Vô Thượng Thần Đế

Chương 2390: Vậy các ngươi ra tay đi (1)

Một tiếng xé gió vang lên, trong đại sảnh xuất hiện một nhân ảnh.
Mục Vân đi tới trước người Tô Chiến, nhìn Tô Chiến thở dốc nặng nề, miệng chảy ra máu tươi, cả người giống như mất hồn.
Mục Vân điều tra thân thể Tô Chiến, nhất thời kinh ngạc nói:
- Phụ thân ngươi bị trúng Tử Văn Huyết Sát ấn của Tử Văn Yêu Lang nhất tộc.
- Ừm, lần trước Tô gia chúng ta không hoàn thành nhiệm vụ, Tử Vũ tức giận, đánh phụ thân ta bị thương.
- Ta xem một chút.
Mục Vân gật đầu nói:
- Ta là một đan sư.
- Ừm.
Tô Thiến hiện tại lo lắng nhìn phụ thân tức giận không thở nổi, sắc mặt đầy khó coi.
Mục Vân hiện tại điều tra thân thể Tô Chiến mới phát hiện, huyết mạch xương cốt bên trong thân thể người này bị một tử ấn gắt gao dây dưa, căn bản không thể ngưng tụ Tiên khí, chỉ sợ đây cũng là nguyên nhân vì sao Mã gia cùng Sở gia trắng trợn khi dễ Tô gia.
- Chuẩn bị cho ta một lò luyện đan, càng cao cấp càng tốt, chuẩn bị một ít dược liệu, sừng của Lam Hải Sa, Ngọc Thúy quả, Xích Viêm linh nhãn...
Mục Vân một hơi nói hơn mười loại dược liệu, nhìn bộ dáng sững sờ của Tô Thiến, Mục Vân quát:
- Mau đi, chẳng lẽ ngươi muốn phụ thân ngươi chết?
- Ồ!
Tô Thiến đi chuẩn bị.
Bàn tay Mục Vân đưa ra, vỗ vài cái xung quanh người Tô Chiến, dần dần, Tô Chiến bắt đầu tỉnh lại.
- Tô tộc trưởng, nếu ngươi tức chết, đó chính là lúc Sở gia cùng Mã gia đắc ý, đến lúc đó nữ nhi ngươi có thể vạn kiếp bất phục, cho nên hiện tại, thành thành thật thật nằm xuống, lẳng lặng chờ đợi.
Mục Vân dứt lời, xoay người rời đi.
Đi tới đan phòng, Mục Vân cuốn lên hai tay áo, lộ ra một đôi tay trắng tinh.
Mục Vân hiện tại đầy đủ hai tay, huyết nhục, huyết khí cương dương, tinh tế giống như trẻ sơ sinh, nhìn cả người làm cho người ta có cảm giác, càng hấp dẫn.
Một đôi tay này tuyệt đối là những người khác không thể tưởng tượng được sẽ sinh ra trên người một người chỉ có năm trăm năm tuổi thọ.
Không biết Quy Nhất làm như thế nào nghịch thiên cải mệnh, cư nhiên khiến cho hắn có thêm một ngàn năm thọ mệnh, chỉ là năm trăm năm khổ tu, đã tiêu hao một nửa.
Vì vậy, thời gian còn lại, không nhiều.
Nếu hắn không cách nào trong vòng năm trăm năm đột phá tới cảnh giới đến nhị phẩm Tiên Vương, lần thứ hai đạt được thọ mệnh, hồn phách sẽ chân chính hồn phi phách tán.
Ngay cả thần đến cũng không thể cứu chữa.
- Chuẩn bị xong rồi.
Hiện tại Tô Thiến mang theo mấy người tiến vào trong đan phòng, nhìn thấy Mục Vân lộ ra hai tay, chỉ cảm giác làn da nhẵn nhụi, tự than không bằng.
Không nghĩ tới, hai tay Mục Vân trắng nõn xinh đẹp như vậy.
Có thể tưởng tượng, dung mạo chủ nhân của đôi cánh tay này nhất định cũng cực kỳ đẹp.
Nàng nào biết được, nếu thật sự vén tấm màn che ra, chỉ sợ Mục Vân sẽ dọa nàng sợ đến chết.
- Ta sẽ luyện chế cho phụ thân ngươi một viên Cửu Chuyển Khải Linh Đan, loại đan dược này, có thể giải trừ vết thương Tử Văn Yêu Lang lưu lại trong thân thể phụ thân ngươi, bất quá nếu phụ thân ngươi tự tìm không thoải mái, chết trước, ta cũng không có biện pháp.
- Ừm.
Tô Thiến xoay người, rời khỏi phòng.
Mà hiện tại, Tô Vũ đi vào.
- Ngươi thật sự là tiên đan sư?
- Ừm.
Tô Vũ nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo ánh sáng sùng bái.
Bệnh thầm của phụ thân, ngay cả Nhị thúc cũng nói không có cách nào, Nhị thúc chính là một vị Thánh cấp tiên đan sư, có thể luyện chế Thánh cấp tiên đan, Mục Vân có thể có biện pháp sao?
- Thế nào? Không tin ta.
Mục Vân cười nói:
- Tình huống xấu đến đâu còn có thể tồi tệ hơn so với hiện tại sao?
Nghe được lời này, Tô Vũ nhất thời ngẩn ra.
Đúng vậy, tình huống xấu đến đâu còn có thể tồi tệ hơn so với hiện tại sao?
Nàng đi vào đan phòng, đứng ở phía sau Mục Vân, nhìn Mục Vân bắt đầu hành động.
Dưới hắc bào rộng lớn, vẫn khó có thể che dấu thân ảnh gầy gò của Mục Vân.
Nhưng chính là một thân ảnh gầy gò như vậy lại cứu hai tỷ muội các nàng ở trong tay Sở Ngọc Sơn, Mã Đông Sinh.
Càng làm cho Sở Kiều Sơn ăn thua thiệt ở Tô gia.
Tô Vũ rất muốn biết, dưới hắc bào này rốt cuộc là một bộ mặt như thế nào.
Dần dần, Mục Vân bắt đầu bận rộn.
Cửu Chuyển Khải Linh Đan, chính là dùng lực lượng của đan dược mở ra sức sống cho huyết mạch ở trong thân thể Tô Chiến, phá bỏ những tử ấn kia.
Hắn đã kiểm tra thân thể Tô Chiến, nếu muốn Tô Chiến không chết, chỉ có biện pháp này.
Thời gian từng chút từng chút trôi qua, thời gian thoáng cái.
Mục Vân ở trong đan phòng bận rộn ba ngày, Tô Vũ đứng ở bên cạnh nhìn ba ngày.
Nàng phát hiện, Mục Vân luyện đan có rất nhiều chỗ rất nhỏ không giống nhị thúc nàng.
Thậm chí một vài cử động thử nghiệm, Mục Vân làm cũng không giống.
Nhưng cuối cùng, đan dược vẫn thành.
Mục Vân lấy ra Cửu Chuyển Khải Linh Đan, nói:
- Cho phụ thân ngươi ăn đi, ta không thể cam đoan thành công, bất quá, nếu phụ thân ngươi đủ kiên cường, hẳn là có thể khôi phục, thậm chí tiến thêm một bước, nhưng nếu không thể....
- Cảm ơn ngươi.
Tô Vũ cảm kích nói.
- Cảm ơn ta đã làm gì?
Ngươi không sợ ta là gian tế của Mã gia cùng Sở gia phái tới? Cố ý cứu các ngươi, sau khi mưu hại phụ thân ngươi?
- Không sợ.
Tô Vũ ngẩng đầu, nhìn Mục Vân, nói:
- Tô gia chúng ta đối mặt với Mã gia cùng Sở gia, vốn không có lực chống cự, nếu bọn họ muốn tiêu diệt Tô gia, không cần phiền toái như vậy, hơn nữa... Ta tin ngươi.
Tô Vũ dứt lời, đỏ mặt, xoay người rời khỏi đan phòng.
Làm xong tất cả, Mục Vân thở ra một hơi.
Hai tay khôi phục huyết nhục, tính linh hoạt luyện đan rốt cục trở lại.
Lần này, nếu thu thập được linh tài, hắn có thể tự mình động thủ, cũng không cần dùng dược liệu khôi phục thân thể, như vậy thật sự quá lãng phí.
Làm xong tất cả, Mục Vân xoay người đi ra khỏi đan phòng, đi tới tiền viện Tô gia, tìm một cái ghế mây, ngồi xuống.
Đã lâu rồi hắn không có thoải mái như vậy.
Bao lâu rồi?
Đại khái năm trăm năm trôi qua, hắn một mực ở trong Tử Nhân cốc, đều là áp lực.
Cảm giác tận hưởng ánh nắng mặt trời, thật tuyệt vời...
Mặt trời lên cao, Mục Vân híp mắt, nằm trên ghế mây, hoàn toàn là một bộ dáng bình chân như vại.
Đông đông đông...
Nhưng đúng lúc này, từng tiếng đông đông đông nặng nề vang lên.
Ngoài cửa lớn Tô gia, từng thân ảnh đột nhiên vọt tới.
- Các ngươi làm gì? Nơi này là Tô gia, các ngươi làm cái gì?
Từng thân ảnh ngang ngược xông vào.
- Bảo Tộc trưởng Tô Chiến các ngươi ra đây.
Cánh tay Sở Kiều Sơn hiện tại đã khôi phục, mang theo một đội tinh anh xuất hiện ở tiền viện Tô gia.
Mã Bá Vân ở một bên, vẻ mặt đầy tức giận.
- Các ngươi làm gì?
Đang lúc này, một tiếng quát vang lên.
Tô Thiến đứng bên ngoài đại sảnh Tô gia, nhìn Sở Kiều Sơn cùng Mã Bá Vân hai người hùng hổ, nhất thời quát.
- Làm gì?
Sở Kiều Sơn gào thét nói:
- Tô Thiến, ngươi là một nữ nhân đê tiện, con trai ta si mê ngươi, ngươi lại giết hắn, ngươi thật sự là quá đáng ghét.
Sở Kiều Sơn nói xong, tránh người ra, trên hai cái cáng sau lưng có hai thi thể đang nằm.
- Là ngươi giết con trai ta phải không?
Sở Kiều Sơn phẫn nộ quát.
- Ngươi đáng chết! Để ngươi phụ thân đi ra, việc này, Sở gia ta quyết không bỏ qua.
- Sở Kiều Sơn, Mã Bá Vân, các ngươi đừng khinh người quá đáng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận