Vô Thượng Thần Đế

Chương 1794: Thành trì Hắc Thiết (1)

Nhưng làm cho Mục Vân kinh ngạc nhất lại là Luân Động Thương.
Luân Động Thương cảnh giới nhất phẩm Thiên Tiên, tương đương hắn, thế nhưng Luân Động Thương thi triển thủ đoạn, lại rất huyền diệu.
Chỉ gặp trong lúc hai tay Luân Động Thương vung vẩy ngưng tụ một đạo ấn, hình thành kết giới vuông vức.
Chiêu này cơ hồ giống nhau như đúc với trước đó khi ở Hạ giới mà hắn nhìn thấy.
Thế nhưng rõ ràng lại có ba động lực lượng khác biệt.
Liên tưởng đến Luân Động Thương bái nhập vào bên trong Tam Cực Thiên Minh, là thủ hạ của nội minh trưởng lão Vân Sam, Mục Vân có phỏng đoán.
Đoán chừng vị Vân Sam trưởng lão này nhìn trúng chính là sở học cả đời của Luân Động Thương khi còn Tôn Giả của Luân Hồi tiểu thế giới ở hạ giới - Tứ Phương Kết Ấn.
Vừa hay Vân Sam trưởng lão cũng tinh thông điểm này, cho nên thu Luân Động Thương làm môn hạ.
Mục Vân cẩn thận nhìn kỹ Luân Động Thương.
Ngao...
Lục Giáp Hổ Thú giờ phút này bị hơn trăm người vây công, dù cho thực lực cường đại, thế nhưng cũng khó mà chống đỡ được.
Lục Giáp Hổ Thú dần dần không chống đỡ nổi.
Lục Giáp Hổ Thú mặc dù có thực lực mạnh mẽ, thế nhưng những đệ tử Tam Cực Thiên Minh phối hợp lẫn nhau, hợp nhau lại càng tăng thêm sức mạnh, rõ ràng hết sức quen thuộc.
Oanh...
Nương theo thời gian tiêu hao, rốt cục, thân thể khổng lồ của Lục Giáp Hổ Thú ầm ầm ngã xuống đất.
Nhưng trong chớp nhoáng, không chỉ đệ tử Tam Cực Thiên Minh phi tốc tới gần, đệ tử cá thế lực khác cũng cấp tốc bay ra, tốc độ cực nhanh.
Lục Giáp Hổ Thú chết rồi, bọn hắn nên xuất thủ.
- Ngăn bọn họ lại, ai dám lên đến, giết không tha.
Luân Động Thương gầm thét.
- Ngăn lại!
Diệp Vô Tình lạnh nhạt lên tiếng, vọt lao thẳng tới thi thể.
- Đừng để bọn hắn tới gần!
Dịch Dữ Chi cũng giết ra.
Kha Trấn và Liễu Nhược Trần hai người tự nhiên cũng hạ lệnh.
Đám người lao vùn vụt giết tới.
Thấy cảnh này, tất cả mọi người đỏ mắt, căn bản không quản ngăn ở trước người bọn họ là ai.
Một trận chém giết bắt đầu.
Mà đệ tử thế lực khác từ bên ngoài xung phong tiến đến, bị các đệ tử Tam Cực Thiên Minh ngăn lại.
Còn ở trong vòng, Dịch Dữ Chi, Giang Diễm cùng Diệp Vô Tình, Luân Động Thương, Kha Trấn cùng Liễu Nhược Trần mấy người cũng bắt đầu phân tranh.
Dù sao, nếu như thi thể này có bí mật, chỉ có một phương có thể có được một khối Kim Tiên Lệnh kia.
Nhưng bây giờ, bọn hắn thuộc bốn phe.
Cái này không dễ làm.
Mà bên trong bốn phe, Giang Diễm cùng Diệp Vô Tình hai người liên thủ, hiển nhiên là thực lực mạnh nhất cường.
Tiếp theo chính là Dịch Dữ Chi, bên cạnh hắn dù sao có Dịch Tiểu Vũ cùng Vương Nghiên hai người.
Tiếp theo chính là Kha Trấn và Liễu Nhược Trần, trong hai người, Kha Trấn là nhị phẩm Thiên Tiên, Liễu Nhược Trần là nhất phẩm Thiên Tiên, nhưng thực lực hai người này không giống bình thường, có thể được Dạ Như Huyết nhìn trúng, tự nhiên không đơn giản.
Như thế xem ra, chỉ có một phe Luân Động Thương yếu nhất.
Mà bên người Luân Động Thương có Tần Dương, kẻ này cũng khá có danh tiếng bên trong ngoại minh.
Những người này đều không phải loại người dễ bị khi dễ.
Mục Vân hiện tại đứng bên ngoài hỗn chiến, người khoác áo bào đen, đầu đội nón đen, trang phục như thế cũng không hấp dẫn người chú ý.
Hắn hiện tại biết, bọn gia hỏa này tuyệt đối sẽ tự giết lẫn nhau, giờ phút này xông vào, hắn vô cùng có khả năng biến thành mục tiêu chung, không nói đến Luân Động Thương, đoán chừng Dịch Dữ Chi cũng có sát tâm đối với hắn.
Mà giờ khắc này Mục Vân ở ngoại vi cũng không nhàn rỗi.
Đám võ giả cùng Kha Trấn, Liễu Nhược Trần chạy tới, hắn hoặc nhiều hoặc ít nhớ kỹ một ít, những người này, giết không tha.
Mục Vân xuất thủ, lao thẳng tới đám người.
Hắc Dận Kiếm trong tay, khí thế Mục Vân hung hãn.
- Là ngươi!
Mục Vân vừa mới xông ra, một thân ảnh lại đứng ở phía trước Mục Vân, ngăn cản đường đi của hắn.
- Ngươi là gia hỏa không biết trời cao đất rộng, muốn Kim Tiên Lệnh kia, ta ghi nhớ ngươi.
Thanh niên kia nhìn Mục Vân, giễu cợt nói:
- Lần trước Dạ Như Huyết sư huynh không có giết ngươi, không nghĩ tới ngươi dám lộ diện ở chỗ này, lá gan rất lớn.
- Ngươi là ai?
- Ta...
Thanh niên đệ tử kia nghẹn lời, nói:
- Ngươi quản ta là ai? Lần trước Dạ sư huynh tha cho ngươi một mạng, ngươi bây giờ còn nghĩ cướp đoạt Kim Tiên Lệnh? Có thể tự hiểu lấy mình một chút hay không?
- Dùng cảnh giới Địa Tiên của ngươi, không thèm để ý ngươi, cút nhanh lên đi!
- Nói nhảm nhiều quá!
Mục Vân lại rút kiếm giết tới.
Nếu gia hỏa này nhận ra hắn, vậy hẳn là người đi theo sau lưng Dạ Như Huyết, đã như vậy, không cần lưu tình.
Phốc...
Trường kiếm ra, máu tươi hiện.
Vị trí cổ của người kia chảy ra máu tươi.
- Ngươi...
Thanh niên đệ tử kia trợn mắt hốc mồm.
Đến chết hắn cũng không hiểu.
Không nên nha, sao Mục Vân có thể ra một kiếm giết chết hắn....
Gia hỏa này chỉ là cửu phẩm Địa Tiên, dám líu ríu ở trước mặt Mục Vân, thực sự muốn chết.
Mục Vân cử động hấp dẫn mấy tên đệ tử đi theo bên cạnh hai người Kha Trấn, Liễu Nhược Trần chú ý.
Nhìn thấy Mục Vân, những đệ tử kia đều nhận ra hắn, vọt thẳng giết tới.
- Đến hay lắm!
Nhìn thấy những người này xông tới, trong mắt Mục Vân mang theo ý cười.
Không nói hai lời, chém ra một kiếm.
Bên trong những đệ tử này, mặc dù cũng có cảnh giới Thiên Tiên, nhưng chỉ là nhất phẩm Thiên Tiên, đối với Mục Vân hiện tại mà nói, thực sự không tạo được uy hiếp.
Mục Vân căn bản không lo lắng.
Sải bước ra, khí thế mạnh mẽ nghiền ép mà đến.
Nhất phẩm Thiên Tiên.
Thấy tu vi của Mục Vân, mấy người vây công trợn mắt hốc mồm.
Bọn hắn nhớ kỹ, trước đó nhìn thấy Mục Vân, tựa hồ vẻn vẹn chỉ là thất phẩm Địa Tiên hoặc là bát phẩm Địa Tiên, hiện tại... Cảnh giới Nhất phẩm Thiên Tiên?
Mới tách ra bao lâu, gia hỏa này ăn thần đan hả?
Mục Vân hiện tại không đếm xỉa đến trong đầu đám gia hỏa trước mặt đang suy nghĩ cái gì.
Một bước giết ra, Mục Vân bộc phát khí tức sát phạt càng sâu.
Kiếm ra, thu hoạch tính mệnh.
Mà cùng lúc đó, bên trong vòng trong đã đánh nhau quyết liệt.
Mặc kệ bên ngoài hay vòng trong, khắp nơi đều là Tiên khí tàn phá bừa bãi, tiếng oanh minh liên tục.
Dù đang đánh nhau, Mục Vân vẫn lưu tâm tình huống ở vòng trong.
Giờ khắc này, Dịch Dữ Chi kia không biết vận dụng biện pháp gì, thế mà liên hợp Luân Động Thương, Kha Trấn, Liễu Nhược Trần ba người, ra tay với Giang Diễm cùng Diệp Vô Tình hai người.
Ba bên đánh một bên!
Nhưng Giang Diễm và Diệp Vô Tình đều là cảnh giới tam phẩm Thiên Tiên, đối mặt đám người vây công, Giang Diễm đối đầu Dịch Dữ Chi, khó phân cao thấp, mà Diệp Vô Tình càng dùng lực lượng một người đối cứng mấy người, không hề rơi xuống hạ phong một chút nào.
- Ha ha...
Diệp Vô Tình không khỏi ha ha cười nói:
- Chỉ bằng mấy người các ngươi muốn chế tài Diệp Vô Tình ta, quá coi thường thực lực ngoại minh trước mười rồi?
- Đừng quản nhiều như vậy, các ngươi cuốn lấy hắn, ta đi xem một chút, thi thể kia đến cùng có chỗ quỷ dị gì!
Luân Động Thương giờ phút này lại mở lời.
- Tốt!
Kha Trấn và Liễu Nhược Trần cũng không để ý.
Bọn hắn thấy Luân Động Thương cũng đùa nghịch không ra trò quỷ gì, dù sao phía sau hai người bọn họ là Dạ Như Huyết, tương lai Dạ Như Huyết tiến vào bên trong nội minh, địa vị tăng lên mấy lần, cho dù phía sau Luân Động Thương có Vân Sam là nội minh trưởng lão, bọn hắn cũng không sợ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận