Vô Thượng Thần Đế

Chương 1113: Rất thích làm

- Đừng nói là ngươi, cho dù võ giả cảnh giới Sinh Tử cảnh thất trọng ở trong này, một ít địa phương, cũng muốn thành thành thật thật chờ đợi.
- Ta hiểu rõ!
Mục Vân chắp tay, muốn cáo từ.
Chỉ là đi được ba năm mét, Mục Vân đột nhiên quay đầu.
- Ngươi thật không có cái gì...
- Cút!
...
Rời đi Sa cung trong lòng đất, bóng dáng Mục Vân xuất hiện ở biên giới sa mạc.
Chỉ là biên giới này cũng không phải biên giới trước đó tiến vào kia.
Đưa mắt nhìn lại, bốn phía trống rỗng, không có một thân ảnh.
Lúc này, Mục Vân mới nhìn điểm tích lũy của mình.
Ba ngàn hai trăm điểm.
Lúc trước chính Mục Vân có được hơn một ngàn điểm tích lũy, chém giết Luân Vô Thường, không nghĩ tới trên người gia hỏa này thế mà có hơn hai ngàn điểm tích lũy.
Chỉ là khi nhìn thứ hạng của mình, Mục Vân lại sững sờ.
Xếp hạng thứ mười lăm.
Ba ngàn hai trăm điểm tích lũy, xếp hạng mười lăm, nếu tính tổng số điểm tích lũy do mười lăm người đứng đầu cộng lại, số người bị giết đã khoảng chừng bốn, năm vạn người.
Kinh khủng nhất là hạng một, một phía trên linh hồn điểm sáng kia, đại biểu một vạn lẻ bảy mười bảy điểm tích lũy.
Thứ nhất hơn một vạn, thứ hai hơn chín ngàn.
Hai người này cộng lại, đã sấp sỉ giết hai vạn người.
- Khủng bố như vậy à.
Mục Vân nhịn không được vỗ mạnh vào mồm.
Bên trong tứ nguyên phong địa, điểm tích lũy cao không nhất định đại biểu giết nhiều người, Mục Vân chân chính chém giết võ giả cũng không nhiều, ba ngàn điểm tích lũy, chí ít hơn phân nửa là đoạt tới từ trên tay người khác.
Người thứ nhất một vạn điểm, chỉ sợ bắt đầu từ cướp về trong tay những người khác.
Nói đúng ra, ba hạng đầu, thứ nhất một vạn, thứ hai hơn chín ngàn, thứ ba hơn tám nghìn, chênh lệch không phải rất lớn.
Thế nhưng từ thứ tư đến hạng mười, đều là khoảng trái phải năm sáu ngàn, mà hạng mười đến người thứ mười lăm, chính là ba, bốn ngàn.
Lại sau này, cũng đều hơn một ngàn, vài trăm người, mấy người danh ngạch.
Thế nhưng giờ phút này trên bảng xếp hạng, điểm sáng sắp xếp lít nha lít nhít giờ phút này đã giảm bớt hơn phân nửa.
Giảm bớt hơn phân nửa đều đã võ giả đã bỏ mình.
- Hạng mười lăm, hơn ba ngàn điểm tích lũy, chỉ sợ muốn vào mười hạng đầu ít nhất cần năm ngàn điểm tích lũy trở lên, xem ra vẫn muốn làm thịt một ít con cá mập thịt mới được.
Mục Vân hạ quyết tâm, dậm chân rời khỏi sa mạc.
Hắn đã khóa chặt mục tiêu.
Ba người Tử Vô Tẫn, trốn không thoát, mà Luân Vũ và những võ giả Luân Hồi tiểu thế giới kia cũng không thể lưu.
Cộng thêm điểm tích lũy trên người những người này, bốn năm ngàn hẳn là có.
Bất quá Mục Vân hiện tại cũng không nóng nảy.
Điểm tích lũy trên người những người này bị hắn đoạt tới tay không ít trong cung điện dưới lòng đất, hiện tại trước thả ra, nuôi cho mập rồi làm thịt cũng không muộn.
Hiện tại, những người còn lại mặc dù không đủ một nửa, thế nhưng đại đa số đều là nhân vật tinh anh.
Tiểu thế giới trước mười, trong lòng Mục Vân đại khái cũng có một cái tiêu chuẩn.
Xếp hạng thứ tám Cự Ma tiểu thế giới, bài danh thứ chín Đấu Khải tiểu thế giới, xếp hạng thứ mười Ngũ Hành tiểu thế giới, tu vi mạnh nhất của võ giả tam đại tiểu thế giới đại khái đều đến Sinh Tử cảnh nhất trọng, chỉ là số lượng nhiều hơn một ít.
Bất quá so sánh, Ngũ Hành tiểu thế giới xem như yếu nhất.
Mục Vân xem chừng, thứ năm Ngũ Độc tiểu thế giới, thứ sáu Thiên Bảo tiểu thế giới, thứ bảy Tứ Phương tiểu thế giới, tam tiểu thế giới lại là tồn tại cùng một cấp độ.
Sinh Tử cảnh nhất trọng không ít, Sinh Tử cảnh nhị trọng cũng hẳn có một hai người.
Mà lại hướng phía trước, chính là bốn tiểu thế giới xếp hạng trước.
Bất quá Luân Hồi tiểu thế giới không có Luân Vô Thường, chỉ sợ cũng sẽ đái ra máu.
Mục Vân loại bọn họ ra.
Tiểu thế giới trước ba, Vô Cực tiểu thế giới, Ma Ngọc tiểu thế giới, Thánh Quang tiểu thế giới.
Tam đại tiểu thế giới, thiên tài đứng đầu đều là Sinh Tử cảnh tam trọng, thậm chí có khả năng xuất hiện thiên tài cấp độ Sinh Tử cảnh tứ trọng chuyển tử, trọng điểm không phải cái này, mà là trong này đoán chừng thiên tài Sinh Tử cảnh cũng không phải dừng ở số lượng ba người bốn người đơn giản như Đấu Khải tiểu thiếu giới.
Mười mấy hai mươi Mục Vân cũng không kì lạ.
Vô Cực Ngạo Thiên được xưng là đệ nhất nhân ngàn vạn tiểu thế giới, mặc dù cùng tu vi Sinh Tử cảnh thất trọng đỉnh phong giống như Ngũ Hành Đại Đế, thế nhưng trong đỉnh phong này cũng có chênh lệch không nhỏ.
Vô Cực Hóa Thiên Cung dưới tay hắn, đệ tử thiên tài lại thế nào có thiếu khuyết.
Phân chia đại khái, Mục Vân căn cứ tin tức mình đạt được, cũng chỉ có thế.
Đến tột cùng thực lực như thế nào, Mục Vân vẫn không rõ ràng.
Không có cách, bên trong Ngũ Hành tiểu thế giới, tất cả đệ tử Ngũ Hành thiên phủ dều hận không thể giết hắn.
Thật vất vả gặp được một Lạc Tuyết, tâm địa đơn thuần, căn bản hỏi không ra cái gì.
Ngũ Hành thiên phủ.
Mục Vân nghĩ đến vấn đề này, đột nhiên sững sờ.
Đúng nha, Ngũ Hành Thạch Thương cũng nên ở bên trong Sa cung dưới mặt đất mới đúng, sao lsji không thấy một nhóm hai mươi mấy người bọn hắn đây.
Cho dù những pho tượng võ giả trong cung điện dưới lòng đất nổi loạn, thế nhưng dùng tu vi của Ngũ Hành Thạch Thương, cũng không có khả năng ngay cả chạy trốn đều làm không được.
Không thấy được thân ảnh đám người Ngũ Hành Thạch Thương cũng để Mục Vân cảm thấy kinh ngạc.
Chỉ là kinh ngạc qua một lúc Mục Vân cũng không có để chuyện này ở trong lòng.
Ngũ Hành Thạch Thương chỉ là lúc trước khi dùng một chiêu phân thắng thua với mình có thể đột phá cảnh giới Sinh Tử cảnh nhất trọng.
Cho dù ở trong cung điện dưới lòng đất được kỳ ngộ gì cũng không có khả năng một cái chớp mắt đã đột phá đến cảnh giới Sinh Tử cảnh nhị trọng.
Trước mắt, vẫn cần tiếp tục tìm kiếm.
Tìm người!
Xếp hạng trước mười, họa phúc trong sớm tối.
Vận khí tốt đụng phải mấy tên thực lực không kém, điểm tích lũy cũng sẽ tiến vào trước mười.
Thế nhưng vận khí kém, gặp được võ giả của ba tiểu thế giới hạng đầu, đoán chừng mình sẽ quá sức, chết cũng không biết chết như thế nào.
Nhưng Mục Vân càng hiểu rõ, mấy tiểu thế giới trước không chỉ có một thiên tài, chỉ sợ nội đấu cũng là thường xuyên xảy ra.
Vẻn vẹn là Vô Cực Hóa Thiên Cung, ba mươi sáu Thiên Cung, bảy mươi hai Địa Cung, không biết bao nhiêu thiên tài đại biểu, ai sẽ chịu phục ai?
Lại nói Tứ Phương tiểu thế giới, Thanh Long tông, Huyền Vũ môn, Chu Tước Cung, Bạch Hổ sơn, tứ đại thế lực, nhìn đoàn kết nhất trí, thế nhưng này bên trong tứ nguyên phong địa, vì bảo tàng bí kíp, ra tay đánh nhau, qua quýt bình bình.
Trong đầu Mục Vân vừa hiện ra ý tưởng này, phía trước đột nhiên vang lên từng tiếng đánh nhau.
- Tử Vô Tẫn, ngươi thật không biết xấu hổ, bảo bối của Cự Ma tiểu thế giới ta là thứ mà những phàm phu tục tử như các ngươi có thể nhúng tay vào sao?
- Hắc hắc, Ma phàm, Cự Ma tiểu thế giới của ngươi rất lợi hại, thế nhưng chúng ta cũng bị buộc quá sức, trước đó gặp được Mục Vân kia tiểu tử, tổn thất không ít điểm tích lũy, hiện tại muốn cố gắng đến trước mười, ngươi giao điểm tích lũy trên người ngươi cho chúng ta, bảo tàng này, chúng ta sẽ thu tay lại, như thế nào?
Mục Vân vừa nghe giọng nói liền biết là Tử Vô Tẫn.
Thật đúng là xảo diệu.
Nhìn về phía trước, Mục Vân ẩn núp thân ảnh, cười hắc hắc.
Ngao cò tranh nhau ngư ông đắc lợi, hắn thích làm nhất, mà lại làm không biết mệt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận