Vô Thượng Thần Đế

Chương 3318: Ta đã trở lại

Từ từ, trong Mục thành, cuối đường phố, trung tâm, một cung điện, ngạo nghễ đứng.
Nơi này, là nơi sinh sống của con cháu dòng chính trong Mục tộc.
Cửa cung, lúc này từ từ mở ra.
Mục Vân bước vào.
Nhìn vào mắt lại, trong cung điện to lớn như vậy, từng đạo thân ảnh, uy phong lẫm lẫm, ngạo nghễ đứng vững.
Cầm đầu nhất hành, từng đạo chiến sĩ mặc áo giáp màu đen, nhất nhất đứng vững, tựa như pho tượng đứng thẳng trong gió.
- Huyền Cơ doanh, tham kiến Thái Tử điện hạ.
Oanh oanh oanh...
Hơn trăm ngàn thân ảnh quỳ xuống, chiến sĩ Huyền Cơ doanh một màu, một đám ánh mắt cực nóng.
Huyền Cơ doanh, chiến sĩ Mục tộc do Mục Huyền Cơ huấn luyện.
- Diệp Vệ, cung nghênh điện hạ trở về.
Tiếng ào ào vang lên, sau Huyền Cơ doanh, từng đạo thân ảnh lần thứ hai quỳ xuống.
Diệp Vệ! Đội cận vệ mục tộc được tạo ra bởi Mục Thanh Diệp.
- Thanh Vũ quân, cung nghênh Thái Tử điện hạ.
Mà ở chỗ sâu nhất, một gã chiến sĩ mặc thanh ngọc chiến giáp, hiện tại, thanh thế như trời.
Thanh Vũ quân.
Tộc trưởng quản lý quân đội trực thuộc Mục Thanh Vũ, cũng là quân đoàn chiến sĩ khổng lồ nhất trong Mục tộc.
Nếu nói Huyền Thiên vạn sĩ là vệ quân trực hệ của vị Thái Tử Mục Vân này.
Thanh Vũ quân kia chính là vệ đội bên người vị tộc trưởng Mục Thanh Vũ này. Tam đại vệ đội chính là lực lượng hạch tâm nhất trong Mục tộc.
Vạn năm trước, lúc cửu tộc phạt Mục, giữa lúc Huyền Thiên vạn sĩ và Mục Vân bị vây khốn, chính là Thanh vũ quân chạy tới.
Thanh Vũ quân lúc ấy bày ra lực sát phạt, làm cửu tộc rung động.
Nhưng cửu tộc cuối cùng cũng liên hợp cùng một chỗ, quá mức cường đại, cho dù Thanh vũ quân, cũng không cách nào thay đổi kết quả.
Nhưng điều này cũng không thể nói sức chiến đấu của Thanh Vũ quân yếu.
Nhìn trong vương cung Mục tộc, mọi người đứng vững, từng đạo thành viên hạch tâm, hiện tại nhất nhất nhìn về phía Mục Vân.
Trong vương cung này, ngoại trừ chỗ ở của vị tộc trưởng Mục Thanh Vũ này, còn lại là nơi ở của ba trụ cột Mục tộc Mục Thanh Lang, Mục Thanh Diệp, Mục Huyền Cơ cùng với người thân, con cháu.
Về phần những người khác của Mục tộc, không cách nào tiến vào nơi này.
Xuyên qua quảng trường vương cung thật dài, Mục Vân rốt cục đi tới trước đại điện nguy nga kia.
Xoay người nhìn mọi người, hai tay Mục Vân vung lên.
- Đứng dậy.
Tiếng rắc rắc vang lên, từng đạo thân ảnh hiện tại đứng lại.
Nhìn tất cả mọi người, Mục Vân hiện tại, trong lòng càng thêm kiên định.
Lần này trở về, nói cái gì... Sẽ không bao giờ chết nữa.
Trên người mình gánh vác, là toàn bộ Mục tộc.
Những người này có thể nói là tràn đầy kỳ vọng đối với hắn.
Đối với bọn họ mà nói, tộc trưởng là trụ cột của toàn bộ Mục tộc, mà Thái Tử, chính là hy vọng tương lai của Mục tộc.
Trụ cột hiện tại, hy vọng tương lai, tất cả, có thể làm cho Mục tộc thịnh vượng.
Trong vương cung nghị sự đại điện, hiện tại, từng đạo thân ảnh đứng vững.
Mục Thanh Lang một mạch, ba vị đường huynh của Mục Vân, Mục Thiên Sinh, Mục Thiên Vũ, Mục Thiên Trạch ba người.
Mục Thanh Diệp một mạch, Mục Triều cùng Mục Hàn hai huynh đệ.
Mục Huyền Cơ một mạch, là Mục Lạc và Mục Tử Yên, cùng với hai đứa con trai của Mục Lạc, Mục Viễn Thanh, Mục Viễn Phong.
Vân Dực vệ đội.
Huyền Thiên Sĩ.
Cùng với các nàng Tần Mộng Dao chín người.
Còn có Diệp Thu, Mặc Dương, Tề Minh ba vị đồ đệ.
Đám người Hác Đằng Phi, Chung Hào, Hàn Tuệ, Tôn Diễn Châu đều nằm trong danh sách.
Những cố nhân ngày xưa từ tiên giới phi thân mà đến, hiện tại thực lực không tầm thường, một đám ở trong đám người, có chút kích động nhìn Mục Vân.
- Hôm nay Thái Tử vừa trở về, mọi người có chuyện gì, cũng để Thái Tử nghỉ ngơi rồi nói sau!
Mục Thanh Vũ hiện tại nhìn về phía mọi người, nói:
- Sau này cuộc sống sẽ dài hơn, hôm nay dừng lại ở đây đi.
Tộc trưởng hiện tại mở miệng, ai dám không theo?
Tuy nói cố nhân ngày xưa, gặp lại nhau, nói không hết, nhưng giờ khắc này, cả đám vẫn phải thành thành thật thật rút khỏi đại điện.
- Vân nhi, nơi ở của ngươi, để cho Thanh Ngọc mang ngươi đi đi!
Mục Thanh Vũ nhìn Mục Vân, mở lời.
- Vâng.
Từ Từ, Bích Thanh Ngọc làm đầu, mang theo đám người Mục Vân rời khỏi đại điện.
Vân Dực vệ đội, hiện tại đi theo phía sau.
Những người còn lại, hiện tại muốn tới gần, nhưng nhìn thấy Mục Vân mang theo cửu nữ, sau lưng là Vân Dực tam kiệt đi theo, dưới sự cân nhắc, ai nấy vẫn rời đi trước.
Những Vân dực này, ai đều bất cận nhân tình, ngoại trừ Mục Vân, Mục Thanh Vũ đều không thể hạ lệnh với bọn họ.
- Toàn bộ Mục thành, chia làm bên ngoài và bên trong, bên ngoài phần lớn là người nhà của Mục Tộc Vệ Đội, cùng với một ít nhân viên cấp cao của Mục Tộc.
- Bên trong này, cũng chính là vương cung này.
Bích Thanh Ngọc hiện tại mở miệng.
Dù sao Mục tộc là xây dựng lại, rất nhiều nơi đã cải thiện, Mục Vân còn chưa biết.
- Ừm.
Mục Vân hiện tại gật gật đầu.
Nhìn về phía Bích Thanh Ngọc.
Bị Mục Vân nhìn như vậy, Bích Thanh Ngọc hơi ngẩn ra.
Nàng vốn là tính cách điềm tĩnh, không cao lạnh như Tần Mộng Dao, mà là thích an tĩnh tĩnh lặng.
- Không sao đâu, nàng tiếp tục!
Mục Vân hiện tại, bàn tay nhẹ nhàng nắm tay ngọc của Bích Thanh Ngọc trong tay.
Hai người sóng vai nhau đi cùng nhau.
Tần Mộng Dao và các nàng, hiện tại lại ở phía sau, hai ba người làm bạn, nhìn bốn phía.
Vân Dực tam kiệt lúc này đi theo phía sau Mục Vân.
- Không hổ là lão đại!
Tần Viễn Hàng hiện tại hạ thấp tiếng nói:
- Chín mỹ nữ, mỗi người đều có tư sắc riêng, lão đại chọn thê tử, xem ra đã sớm có dự mưu.
- Lão Tần, ngươi ít nói một câu, không ai coi ngươi là câm!
Thánh Độc Ngọc hiện tại cắt một tiếng nói.
- Thánh Độc Ngọc, ngươi có phải ghen tị không? Đi theo lão đại nhiều năm như vậy, lão đại cũng không có sủng hạnh ngươi.
- Ta thấy ngươi là muốn đánh.
Thánh Độc Ngọc hừ nói:
- Bằng không, để cho lão đại sủng hạnh ngươi đi?
Nhìn hai người cãi nhau, Vân Trung Vụ hiện tại cười khổ.
Hai tên này, thật sự không yên tĩnh.
Lúc trước Mục Vân ở đây, có thể đè ép hai người, nhưng vạn năm qua, hắn một mình hòa giải, rất vất vả.
Hiện tại Mục Vân đã trở lại, hắn cuối cùng cũng có thể nghỉ ngơi.
- Hai người các ngươi lại ồn ào, ta ném các ngươi ra ngoài!
Hiện tại phía trước, một tiếng quát vang lên.
Thánh Độc Ngọc cùng Tần Viễn Hàng hai người, hừ hừ, nhìn nhau, không nói một lời.
- Tiếp tục đi.
Mục Vân nhìn về phía Bích Thanh Ngọc, mở lời.
- Ừm.
Bích Thanh Ngọc hiện tại, trong lòng đầy thỏa mãn.
Cảnh tượng như vậy, nàng vô số lần mơ thấy, giờ khắc này, rốt cục cũng thành sự thật.
- Trong vương cung, Mục thúc thúc, ở một mình, chính là nơi ở của tộc trưởng, ở phía sau đại điện vừa rồi.
- Mà chàng thân là Thái Tử, thì ở trong Đông cung, chín tòa đại cung điện, ba mươi sáu tòa tiểu cung điện, đại khái có thể dung nạp hơn vạn người!
Nghe được lời này, Mục Vân không nói gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận