Vô Thượng Thần Đế

Chương 2802: Thường Tử Long đến

- Nương ngươi?
Tạ Thanh nhất thời lấy lại tinh thần, nói:
- Mau nói một lời, nương ngươi trông như thế nào?
Mục Vân hơi mơ mơ, nói:
- Nói không ra, cảm giác rất yên tĩnh, rất ôn nhu, hơn nữa rất đẹp....
- Cắt, tin ngươi sao?
Tạ Thanh khinh thường nói:
- Cha ngươi đẹp trai như vậy, nương ngươi đẹp gái như vậy, ngươi này lớn lên xấu xí như vậy?
- Cút!
Mục Vân mắng:
- Tiểu tử ngươi đã quên, ta là thân thể của thế thứ ba, tự nhiên rất khác lúc trước.
- Cái này ngược lại.
- Tại sao ngươi mỗi lần đau đớn như vậy? Cảm giác ngươi nhớ tới chuyện trước kia, liền rất thống khổ...
- Bởi vì...
Mục Vân nghĩ đến ký ức khi còn nhỏ của mình, cười khổ nói:
- Bởi vì lúc trước dung hợp một đoạn ký ức khi còn bé, khi đó, phụ thân mang theo ta chạy trốn, nương vì cứu phụ tử chúng ta, tựa hồ thi triển cấm thuật gì đó, không biết sinh tử, phụ thân từ đó về sau, chính là ý chí sa sút.
- Kết hợp với những gì Triệu Nham Minh nói cho ta biết, cùng với cách nói của gia gia ta, phụ thân năm đó rời khỏi thần giới một đoạn thời gian, sau khi trở về liền mang theo ta độc thân một mình, sau đó liền bắt đầu liều mạng huấn luyện ta, vẫn không ngừng huấn luyện ta.
- Cho nên, ký ức khi còn bé, đều là màu xám, chỉ có hai chữ - tu luyện.
- Có lẽ, đây cũng là nguyên nhân chủ yếu vì sao, ta ở trong thần giới, cho tới nay, đều xuất sắc như vậy.
- Thật không biết xấu hổ.
Tạ Thanh cắt một tiếng, nói:
- Ngươi sở dĩ xuất sắc như vậy, không phải bởi vì cái này, mà là bởi vì tiểu gia lúc ấy ta không có ở đây, nếu lúc ấy ta ở đây, cái gì Mục Vân nếu ở đây, liền không có đệ nhất, nên là Tạ Thanh ở đây, liền không có đệ nhất.
Nhìn bộ dáng Tạ Thanh, Mục Vân rất muốn đi lên tát chết hắn.
Tạ Thanh đặt mông ngồi ở trên bàn, cười nhạt nói:
- Sói con, nói đứng đắn!
- Ừ?
- Nếu ngươi thật sự sống không vui, dứt khoát không cần nhớ tới chuyện của kiếp thứ nhất, ngươi chỉ cần muốn khoái hoạt khi làm Tiên Vương ở Tiên giới, cùng với tiêu sái hiện tại, cần gì phải dung nhập mọi chuyện vào người tự quấy nhiễu?
- Cho dù ngươi đời này không cách nào đạt tới cảnh giới truyền kỳ đời thứ nhất, không phải còn có ta sao?
Tạ Thanh cười ha ha nói:
- Chờ ta thống nhất Long tộc, hiệu lệnh hơn vạn thần long, đến lúc đó cừu hận Mục tộc các ngươi, ta vung tay liền giúp ngươi báo, giúp ngươi tìm cha mẹ ngươi.
- Ngươi sẽ có lòng tốt như vậy?
- Cút.
Mục Vân cười ha ha.
- Tạ Thanh, quen biết ngươi, là may mắn lớn nhất trong cuộc đời ta.
- Ta cũng vậy.
Hai người nhìn nhau cười.
Trải qua sự phản bội của Huyết Kiêu, Vân Lang phản bội, trong lòng Mục Vân, không chịu nổi sự phản bội của loại huynh đệ đồ nhi này.
Con đường tu hành mà hắn tin tưởng chắc chắn chính là tình.
Tình cảm gia đình! Tình yêu! Tình huynh đệ.
Bởi vì chữ tình, hắn cả đời này đều cố gắng tu luyện, vì bảo vệ người mình muốn bảo hộ.
Và bây giờ, hắn không muốn mất bất cứ ai một lần nữa.
Tam sinh tam thế làm người, ngoại trừ quên đi ký ức đệ nhất kiếp thân là Thái tử Mục tộc Thần Tộc, đời thứ hai thân là Tiên Vương, đời thứ ba hiện tại, tất cả ký ức của hắn đều khắc họa trong đầu.
Tạp chủng, đây chính là hắn, chân chính hắn, hoàn chỉnh hắn.
- Đúng rồi, Tạ Thanh, lần trước Tổ Long kia, rốt cuộc là tình huống gì, ngươi còn chưa nói rõ ràng với ta?
- Cái này...
Tạ Thanh cười ha ha nói:
- Nói với ngươi, nhân loại các ngươi, có tổ tiên, Long tộc chúng ta, cũng có tổ tiên, Long Tổ, chính là thần long đầu tiên sinh ra trong thiên địa, từ nay về sau diễn hóa ra thập đại Long tộc, sinh tồn ở long giới.
- Tạ Thanh ta, chính là hậu duệ của Tổ Long.
- Có ích lợi gì?
Mục Vân hỏi.
Nhìn Mục Vân giống như nhìn ngu ngốc, Tạ Thanh mắng:
- Ngươi hỏi ta có ích lợi gì? Ngươi lại hỏi ta có ích lợi gì?
- A, ta quả thật không biết!
Mục Vân xấu hổ.
- Cái kia... Thật ra... Ta cũng không biết...
Tạ Thanh xấu hổ nói.
Mục Vân trợn trắng mắt.
- Bất quá ta có thể nói cho ngươi, Tổ Long chính là cường đại nhất Long tộc, từng đi theo Nhân đế Diệp Tiêu Dao, sau đó ngã xuống, Nhân đế Diệp Tiêu Dao ngươi nên biết, chính là đệ nhất thần đế các ngươi nói.
- Cho nên ta nghĩ, nếu Tổ Long có thể đi theo đệ nhất thần đế trước kia sống bao nhiêu năm, vậy hẳn là rất trâu.
Tạ Thanh cười ha ha nói:
- Sau này ta là Tổ Long, thân phận cao quý hơn Thái tử Mục tộc này của ngươi rất nhiều.
- Được được được, ngươi trâu bò nhất!
Mục Vân cười nhạo một tiếng, không mở miệng nữa.
Ở lại quận Thiên Trường vài ngày, Mục Vân xoay người trở về Viêm Châu.
Đại bản doanh Viêm Minh vẫn ở Viêm Châu, hiện tại Lâm Hạc mang theo hơn vạn người, thủ vệ trong tứ châu quận bạc nhược, nếu hiện tại có người xông vào, chính là phiền toái lớn.
- Mục tiên sinh, có nhu cầu gì, phái người đến thông báo, Thiên Đế Tinh ta nhất định sẽ cúi đầu tận tụy, đến chết mới thôi.
Nghe được lời này, Mục Vân cười nói:
- Thiên Trường quận gặp phải đại biến, nhiệm vụ ngươi hiện tại chủ yếu là quét sạch một ít người không đáng tin cậy trong Thiên Trường Môn, những chuyện khác, không cần lo lắng, hơn nữa cẩn thận quận Sơn Dương và Đan Dương quận do Vũ Đông Thanh khống chế, nếu bọn họ có dị động, trước tiên nói cho ta biết.
- Ta không đi tìm bọn họ gây phiền toái, nếu bọn họ tới tìm ta gây phiền toái, vậy không thể trách ta không nói tình cảm.
Giữa hai hàng lông mày Mục Vân mang theo một tia lạnh lẽo.
Đại bộ đội chậm rãi khởi hành, trở lại Viêm Châu.
Toàn bộ Viêm Minh, dưới sự quản lý của Lâm Hạc và Lục Quảng Nghĩa, ngăn nắp gọn gàng, không hoảng loạn, đối với hai người mà nói, trợ giúp Mục Vân xử lý Viêm Minh, chính là trợ giúp chính bọn họ.
Hơn nữa bọn họ tự nguyện xin ký kết sinh tử ám ấn với Mục Vân, có thể nói là giao hết thảy cho Mục Vân.
Mục Vân hiện tại nắm lấy tính mạng của bọn họ.
- Được rồi, những chuyện này, không cần bẩm báo với ta.
Mục Vân phất phất tay nói:
- Hiện giờ, tám châu quận khu đông, chỉ có Thường Sơn quận cùng Thương Châu không nằm trong tầm khống chế của chúng ta, Thường Sơn quận cùng Thương Châu, các ngươi biết bao nhiêu?
Nghe Mục Vân mở miệng hỏi, Lâm Hạc chắp tay nói:
- Những gì ta biết, cũng là tin tức bên ngoài, không dám bảo đảm nhất định chính xác.
- Đầu tiên Thường Sơn quận, quận chủ tên Thường Tử Long, Thường Gia quận Thường Sơn, chính là đệ nhất đại gia tộc, mặc dù phía dưới còn có mấy gia tộc, nhưng đều nghe lệnh cho Thường gia.
- Mà về phần Thương Châu, thì là Thương Sơn môn làm chủ, Môn chủ Thương Sơn môn Cực Động Thương, người này minh chủ từng nói biết được, quả thật rất cổ quái, đến thần giới ước chừng mấy chục năm, nhưng cho tới nay, rất khiêm tốn, nghe đồn đệ tử trong Thương Sơn môn, gặp qua khuôn mặt chân thật của hắn, đều cực kỳ ít.
- Cực Động Thương...
Khóe miệng Mục Vân hiện lên nụ cười.
Bạn cần đăng nhập để bình luận