Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm

Ngự Thú Sư Bắt Đầu Từ 0 Điểm - Chương 922: Thực nói hoa cùng ngầm mắt chim (hai hợp một) (1) (length: 7781)

"Tìm kiếm?"
Tiểu Tầm bảo bay tới trước mặt Ngự Thú Sư nhà mình, cầm lấy khối tinh thể đen ngòm trong trảo, hiếu kỳ kêu một tiếng, biểu thị đây là cái gì?
Đây là... Kiều Tang nhìn chằm chằm khối tinh thể đen ngòm kia, trong nhất thời không dám xác định.
Đối với một chút đạo cụ cần thiết cho sủng thú cùng vật phẩm loại khoáng thạch, cũng chỉ khi vừa vặn cần thì nàng mới tìm hiểu chút, phần lớn kiến thức nàng bù đắp vẫn là liên quan đến phương diện sủng thú.
"Đây là vonfram thi tinh." Michaela đi tới, không để lại dấu vết nhìn Tiểu Tầm bảo một chút, ánh mắt phức tạp nói: "Một loại đạo cụ tiến hóa của sủng thú hệ U Linh."
Vonfram thi tinh!
Cái này lại chính là vonfram thi tinh!
Không ngờ cái đồ chơi này lại ở trong đầu mộ thi linh, sao lại có cảm giác đánh Boss rớt đồ thế này... Kiều Tang nghe vậy mừng rỡ, loại vật phẩm như vonfram thi tinh này, dù là cấp bậc không cao, cũng không phải tùy tiện có thể thu hoạch được, nàng liền nói ngay:
"Đây là đạo cụ tiến hóa sau này của ngươi, nhanh cất đi."
"Tìm kiếm!"
Tiểu Tầm bảo vui vẻ, tranh thủ thời gian lấy vòng tròn xuống, đem vonfram thi tinh thận trọng bỏ vào.
Michaela duy trì hình tượng nhân vật, không nói gì.
Cứ việc vonfram thi tinh đối với bộ phận Ngự Thú Sư cấp B cũng rất hấp dẫn, nhưng mộ thi linh hoàn toàn đều do Kiều Tang giải quyết, nàng làm hoàn toàn không ra sức người, không nên nói gì.
"Thanh Thanh..."
Lúc này, Thanh bảo thổi tới, nâng tay Ngự Thú Sư nhà mình đang chảy máu tươi lên, lộ vẻ mặt lo lắng.
Kiều Tang đầu tiên là sững sờ, sau đó trong lòng ấm áp, vừa mới chuẩn bị nói gì, thì một đạo hào quang màu xanh lam đúng lúc chiếu tới.
Vết thương trên tay lập tức khép lại với tốc độ mắt thường có thể thấy được.
Michaela nhìn vết thương đang khép lại, ánh mắt phức tạp.
Nàng dám khẳng định vừa rồi mộ thi linh không gây cho Kiều Tang một chút tổn thương nào.
Vì khắc chế sợ hãi mà mình móc thành như vậy sao...
"Thanh Thanh!"
Đợi hào quang xanh lam tiêu tan, Thanh bảo nâng tay Ngự Thú Sư nhà mình đã khôi phục như lúc ban đầu lên, lộ vẻ mặt kinh hỉ.
Nha Bảo từ đằng xa cố gắng chống đỡ đi tới.
Kiều Tang thấy thế, ánh mắt lộ ra chút đau lòng, không đợi nàng mở miệng, lại một đạo hào quang xanh lam chiếu tới.
Nàng nhẹ nhàng thở ra, chợt nhớ ra cái gì đó, hai tay kết ấn, triệu hồi thép bảo ra.
"Cương kiếm..."
Ở trong ngự thú điển đợi một khoảng thời gian, thép bảo đã hơi khôi phục, nó quay đầu nhìn mộ thi linh nhắm mắt ngã trên đất, thở dài một hơi.
"Băng, giúp thép bảo trị liệu một chút." Kiều Tang nói.
"Băng Đế."
Lộ Bảo gật đầu, viên bảo thạch trên trán lại sáng lên hào quang xanh lam.
Thương thế trên người thép bảo nhanh chóng biến mất không thấy.
"Các ngươi uống trước chút năng lượng khôi phục tề, đợi năng lượng khôi phục một chút, chúng ta lại xuất phát." Kiều Tang nói.
Tuy số lần nàng tiến bí cảnh không nhiều, nhưng cũng biết ở một khu vực, nếu có một con sủng thú đặc biệt cường đại thì đó chính là lãnh địa của nó, cơ bản sẽ không xuất hiện con thứ hai cường đại như vậy.
Đại Boss ở khu vực này rõ ràng chính là mộ thi linh.
Hiện tại mộ thi linh đã ngã xuống, hiện tại ở đây chỉnh đốn mới là an toàn nhất.
Xung quanh khắp nơi đều có thi tiểu quỷ ngã xuống, cách đó không xa còn có con mộ thi linh khổng lồ, tuy rằng chúng đều đã ngã, nhưng ở lại địa phương này vẫn cần không ít dũng khí, nhưng hiện tại Quách Duệ tề ngoài niềm vui sướng sống sót sau tai nạn, còn có cảm giác an toàn mãnh liệt.
Cảm giác an toàn này, là tiền bối Kiều cho hắn.
Quách Duệ tề nhanh chóng lật người từ trên người chim ngủ xuống, đi vào dưới một gốc cây, quét dọn một chút, nói:
"Tiền bối Kiều, đến bên này nghỉ ngơi đi."
Kiều Tang cũng không khách khí, đi qua ngồi xếp bằng xuống.
Nhanh ngủ chim đuổi sát theo.
Nó hiện tại cảm giác ở bên cạnh nhân loại này mới là an toàn nhất.
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo không ngừng từ trong vòng tròn móc ra năng lượng khôi phục tề đưa cho Nha Bảo bọn nó.
Michaela đi đến bên cạnh Kiều Tang ngồi xuống, vừa nhìn bốn phía, vừa nói:
"Lần này thật sự là may mà có ngươi."
Kiều Tang đột nhiên nhớ tới vị đồng đội hoa đạo cỗ mời tới này vừa rồi đều không giúp gì, không khỏi nhìn về phía nàng, hỏi:
"Vừa rồi sao ngươi không ra tay?"
Michaela sớm đã nghĩ xong lí do thoái thác:
"Yểm khí gây ảnh hưởng rất lớn tới ta, sau đó Thanh Thanh hóa gió thổi tan yểm khí đi thì ta mới đỡ hơn chút, cuối cùng đầu óc tỉnh táo lại thì phát ra chỉ lệnh, nhưng mà..."
Nói tới đây nàng ấp úng nhìn nhanh ngủ chim một chút, ánh mắt vừa phải lộ chút thất vọng cùng xấu hổ:
"Ta không ngờ nhanh ngủ chim lại nhát gan hơn ta tưởng tượng, lúc ấy còn chịu ảnh hưởng của yểm khí nữa."
Nhanh ngủ chim: "???"
"Nhanh ngủ!"
Nhanh ngủ nhịn không được kêu một tiếng.
Michaela lườm nó một cái: "Chẳng phải vậy sao?"
Hình như đúng là vậy... Nhanh ngủ chim ủ rũ xuống.
Kiều Tang hồi tưởng lại lúc đó quả thật có nghe được chỉ lệnh "âm kim loại", biểu lộ thoáng chậm lại, nhưng chợt nàng lại nghĩ tới gì đó, hỏi:
"Sao ngươi không triệu hồi những sủng thú khác ra?"
Michaela trầm mặc một chút, lại lặp lại thuyết pháp vừa rồi: "Xin lỗi, yểm khí ảnh hưởng đến ta rất lớn."
Xem ra về mặt ý chí lực, so với Ngự Thú Sư ngang cấp, ta vẫn tính là ổn. . . Kiều Tang nghe vậy, rốt cuộc không nói gì nữa.
...
Nghỉ ngơi qua loa một chút, ba người tiếp tục xuất phát.
Sau vụ đó, Nha Bảo cũng không dám ngủ nữa, nó vừa tiến lên vừa cảnh giác nhìn xung quanh.
Thép bảo và nhanh ngủ chim dò đường trên không.
Lộ trình về sau coi như thuận lợi, không hề gặp sủng thú nào đặc biệt khó đối phó.
Đến khi ánh mặt trời xuất hiện, thời tiết chuyển nóng, Kiều Tang hỏi:
"Có cần nghỉ ngơi chút không?"
Michaela nhìn về phía Quách Duệ Tề.
Trong ba người, chỉ có hắn giờ phút này cần nghỉ ngơi.
Quách Duệ Tề vừa cởi bỏ bộ quần áo dày cộm, thay đổi sang áo ngắn tay, vừa nói: "Ta chỉ đổi quần áo chút thôi, không cần nghỉ ngơi."
Dù có tiền bối Kiều ở bên cạnh thì rất có cảm giác an toàn, nhưng những gì đã trải qua vẫn khiến hắn hy vọng nhanh chóng tìm được hạt giống của Nhạc Nhạc, rồi đi ra khỏi nơi quỷ quái này.
Hắn cảm thấy, sau này mình sẽ không còn muốn vào nơi như bí cảnh này nữa.
Kiều Tang không nói thêm gì, kiên nhẫn chờ đợi.
Bỗng nhiên, tai nàng khẽ động, quay đầu thấy một con hình thể chỉ khoảng hai mươi centimet, toàn thân màu xanh biếc, trên lưng mọc ra bông hoa tươi đẹp từ trong bụi cỏ đi ra.
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo trong nháy mắt nhìn chằm chằm vào sủng thú mới xuất hiện này.
Hiện tại, nó đối với những gia hỏa có hình thể không lớn này rất cảnh giác, luôn cảm giác phía sau lưng chúng hoặc có cả một đàn, hoặc là có lão Đại.
"Thực thực!"
Sủng thú trên lưng mọc ra bông hoa tươi đẹp thấy nhiều khuôn mặt lạ lẫm giật mình, co chân lên chạy, vừa chạy, bông hoa tươi đẹp sau lưng không nhịn được nở rộ ra.
Theo đóa hoa nở rộ, phấn hoa màu cam đỏ bay ra.
Michaela nhìn bóng lưng sủng thú, vẻ mặt như nghĩ tới gì đó, chợt nàng nhớ ra cái gì, sắc mặt thay đổi, bắt đầu u uất.
Rất nhanh, sủng thú trên lưng mọc hoa tươi biến mất không thấy bóng dáng.
"Tìm kiếm..."
Tiểu Tầm bảo yên tâm.
"Tiền bối Kiều, ta thay quần áo xong rồi, chúng ta đi thôi." Quách Duệ Tề nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận