Vô Thượng Thần Đế

Chương 2414: Lang Vương đến gặp

Hắn dường như đang làm thí nghiệm.
Ngày hôm nay, dạy tốt bài học của Diệu Tiên Ngữ hôm nay, Mục Vân đi tới phòng luyện đan của mình.
- Muốn luyện chế Đế cấp tiên đan, thật sự không dễ dàng.
Mục Vân buồn rầu nói:
- Không biết mỹ nữ sư tôn mấy năm nay có thành công hay không, Đế cấp tiên đan, là cần đế khí, nhưng Đế khí này, rốt cuộc là thuộc loại khí gì?
- Không phải Tiên khí, không phải linh khí, vậy rốt cuộc là thuộc về cái gì?
Mục Vân trăm mối không giải thích được.
Cả Tiên giới, cũng không ai biết, Đế cấp tiên đan có hiệu quả gì, nhưng lại có người biết, khi Đế cấp tiên đan xuất hiện, trời giáng cầu vồng bảy màu.
Bởi vì mấy chục vạn năm trước, tiên giới xuất hiện một vị Đế cấp tiên đan sư, đây cũng là ghi chép duy nhất.
Dù sao, Tiên đế ở Tiên giới vốn hiếm lạ, Đế cấp tiên đan sư lại càng không thể nhìn thấy.
Nếu số lượng Đế cấp tiên đan sư tương đối nhiều, chỉ sợ những Tiên Đế ẩn thế không ra kia cũng phải kinh hãi thất sắc.
Muốn đột phá Thần cảnh, chỉ là khổ tu thì làm sao có thể, Vương cấp tiên đan lại càng không đủ hiệu quả.
Mục Vân ngay từ đầu nghĩ, dựa vào thân phận Vương cấp tiên đan sư của mình, làm ra một ít chuyện ở trong Yêu vực.
Nhưng sau khi trao đổi cùng Nguyệt Như Ngọc một phen, Mục Vân lại phát hiện, những năm gần đây, mình một đường đi tới, dựa vào kiếp trước học được, đạt được quá nhiều, dần dần có chút không có ý tiến thủ.
Tại sao hắn không thể đi theo con đường mà chưa có ai đi bao giờ.
Tự mình sáng lập Đế cấp tiên đan, không phải là một con đường.
Hắn không biết chỉ là phương thức luyện chế tiên đan Đế cấp.
- Tiên đan Đế cấp, nếu có thể dẫn động thiên địa dị biến, ánh sáng bảy màu xuất hiện, vậy chẳng phải nói rõ, đan dược này không chỉ dược liệu kết hợp, mà còn quy tắc thiên địa kết hợp.
- Đan dược kết hợp cùng quy tắc thiên địa, đó chính là vận dụng pháp tắc thời gian và không gian, một khỏa tiên đan, dung nạp thiên địa.
- Không gian cùng thời gian, đúng, hẳn là nó.
Đầu Mục Vân càng chuyển càng nhanh, đứng ở trước giá thuốc, nhìn đủ loại dược liệu trước mặt, bàn tay nhanh chóng động.
Thời gian từng ngày trôi qua, ước chừng trải qua một tháng, Mục Vân vẫn đang luyện đan, chân không ra khỏi nhà, thậm chí Diệu Tiên Ngữ đi vào vài lần, cũng không nói gì, liền đi ra.
Ngày hôm nay, cả Tử Cực thành vẫn như thường lệ.
Mục Vân vẫn ở trong phủ thành chủ an tĩnh luyện đan.
Nhưng hiện tại, bên ngoài phủ thành chủ lại xuất hiện một thân ảnh.
Người tới một thân trường sam màu đen, hai tay chắp ra sau, khí độ bất phàm, tóc mai bạc hai bên phiêu đãng, cả người đứng ở nơi đó, giống như lại không đứng ở nơi đó.
Phía sau người này có một gã thanh niên đi theo.
Thanh niên có bộ dáng tuấn lãng, đẹp trai tiêu sái, nhìn phủ thành chủ, mở lời:
- Phụ thân, phủ thành chủ của Tử Đỉnh Thiên này là rất rộng rãi nha.
Nam tử trung niên chậm rãi nói:
- Yêu tộc chúng ta từ trước đến nay ở trong núi rừng, hoàn cảnh ác liệt, mới thúc đẩy chúng ta càng thêm cường đại.
- Phụ thân nói đúng.
- Cực Không, lần này chúng ta chỉ đến thăm vị đại sư kia, ngươi tốt nhất buông xuống tư thế vênh véo hung hăng kia của ngươi.
- Nhi tử biết rồi.
Hai thân ảnh đi vào trong cửa thành.
- Các ngươi là ai?
Một hạ nhân đi tới hỏi.
- Gọi phủ chủ các ngươi đi ra!
thanh niên vẫy tay nói:
- Đợi hắn ra ngoài sẽ biết.
- Phủ chủ chúng ta bế quan luyện đan, không gặp khách.
- Bế quan luyện đan?
Thanh niên kinh ngạc nói:
- Tử Đỉnh Thiên khi nào biết luyện đan?
Người hầu kia cười nói:
- Hiện tại phủ chủ chúng ta là Mục tiên sinh, Tử Đỉnh Thiên đại nhân đã đưa phủ đệ cho Mục tiên sinh của chúng ta.
- Vậy thì gọi hắn đi ra.
Thanh niên thiếu kiên nhẫn nói:
- Ngươi nói với hắn, Thiên Cực Không đến thăm.
- Không thể.
Người hầu lắc đầu nói:
- Tiên sinh nhà ta đã mấy tháng không có ra cửa, một mực ở trong đan thất, đang luyện đan, ngay cả phu nhân chúng ta cũng rất ít đi vào.
- Rất ít đi vào, đó không phải đi vào sao? Đã như vậy, vì sao không thể gọi tiên sinh các ngươi ra ngoài?
Thanh niên có chút tức giận nói:
- Mặc kệ hắn đang làm gì, gọi hắn ra.
- Ai làm càn ở đây?
Đang lúc này, một tiếng quát đột nhiên vang lên.
Dứt lời, một hồi tiếng bước chân đi đến, một thân váy dài, dáng người cao gầy, ngực phồng lên, thoạt nhìn hoàn toàn là mặt học sinh, thân hình phụ huynh.
Chính là Diệu Tiên Ngữ.
Diệu Tiên Ngữ đi ra, hỏi:
- Các ngươi là ai?
- Tại hạ Thiên Cực Không.
- Thiên Cực Không? Ta không biết!
Diệu Tiên Ngữ lắc đầu nói.
Không biết?
Nghe được lời này, Thiên Cực Không nhất thời tức giận không thôi.
Cái gì gọi là không biết, toàn bộ khu vực Lang Tộc của Yêu Vực, ai mà không biết đại danh của hắn?
Không nói Lang tộc, cho dù cả Yêu tộc, hắn cũng là thiên chi kiêu tử số một.
Nữ nhân này lại nói không biết.
- Ta khuyên ngươi tốt nhất gọi Mục Vân ra, ta lười ở chỗ này dài dòng với ngươi!
Thiên Cực Không không kiên nhẫn nói.
- Ta cũng lười dài dòng với ngươi, Mục Vân đang bế quan luyện đan, cũng không gặp khách, ngươi chẳng lẽ không biết, thân là một đan sư, lúc luyện đan kiêng kị nhất người khác quấy rầy?
- Ngươi......
Thiên Cực Không còn muốn tức giận, nam tử trung niên bên cạnh phất phất tay, nhìn Diệu Tiên ngữ, nói:
- Diệu tiểu thư, chúng ta sẽ không quấy rầy Mục tiên sinh, chỉ là không biết, khi nào Mục tiên sinh mới có thể đi ra?
- Khó mà nói.
Diệu Tiên lắc đầu nói:
- Có thể vài tháng, cũng có thể vài năm....
- Vài năm? Tiểu nha đầu, ngươi đùa giỡn chúng ta?
Thiên Cực Không lần này hoàn toàn tức giận:
- Nếu hắn không đi ra, vậy chúng ta sẽ mời hắn ra.
Thiên Cực Không hừ một tiếng, bước ra, khí tức quanh người tràn ngập, tiếng nổ vang lên.
- Ngươi làm gì?
Diệu Tiên Ngữ ngăn cản, quát:
- Nếu ngươi quấy rầy phu quân ta luyện đan, ngươi có chịu trách nhiệm được không?
- Ha ha... Phu quân ngươi? Ta quản hắn là ai, phụ thân ta hạ mình đến gặp hắn, hắn không ra nghênh đón thì thôi, các ngươi còn tìm mọi cách ngăn cản, luyện chế đan dược gì, hiện tại không thể đi ra?
Thiên Cực Không tức giận quát:
- Ta ngược lại muốn nhìn, Mục tiên sinh này rốt cuộc có bao nhiêu năng lực.
Thiên Cực Không nói xong, bàn tay vung lên, chân đạp mạnh xuống mặt đất.
Ầm...
Một tiếng trầm ầm truyền ra, vang vọng khắp nơi.
Mặt đất từng tấc từng tấc nứt ra.
Nhìn thấy cảnh này, Diệu Tiên Ngữ vung hai tay, đánh ra một đạo Tiên khí, muốn ngăn cản vết nứt khuếch tán trên mặt đất, phòng ngừa ảnh hưởng đến Mục Vân.
Nhưng nàng bất quá chỉ là Đại La Kim Tiên, muốn ngăn cản một kích tùy ý của Tiên Vương như Thiên Cực Không, căn bản không có khả năng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận