghi chép ra rồi viết một dòng chữ:
“Còn 8 ngày nữa Thủy Lộ Á Nạp tiến hóa.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận