Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 520.1: Thật là khủng khiếp sủng thú (length: 8436)

"Keng keng."
"Keng keng."
Lúc này, Tiểu Cương chuẩn lại kêu hai tiếng.
"Nha Nha."
"Nha Nha."
Nha Bảo nghe nội dung câu chuyện sửng sốt một chút, chủ động phiên dịch.
"Ngươi muốn ta giúp ngươi tìm được Ngự Thú Sư của ngươi?" Kiều Tang sắc mặt khác lạ nhìn con sủng thú trước mặt một chút.
Khó trách vừa lên đến trước hết phát một tấm thẻ người tốt, nguyên lai là muốn tìm mình hỗ trợ.
"Keng keng."
Tiểu Cương chuẩn gật gật đầu.
"Cái này đơn giản." Kiều Tang cầm điện thoại di động lên liền chuẩn bị liên hệ Una.
Sủng thú được khế ước trên thân đều đeo vòng tay thân phận, sủng thú này đã có thể xuất hiện ở đây, vậy chắc là sủng thú của một vị tân khách nào đó, để chủ nhân xác minh là được rồi.
"Keng keng!"
Tiểu Cương chuẩn nhìn người trước mắt làm động tác, ý thức được nàng muốn làm gì sau đó, lập tức vội, bay nhào tới dùng cánh một nhát rút đi điện thoại.
"Tìm kiếm!"
Không đợi Kiều Tang phát ra nghi vấn, Tiểu Tầm bảo hiện thân ra cấp tốc đoạt lại điện thoại, cảnh cáo kêu một tiếng, biểu thị điện thoại không thể tùy tiện động, hỏng rồi thì làm sao!
Đột nhiên, ánh mắt nó rơi vào trên thân Tiểu Cương chuẩn, nghiêm túc quan sát một chút.
Cùng lúc đó, Tiểu Cương chuẩn cũng nheo mắt đánh giá Tiểu Tầm bảo.
Hai bên đều cảm thấy đối phương trông rất quen mắt.
Cứ như vậy quan sát lẫn nhau hai giây sau.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo lộ ra biểu lộ "Thì ra là ngươi!".
Tiểu Cương chuẩn cũng nhận ra Tiểu Tầm bảo là ai, nó không nói hai lời, quay đầu liền bay.
Cứ việc phản ứng rất nhanh, có điều sủng thú sơ cấp và sủng thú cao cấp thực lực quá mức chênh lệch, Tiểu Cương chuẩn chỉ bay ra hơn hai mét khoảng cách, liền bị một đạo bóng đen tóm chặt lại móng vuốt, giật một cái trở về.
"Keng keng!"
Tiểu Cương chuẩn quay đầu, cánh hướng xuống vạch một cái, một đạo Quang Mang sắc bén như thực chất thoáng chốc hướng cái bóng cắt chém tới.
Quang Mang giống như lưu lại vết cắt nhạt nhòa trên cái bóng, nhưng rất nhanh biến mất không thấy.
Tiểu Cương chuẩn bị cái bóng kéo tới trước mặt Kiều Tang.
Nó cúi đầu nhìn cái bóng trên móng vuốt không có chút tổn hại nào, lại nhìn Tiểu Tầm bảo, lại nhìn con người trước mặt, đầu óc cấp tốc vận chuyển một chút.
"Keng keng..."
Ngay sau đó, Tiểu Cương chuẩn hướng Kiều Tang yếu thế kêu một tiếng, biểu thị đều là hiểu lầm.
"Tìm kiếm!"
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo đối Ngự Thú Sư nhà mình sốt ruột chỉ chỉ vòng tay thân phận trên móng vuốt Nha Bảo.
Căn bản không phải hiểu lầm, nó tận mắt thấy tên này nửa đêm lẻn vào phòng muốn trộm vòng tay của Nha Bảo đại ca!
"Nha Nha!"
Cái gì? ! Trộm vòng tay của nó?
Nha Bảo lên giọng.
Kiều Tang sửng sốt một chút, nhớ tới là có chuyện như vậy, Tiểu Tầm bảo từng nói qua với nàng.
"Chính là buổi tối ở khu thứ mười ba?" Kiều Tang hỏi.
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo rất khẳng định gật đầu.
Chính là tên này, nó tuyệt đối không nhận sai!
Kiều Tang nhíu mày, ánh mắt nhìn về phía Tiểu Cương chuẩn có thêm vài phần cẩn thận.
Đến đây tham gia yến hội đều là người có chút bối cảnh, cũng không đến nỗi để sủng thú đi trộm vòng tay thân phận như vậy... ánh mắt Kiều Tang rơi vào trên móng vuốt của Tiểu Cương chuẩn, ngẩn ra.
Vậy mà không có đeo vòng tay thân phận?
Hộ đen?
Quên đeo?
Thân phận Ngự Thú Sư của nó có vấn đề? Lẻn vào yến hội chuẩn bị làm một mẻ lớn?
Vân vân, Una nói có một con sủng thú hoang dại xông vào, chẳng lẽ là nó à?
Trong một lúc, các loại suy đoán hiện lên trong đầu Kiều Tang.
"Keng keng!"
"Keng keng!"
Tiểu Cương chuẩn nhạy cảm nhận thấy con người trước mắt nhìn mình ánh mắt không thích hợp, nó dùng cánh cố gắng khoa tay múa chân nói đầu đuôi sự việc.
Biểu lộ của Tiểu Tầm bảo cũng từ từ từ "Ta xem ngươi nói thế nào", chậm rãi biến thành "A, sao lại như vậy".
"Tìm kiếm..."
Cuối cùng, nó che miệng, lệ quang lấp lánh, một bộ biểu lộ "Ngươi thật đáng thương"
"Keng keng..."
Tiểu Cương chuẩn thở dài một hơi, biểu thị sự tình chính là như vậy.
"Nha Nha..."
Nha Bảo nhìn Tiểu Cương chuẩn lộ ra vẻ đồng tình.
Uy uy uy, hợp lại chỉ có một mình ta nghe không hiểu thôi sao... Kiều Tang chú ý tới biểu tình biến hóa của Nha Bảo và Tiểu Tầm bảo, không nhịn được mở miệng nói:
"Ai phiên dịch cho ta một chút?"
"Tìm kiếm!"
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo dẫn đầu phiên dịch.
Sau khi nghe xong, Kiều Tang thần sắc cổ quái, nhìn về phía Tiểu Cương chuẩn hỏi:
"Ngươi nói Ngự Thú Sư của ngươi từ khu hai mươi bảy đến khu thứ ba, nhưng đến lúc không cẩn thận để ngươi rơi xuống, ngươi một mình từ khu hai mươi bảy một đường đuổi tới?"
"Keng keng."
Tiểu Cương chuẩn gật đầu.
"Ngươi không có vòng tay thân phận, không được phép đi vào trong mười khu và Thượng Thập Khu, cho nên trên đường chỉ có thể dùng vòng tay thân phận của người khác?" Kiều Tang lại hỏi.
"Keng keng."
Tiểu Cương chuẩn lần nữa gật đầu.
"Vậy vòng tay thân phận của chính ngươi đâu?" Kiều Tang cười hỏi: "Đừng nói với ta là không cẩn thận đánh mất."
Ngự Thú Sư sao có thể không cẩn thận để sủng thú của mình rơi xuống?
Quả thực không hợp lý.
Kiều Tang căn bản không tin.
"Keng keng."
Tiểu Cương chuẩn lắc đầu, nó không có vòng tay thân phận.
"Tìm kiếm."
Tiểu Tầm bảo đồng bộ phiên dịch.
Kiều Tang nhìn chằm chằm Tiểu Cương chuẩn, chỉ thấy ánh mắt của nó chân thành, đúng thật không giống đang nói dối.
"Vì sao không có vòng tay thân phận?" Kiều Tang hỏi.
"Keng keng."
Tiểu Cương chuẩn bất đắc dĩ giải thích.
Ngự Thú Sư của nó không phải Ngự Thú Sư, cho nên nó không có vòng tay thân phận.
Cái gì gọi là Ngự Thú Sư của nó không phải Ngự Thú Sư... Dưới phiên dịch của Tiểu Tầm bảo, Kiều Tang ngẩn người, đầu óc lập tức quá tải.
Đột nhiên, Kiều Tang nhớ lại hồi ở Lam tinh, thầy giáo môn Thiên Văn giảng một đoạn liên quan đến nội dung Siêu Túc Tinh:
"Một vài sủng thú hoang dại thường có tính tình ôn hòa, dưới sự tiếp xúc lâu dài, không hiếm xuất hiện vài trường hợp người bình thường chung sống hòa bình với sủng thú hoang dại, mà những người không phải Ngự Thú Sư nhưng có thể sai khiến sủng thú làm một số việc, chúng ta gọi là, Ngụy Ngự Thú Sư."
Kiều Tang bừng tỉnh: "Ngự Thú Sư của ngươi là Ngụy Ngự Thú Sư?"
"Keng keng."
Tiểu Cương chuẩn vui vẻ gật đầu, cuối cùng người trước mắt đã hiểu rõ.
Như vậy liền có thể thông suốt, trách không được Ngự Thú Sư của nó không cẩn thận làm nó rơi xuống, Ngụy Ngự Thú Sư không phải là Ngự Thú Sư thật, không có ngự thú điển, không thể triệu hồi sủng thú, cũng căn bản không cảm nhận được vị trí của sủng thú... ánh mắt Kiều Tang dịu xuống:
"Cho dù là như vậy, việc trộm vòng tay thân phận của người khác cũng không phải hành vi tốt."
"Keng keng."
Tiểu Cương chuẩn ngoan ngoãn gật đầu, biểu thị nó hiểu rồi.
"Keng keng."
Sau đó, nó nhìn chằm chằm vào người trước mặt, lại kêu một tiếng.
"Tìm kiếm ~ "
Tiểu Tầm bảo nhìn Ngự Thú Sư nhà mình, đồng bộ phiên dịch.
Ngươi là người tốt ~ Kiều Tang: "..."
Lại tới nữa rồi, tiếp theo khẳng định là muốn nhờ mình hỗ trợ tìm Ngự Thú Sư... Kiều Tang cầm điện thoại từ móng vuốt Tiểu Tầm bảo trở lại, nói:
"Ta giúp ngươi báo cảnh đi, cảnh sát có lẽ có thể giúp ngươi tìm được Ngự Thú Sư của ngươi."
"Keng keng!"
"Keng keng!"
Nghe vậy, Tiểu Cương chuẩn sốt ruột phe phẩy cánh, biểu thị không muốn gọi cảnh sát.
Lần này căn bản không cần Tiểu Tầm bảo phiên dịch, Kiều Tang căn cứ vào phản ứng và biểu hiện của Tiểu Cương chuẩn liền hiểu ý của nó.
"Vì sao?" Kiều Tang đặt điện thoại xuống nghi ngờ nói.
"Keng keng..."
Tiểu Cương chuẩn đột nhiên có chút hối hận, nó cảm thấy người trước mặt tuy là người tốt, nhưng giống như có vẻ không được thông minh cho lắm.
"Keng keng."
"Keng keng."
Tiểu Cương chuẩn khoa tay múa chân giải thích.
Nó là kẻ trộm vòng tay thân phận của người khác từ khu hai mươi bảy đi ngang qua tới, nếu như báo cảnh sát, bản thân nó sẽ bị bắt.
Sắc mặt Kiều Tang không đổi, nhìn Tiểu Cương chuẩn:
"Thế nhưng cũng sẽ giúp ngươi tìm được Ngự Thú Sư của ngươi không phải sao? Ngươi chỉ là vì đến đây tìm Ngự Thú Sư của mình, chỉ cần hắn cùng cảnh sát nói rõ, nhận trách nhiệm, lẽ ra có thể đem ngươi từ cục cảnh sát mang đi ra ngoài."
"Keng keng..."
Bạn cần đăng nhập để bình luận