Vô Thượng Thần Đế

Chương 4186: Ngươi quá coi thường ta (1)

Cả người hắn, tốc độ lúc này tăng nhanh, toàn thân cao thấp, khí huyết lưu động, ánh sáng phiếm hồng.
- Xông lên.
Hét nhẹ một tiếng, Long Thương Hải lao ra.
Bước này lao ra, khí tức cả người hắn cường hoành không gì sánh được.
Nhanh như chớp vọt tới bên cạnh Cự Đỉnh.
Bàn tay Long Thương Hải thò ra.
Ầm...
Chưởng ấn đánh lên lên
Cự đỉnh ong ong rung động, lần này, lại không có chấn Long Thương Hải văng ra.
Long Thương Hải vui vẻ, hưng phấn không thôi.
Lưỡng Nghi Các Chủ, Vô Lượng đạo nhân, Tinh Vô Ngân đám người nhìn thấy một màn này, giết ra.
Lúc này, nhất định phải bày ra một ít thực lực.
Nếu không, họ sẽ không có gì.
Ba người lao ra, tốc độ càng nhanh.
Bốn thân ảnh, trong chớp mắt dán ở bốn bên cự đỉnh.
Trong nháy mắt, cao thủ Thiên Quân cảnh của tứ đại tông môn xông lên.
Cự đỉnh, tựa hồ bị áp chế.
- Cự đỉnh chỉ có một người, chúng ta lại có bốn người.
Long Thương Hải hiện tại quát:
- Chư vị, xin lỗi!
Long Thương Hải hạ xuống một câu, trong lúc bất chợt, một chưởng vỗ về phía Lưỡng Nghi Các Chủ ở gần mình.
Phanh...
Tiếng nổ tung trầm thấp vang lên.
Lưỡng Nghi Các Chủ toàn lực ứng phó, chống đỡ cự đỉnh bài xích.
Căn bản không nghĩ tới, Long Thương Hải cư nhiên còn có dư lực đối phó hắn.
Tiếng rầm rầm vang lên.
Thân sắt bị vỡ.
Sắc mặt Lưỡng Nghi các chủ trắng bệch.
Mà bên kia, Vô Lượng đạo nhân và Tinh Vô Ngân cũng trong nháy mắt giết ra.
Hai thân ảnh, nhao nhao đánh a sát chiêu, giết về phía Lưỡng Nghi các chủ.
Phanh...
Tiếng nổ tung vang lên, cả người Lưỡng Nghi các chủ giống như đều muốn vỡ vụn.
Ba người cư nhiên đồng loạt ra tay.
Một màn này, ai cũng không nghĩ tới.
Lưỡng Nghi Các Chủ rốt cuộc chống đỡ không nổi, chật vật lùi lại, điên cuồng phun ra máu tươi trong miệng.
Mục Vân cả kinh.
Tựa hồ, tam đại tông môn sớm đã có ước nhau.
Lưỡng Nghi các chủ, lần này không chiếm được Cổ Đỉnh, làm không tốt mạng cũng sẽ không còn.
Tam đại tông chủ hiện tại liên thủ áp chế cự đỉnh.
- Lập tức, giết Lưỡng Nghi Các Chủ.
Thương Long Hải quát:
- Người này bị thương nặng, Thiên Quân thất nguyên thần cảnh liên thủ tru sát.
- Mau đi!
- Giết hắn.
Vô Lượng đạo nhân cùng Tinh Vô Ngân cũng mở miệng quát.
Trong nháy mắt này, võ giả tam đại tông môn trong khoảnh khắc giết ra.
Hai vị phó các chủ, hiện tại đều vây quanh bên cạnh Lưỡng Nghi các chủ.
- Bảo hộ Các chủ.
Thủy Thanh Vinh, Tuân Dực, Cố Thư Họa ba đại phó các chủ vội vàng quát.
Thủy Thanh Vinh cùng Tuân Dực tuy rằng không đồng ý Lưỡng Nghi các chủ về lời thần tử.
Nhưng hai người cũng biết, nếu Lưỡng Nghi các chủ chết. Vậy Lưỡng Nghi các bọn họ sẽ xong đời.
Không có Quân Vương tọa trấn.
Tam đại tông môn bất cứ lúc nào đều có thể tiêu diệt Lưỡng Nghi các.
Trong lúc nhất thời, chém giết thảm thiết.
Trên mặt tam đại tông chủ mang theo tươi cười.
Nhưng nụ cười kia cũng không kéo dài bao lâu.
Trên mặt ba người, nụ cười dần dần trở nên cứng ngắc.
Cự Đỉnh vừa rồi sinh ra lực bài xích thật lớn.
Nhưng bây giờ, đột nhiên tràn ra một lực hút cường đại.
Tựa hồ muốn triệt để hút ba người bọn họ vào bên trong cự đỉnh.
- Đáng chết!
Long Thương Hải hiện tại sắc mặt trắng bệch.
Làm thế nào điều này có thể xảy ra?
Một lát sau, trong mắt Long Thương Hải xuất hiện một tia thống khổ.
- Chẳng lẽ...
Hiện tại, hắn không dám nghĩ tới.
Người Vạn Đỉnh tông biến mất không thấy.
Đông Hổ Tông cũng như vậy.
Chẳng lẽ cự đỉnh này... Nuốt chửng tất cả những người đó?
Long Thương Hải, Vô Lượng đạo nhân cùng Tinh Vô Ngân, hiện tại sắc mặt hết sức tái nhợt.
- Mục Vân, chính là hiện tại.
Tiếng Quy Nhất lúc này vang lên, nói:
- Thiên địa dung lô muốn nuốt bọn họ, ngươi nhân cơ hội này, thu lại cự đỉnh.
- Tốt!
Mục Vân không còn do dự nữa.
Hiện tại không đánh, càng đợi khi nào?
Mục Vân khoác lên Thương Hoàng Thần Y, thân ảnh chợt lóe, trong nháy mắt lao ra.
Võ giả tam đại tông môn đều đang vây giết mọi người Lưỡng Nghi các, không ai bận tâm đến hắn.
Mà tam đại tông chủ, hiện tại bản thân khó bảo toàn, càng không có khả năng phòng bị hắn.
Tốc độ Mục Vân cực nhanh, đến gần thiên địa dung lô.
- Bàn Cổ Linh, tận tình dung hợp.
Mục Vân hạ lệnh.
Phong cấm cấm chế của thiên địa dung lô, tràn ngập nham thạch nóng chảy, nóng hổi nóng bỏng.
Đối với người khác, đó là tai họa.
Nhưng đối với Bàn Cổ Linh vốn là nguyên hỏa ngưng tụ hình người, lại là chí bảo.
Tương đương với thiên địa thần đan, không ngừng tẩm bổ thân thể của hắn, trợ giúp hắn tăng lên thực lực.
Hiện tại, không ai bận tâm đến Mục Vân, càng không có khả năng có người quan tâm Bàn Cổ Linh.
Bàn Cổ Linh theo hỏa diễm ánh sáng, vọt vào trong quang trụ nham thạch nóng chảy, biến mất không thấy.
Thân ảnh Mục Vân hiện tại xuất hiện, phi nước đại bay tới phía trên cự đỉnh.
- Ừ?
Nhìn thấy Mục Vân, tam đại tông chủ đều sửng sốt.
Người này là ai?
Chỉ là Nhân Quân ngủ tạng thần cảnh, dám làm càn ở đây?
- Hỗn trướng, cút đi!
Long Thương Hải quát to.
- Cút đi? Muốn cút, cũng là các ngươi cút mới đúng.
Mục Vân hồn nhiên không sợ hãi.
- Ba lão hồ ly, bị cự đỉnh hấp thu, ta đứng ở chỗ này, các ngươi giết được ta sao?
Mục Vân cười nhạo.
Đặt ở bình thường, nhìn thấy ba vị Quân Vương, hắn tất nhiên là giậm chân bỏ chạy.
Nhưng lần này.
Ba người không thể nhúc nhích, hắn không cần chạy.
Thiên địa dung lô, để bọn họ chịu đủ.
Ra tay với mình?
Ba người không có khả năng.
- Làm càn, bổn tọa nhất định giết ngươi!
Vô Lượng đạo nhân giận dữ quát.
- Giết ta?
Mục Vân lần nữa cười nhạo nói:
- Ngươi trước tiên bảo trụ mạng nhỏ của mình, lại nói giết ta đi.
Mục Vân thật sự không sợ.
Ba người bị cự đỉnh trói buộc, không cẩn thận, bản thâm mình đều muốn chết vểnh, nào còn có thể rảnh rỗi giết hắn?
Bất quá loại cảm giác này, thật sự rất sảng khoái.
Nhân Quân ngũ tạng thần cảnh, ở trước mặt Quân Vương, đùa giỡn uy phong.
Mà hiện tại, bên kia, Lưỡng Nghi các chủ nuốt cổ thần đan, vội vàng hồi phục.
Bốn phía, cao thủ Lưỡng Nghi Các không ngừng ra sức giết địch.
- Đó là... Thần tử...
Lưỡng Nghi Các Chủ hiện tại kinh ngạc xuất thần.
Hắn thời khắc khắc nhớ rõ, tin tức nhận được từ Thiên Cơ Các.
Lưỡng Nghi Các chuyển cơ, quật khởi, cơ hội.
Chỉ liên quan Thần Tử.
Một thân thần y, là dấu hiệu tốt nhất.
Thần tử, cư nhiên xuất hiện ở đây.
- Vô Lượng đạo nhân.
- Thương Long Hải.
- Tinh Vô Ngân.
Lưỡng Nghi các chủ giận dữ quát:
- Các ngươi hôm nay làm rất tốt, việc này chưa xong, ta tất sẽ không từ bỏ ý đồ.
Ba người cũng không có tâm tình để ý tới Lưỡng Nghi Các Chủ.
Vấn đề là Mục Vân.
Không ngờ lúc này lại chui vào khoảng trống.
Giống như một đám voi đang tiến hành tranh đấu, một con châu chấu nhảy lên đầu voi, diễu võ dương oai.
Nhưng hết lần này tới lần khác, một đám voi, căn bản không có cách nào.
Tên này, quả thực là đáng hận.
Ầm ầm!!
Một tiếng nổ vang lên.
Mục Vân không để ý tới ba người nữa, đứng trên cự đỉnh, bước chân vững vàng, nhìn cự đỉnh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận