Vô Thượng Thần Đế

Chương 848: Đường Đụng Đánh Nhau Chết Sống

Ngày sau theo cảnh giới đề thăng, dùng các loại bảo vật tạo dựng từng bộ vị Thần Long, tương lai chân chính làm được hóa long cứu cực, cũng không gì không thể có thể.
- Đi!
Nhìn Long Cốt sơn, tâm thần Mục Vân khẽ động, theo đám người phóng tới bên trong dãy núi.
Giờ khắc này, hiển nhiên tất cả mọi người bị một tiếng long ngâm hấp dẫn mà đến.
Chỉ bất quá càng như vậy, trong lòng Mục Vân lại càng thêm yên ổn.
Giờ khắc này Huyền Không sơn vạn vạn không dám ra tay với hắn.
Long cốt trên đỉnh núi, tất cả mọi người muốn tranh đoạt long cốt, nếu ai chém giết lẫn nhau, giải quyết mâu thuẫn, long cốt, không thể nghi ngờ là chắp tay nhường cho người.
Mà lại cự long dáng dấp vạn mét, khả năng chân chính bảo tồn long cốt hoàn chỉnh cũng không có bao nhiêu.
Trong tình trạng người nhiều thịt ít, chỉ sợ tâm tư mọi người đều bỏ vào tranh đoạt long cốt, lúc kia, mới thật sự là giao chiến bắt đầu.
Trong lúc nhất thời, võ giả các đại thế lực tiến vào bên trong dãy núi, bắt đầu leo lên núi cao vạn trượng.
Chỉ là, thời điểm Mục Vân và đám võ giả làm đòng người cuối cùng đi tiến vào bên trong dãy núi, chỗ chân núi, sương mù nhàn nhạt gieo rắc ra, tựa hồ như muốn phong bế cái gì.
Đây hết thảy, không người nào biết được!
Bọn người Mục Vân tiến vào bên trong dãy núi, lúc này mới phát hiện từ bên ngoài nhìn thấy hết thảy đều là phù vân.
Toàn bộ sơn mạch, cây cối thanh tùng, thúy lâm cầm đầu, nhìn xanh um tươi tốt, hoàn cảnh càng dị thường tĩnh mịch.
Bực này tĩnh mịch lại để đáy lòng Mục Vân phát lạnh.
Hắn có thể cảm giác được, bên trong xung quanh hoặc sáng hoặc tối tồn tại từng đôi mắt, tựa hồ muốn nhìn thấu tất cả mọi người.
Loại cảm giác này rất quỷ dị, nhưng lại thật sự rõ ràng tồn tại.
- Mọi người cẩn thận một chút, chỉ sợ Long Cốt sơn không có đơn giản như bề ngoài.
Mục Vân vừa thốt lời này, một ít đệ tử Huyền Nguyệt thánh địa nhếch miệng.
Ngay cả Vân thánh sứ cũng không có phát giác ra chỗ gì khác biệt, gia hỏa này ngược lại cảm giác ra.
- Những người khác leo lên Long Cốt sơn, Huyền Nguyệt thánh địa chúng ta vì cái gì có nguy hiểm?
Lập tức, một đệ tử Huyền Nguyệt thánh địa mặc áo xanh mở lời:
- Chẳng lẽ, bọn hắn cũng không phát hiện, duy chỉ có Mục Vân ngươi phát hiện?
Nghe đến lời này, Mục Vân đắng chát cười một tiếng, cũng không biện giải.
Xem ra mình đoạt Tiêu Doãn Nhi tới tay ngược lại để không ít nam đệ tử bên trong Huyền Nguyệt thánh địa ghi hận trong lòng.
Mục Vân không nhiều lời, hắn cũng chỉ cảm giác, không xác định, mà xung quanh đúng là không có gì nguy hiểm.
Đám người một đường leo lên phía trên, dần dần, có thể nhìn thấy phía trước tựa hồ bắt đầu xuất hiện lần lượt từng bóng người.
Mà từng bóng người lần lượt xuất hiện lại truyền tới từng đợt tiếng đánh nhau.
- Có người đang chiến đấu!
Mục Vân khẽ quát, đám người ẩn tàng thân hình, nhìn tranh đấu phía trên.
Cùng lúc đó, sau lưng bọn người Mục Vân, địa phương vừa mới đi ngang qua, trong cây cối bụi cỏ, từng đạo thân ảnh tràn ngập hắc vụ dần dần xuất hiện.
- Đại nhân, chúng ta sẽ không bị phát hiện chứ?
Một nam tử toàn thân bao phủ trong hắc vụ lên tiếng hỏi.
Nghe đến lời này, phía trước bóng đen, một nam tử thân cao khoảng chừng năm mét hạ giọng nói:
- Hẳn là sẽ không, chỉ là người thanh niên kia có phần cảm ứng, xem ra chúng ta càng nên cẩn thận.
- Vâng!
- Lần này chúng ta tiến vào bên trong hang rồng, vốn thông qua một con đường khác, mà Ma Đế đại nhân càng cho chúng ta bảo bối ẩn nấp thân pháp, những người này, căn bản sẽ không phát hiện chúng ta.
Ma Đế!
Những người này, chính là chiến sĩ Ma tộc!
- Tra Khắc đại nhân lần này hạ lệnh, Mục Vân kia, có thể tru sát nhất định tru sát!
- Tuân mệnh!
Bóng đen ngạo nghễ nói:
- Mục Vân là loại mặt hàng nhỏ, thế mà liên tiếp chém giết bốn vị Ma Hoàng Ma tộc ta, tội đáng chết vạn lần, cả Huyền Không sơn đều không dám lớn lối như thế, kẻ này quả thực muốn chết, Tra Khắc Ma Đế lần này đặc biệt nhấn mạnh hắn, các ngươi nếu làm không xong liền chờ chết đi.
Năm đó kia bốn vị Ma Hoàng Đại A Ma là nhân tài kiệt xuất bên trong Ma tộc, tuổi còn trẻ đã đạt tới cảnh giới Vũ Tiên cảnh, cho nên được phong làm Ma Hoàng.
Bên trong Ma tộc chiến sĩ, từng người đều là cường giả Vũ Tiên cảnh, thế nhưng bọn hắn đều tuyệt không được phong làm Ma Hoàng.
Tôn xưng Ma Hoàng, một là đại biểu cho cường giả chí cao vô thượng tương lai của Ma tộc, một đại biểu khác chính là chiến sĩ Ma tộc hiện tại nắm giữ thực lực cường đại.
Bốn người vốn rất được coi trọng, chiến sĩ Ma tộc có thể trở thành Ma Đế, làm sao biết, bốn người bọn họ vừa tới Thiên Vận đại lục tôi luyện lại là từng người bị chém giết.
Cuối cùng Ma Đế Tra Khắc tự mình xuất thủ, thế mà vẫn để cho Mục Vân đào thoát.
Đây quả thực là sỉ nhục của Ma Đế.
Sỉ nhục dạng này, Ma tộc tuyệt đối không thể dễ dàng tha thứ!
- Theo sau!
Ma Hoàng quát khẽ một tiếng, từng đạo hắc ảnh lại biến mất.
Mà cùng lúc đó, bọn người Mục Vân lại nhìn về giao chiến phía trước, ẩn tàng thân hình.
- Cửu Hàn thiên cung cùng Vô Cực Ma Tông như thế nào đánh nhau?
Nhìn về giao chiến phía trước, Mục Vân buồn bực.
Cửu Hàn thiên cung cùng Vô Cực Ma Tông, một bên tới gần Tây Vực, một bên tới gần lệch bắc Đông Vực, có thể nói hoàn toàn không cùng xuất hiện, làm sao đánh lên ở chỗ này?
- Đây là thật lâu chuyện lúc trước!
Vân thánh sứ mở lời:
- Năm đó muội muội Cung chủ Cửu Hàn thiên cung thích một vị đệ tử ưu tú của Vô Cực Ma Tông, nhưng lúc ấy Cung chủ Cửu Hàn thiên cung không đồng ý, cuối cùng muội muội của hắn tự sát, bởi vậy Cửu Hàn thiên cung oán hận Vô Cực Ma Tông.
- Mà vị muội muội kia là cô cô Hàn Thiên Nhận lúc này, tên đệ tử ưu tú Vô Cực Ma Tông hiện tại chính là tông chủ Vô Cực Ma Tông - Ma Lãnh Huyết.
- Còn có chuyện như vậy?
- Cho nên hiện tại Hàn Thiên Nhận nhìn thấy người Vô Cực Ma Tông liền phản cảm, mà người Vô Cực Ma Tông nhìn thấy đệ tử Cửu Hàn thiên cung đương nhiên cũng phiền, mâu thuẫn hai phe đi qua mấy trăm năm tích lũy, cũng là dần dần mở rộng.
Nghe đến lời này, Mục Vân ngược lại im lặng.
Bất quá Vô Cực Ma Tông cùng Cửu Hàn thiên cung không phải một đường, ngược lại để đáy lòng Mục Vân buông lỏng không ít.
Chí ít, Vô Cực Ma Tông sẽ không liên hợp Cửu Hàn thiên cung đối phó Huyết Minh.
- Hàn Doãn, nhiều năm không thấy, ngươi vẫn tốt như vậy
Ma Vô Tình đứng phía trước đệ tử Vô Cực Ma Tông, nhìn Hàn Doãn cười lạnh nói.
- Cha ngươi cũng chưa chết, ta sao lại chết.
Hàn Doãn cười lạnh:
- Vô Cực Ma Tông ngươi những năm gần đây cũng càng ngày càng đi xuống dốc, ta nhìn Ma Vô Tình ngươi, ở bên trong chúng đệ tử Huyền Không sơn, vị trí trước mười đều không chen vào được.
- Ồ? Thật sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận