Vô Thượng Thần Đế

Chương 1303: Ta Không Vui Lòng (2)

- Tiểu tử, không phải ngươi muốn đùa nghịch chúng ta đó chứ?
Phương Thông Không nhìn Mục Vân, ý uy hiếp, không cần nói cũng biết.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Đùa nghịch các ngươi? Ta nếu đùa nghịch các ngươi, cho dù phụ thân ta mỗi ngày đi theo bên cạnh ta, các ngươi muốn giết ta, cũng không phải không có biện pháp.
Nghe đến lời này, Phương Thông Không đỏ mặt.
Không sai, Đế Văn và Đấu Vân Phong không có khả năng không hạn chế trợ giúp Mục Vân, bọn hắn năm người muốn liên thủ, vẻn vẹn bằng vào Mục Thanh Vũ, rất khó ngăn cản.
- Ngươi sẽ hảo tâm như vậy?
Ngọc Huy Nhân khẽ nói.
- Đúng rồi!
Luân Động Thương cùng Độc Vạn Sơn bọn người hiển nhiên cũng không tin.
Mục Vân không có mở miệng.
Ngược lại là Vô Cực Ngạo Thiên đứng ra, nhìn Mục Vân cười nói:
- Mục minh chủ, nói một chút đi, điều kiện gì!
- Tiểu thiên thế giới đệ nhất nhân, danh bất hư truyền!
Mục Vân nhìn Vô Cực Ngạo Thiên, cười nói:
- Ta không cần cái gì, chỉ cần các ngươi xuất ra đồ vật đồng giá trao đổi, ta có thể nói cho các ngươi biết ở nơi nào.
Đồng giá đồ vật trao đổi?
- Chỗ bí tàng thứ nhất, tại Huyết Sát đảo, đáy biển chỗ sâu, phía dưới nước bùn, chính là Khổ Thiên điện của Khổ Hải Thiên Tôn, ta nghĩ các ngươi dù cho tìm khắp toàn bộ Thương Hoàng tiểu thế giới, cũng không có khả năng tìm ra.
- Chỗ thứ hai và vị trí nơi thứ ba, ta muốn nói đến chỗ các ngươi đã tìm kiếm qua, kết quả vẫn là bặt vô âm tín, muốn tìm được, hoặc tốn hao mấy trăm năm, lật úp sấp Thương Hoàng tiểu thế giới, bất quá Hỏa Minh tộc Hỏa Lựu kia thì không được lâu như vậy.
- Tiểu tử ngươi, đừng ở chỗ này nói nhảm, muốn nói liền nói!
Phương Thông Không không nhịn được nói.
- Ngươi không muốn nghe, có thể lăn, ta không có ngăn cản ngươi.
Nhìn Phương Thông Không, Mục Vân nói.
- Ta...
Bị một tên tiểu bối mắng xéo đi, Phương Thông Không giận không kềm được, nhưng bây giờ đúng là không có cách cầm Mục Vân, mà bí tàng, sức hấp dẫn thực sự quá lớn.
- Ngươi đừng nói chuyện!
Vô Cực Ngạo Thiên cũng bất mãn nói.
Hắn hiện tại xem như hiểu rõ Mục Vân rốt cuộc có ý gì.
Trước đó, bọn hắn huy động nhân lực, không coi Mục Vân là gì, muốn trực tiếp ép hỏi, Mục Vân đánh chết cũng không muốn nói.
Mà bây giờ, Mục Vân nghiễm nhiên đã có thực lực cùng bọn hắn bàn điều kiện, cho nên, mới nguyện ý nghiêm túc bàn điều kiện cùng bọn hắn tại nơi này.
Nghĩ đến tôn nghiêm Mục Vân trước đó nói tới, Vô Cực Ngạo Thiên cười khổ không thôi.
Tôn nghiêm của Mục Vân đại khái chính là chỉ cái này.
Người kính ta một thước, ta nhường người một trượng.
Nếu như trước đó, cùng Mục Vân hảo hảo bàn điều kiện, đánh đổi khá nhiều, chỉ sợ một trận chiến này, căn bản sẽ không đánh lên, song phương tất cả đều vui vẻ.
- Mục minh chủ, nói một chút yêu cầu của ngươi đi.
- Đơn giản!
Mục Vân khẽ cười nói:
- Một nhà hai trăm ức cực phẩm linh tinh, hoặc là thần binh, dược liệu tương đương với hai trăm ức cực phẩm linh tinh, ta đều hoan nghênh.
- Hai trăm ức, đổi lấy hai cái...
- Sai! Là một cái, không phải hai cái!
Mục Vân trực tiếp ngắt lời nói:
- Hai trăm ức cực phẩm linh tinh, đổi lấy tin tức của một cái bí tàng, ta có thể rõ ràng nói cho các ngươi biết, vị trí bí tàng, không sai chút nào.
- Ngươi...
Nghe đến lời này, các đại Tôn Giả chỉ cảm thấy bị đùa nghịch.
Trước đó Mục Vân bán ra tin tức Khổ Thiên điện, chỉ là một trăm ức cực phẩm linh tinh mà thôi, hiện tại thế mà muốn hai trăm ức.
Quả thực là uống máu!
Thế nhưng biết rất rõ ràng, Mục Vân muốn uống máu của bọn hắn, bọn hắn lại không thể không cho.
- Hai trăm ức cực phẩm linh tinh, ta cho.
Con mắt Vô Cực Ngạo Thiên thế nào đều không nháy, trực tiếp ném ra hai cái không gian giới chỉ.
Mục Vân tiếp nhận giới chỉ, điều tra một phen, mỉm cười.
- Đấu tông chủ, Đế Văn tiền bối, hai trăm ức cực phẩm linh tinh, xem như lòng biết ơn của vãn bối, đa tạ hai vị tiền bối xuất thủ.
Mục Vân không cần suy nghĩ, trực tiếp đem hai cái nhẫn cho hai người.
Một trăm ức cực phẩm linh tinh, đối với tiểu thế giới thực lực hơi thấp đến nói, có thể nói là toàn bộ tài khoản, cũng không nhất định có thể góp đủ.
Đây là một món tiền khổng lồ, thế nhưng Mục Vân cứ như vậy đưa cho hai người.
- Tin tức đâu?
Vô Cực Ngạo Thiên mở miệng nói.
- Cho!
Mục Vân vung bàn tay lên, lại là một quyển địa đồ.
Vô Cực Ngạo Thiên đưa tay tiếp nhận địa đồ kia, trực tiếp mở ra.
Chỉ là, thời điểm khi nhìn đến tiêu ký trên bản đồ, lại là mày nhăn lại.
- Quả nhiên là nơi này?
- Thiên chân vạn xác!
Mục Vân lần nữa gật đầu nói:
- Huyết Sát đảo, ta cũng không phải trong lúc vô tình biết Khổ Thiên điện ở nơi đó, di chỉ chỗ này, đồng dạng là như thế.
- Ta hiểu rõ!
Vô Cực Ngạo Thiên thu hồi địa đồ, không nói hai lời, trực tiếp quay người, mang theo đám người Vô Cực tiểu thế giới, trực tiếp quay người rời đi.
- Cho ngươi!
Ngọc Huy Nhân giờ phút này cũng cắn răng, trực tiếp lấy ra hai cái không gian giới chỉ.
Mục Vân tiếp nhận không gian giới chỉ, Ngọc Huy Nhân đạt được địa đồ, nhìn thoáng qua, lông mày cũng nhíu lên, không nói hai lời, trực tiếp rời đi.
Nhìn thấy Vô Cực Ngạo Thiên và Ngọc Huy Nhân biểu lộ, Độc Vạn Sơn và Phương Thông Không triệt để mơ hồ.
Đến cùng là tình huống như thế nào?
Vô Cực tiểu thế giới và Ma Ngọc tiểu thế giới có thể nhẹ nhõm móc ra hai trăm ức cực phẩm linh tinh, hai đại tiểu thế giới này, liên đới lấy Thánh Quang tiểu thế giới, có thể nói là đại lão liên minh của mấy ngàn tiểu thế giới, có tiền, không sợ.
Thế nhưng bọn hắn không giống.
Trừ Thiên Bảo tiểu thế giới, không ai không quan tâm hai trăm ức cực phẩm linh tinh này.
Nhất là Phương Thông Không, thời điểm trước đó thiết kế âm mưu, Phương Hồi Thiên bị giết, đã phun ra ngoài một trăm ức, lại thêm trước đó một trăm ức mua tin tức Khổ Thiên điện.
Hắn đã là lấy ra hai trăm ức.
Nhưng là hắn hiểu thêm, hai trăm ức, căn bản không có cách mua được tin tức từ trong tay Vô Cực Ngạo Thiên cùng Ngọc Huy Nhân, mua từ bọn hắn nơi đó, sẽ chỉ càng thua thiệt, mà không duyên cớ gia tăng thực lực hai đại tiểu thế giới.
- Ta đến một phần!
- Ta cũng tới!
- Cho ta một phần.
Trong nháy mắt, Luân Động Thương, Phương Thông Không cùng Độc Vạn Sơn ba người, phân biệt gật đầu.
Trong tay Mục Vân, nháy mắt có đủ tám cái không gian giới chỉ.
Tám trăm ức cực phẩm linh tinh.
Thấy cảnh này, Mục Vân cũng không thể không cảm thán.
Thương Hoàng tiểu thế giới so với thập đại tiểu thế giới, vô luận là theo thực lực võ đạo hay là từ thực lực kinh tế đến xem, đều chênh lệch quá xa.
Tám trăm ức cực phẩm linh tinh, ngũ đại tiểu thế giới mặc dù thịt đau, thế nhưng cũng cầm ra được, đổi lại Thương Hoàng tiểu thế giới, là vạn vạn không bỏ ra nổi.
Tam đại Tôn Giả đạt được địa đồ, không kịp chờ đợi mở ra.
Chỉ là thời điểm khi nhìn đến vị trí đánh dấu phía trên kia, lại nháy mắt sững sờ.
Bạn cần đăng nhập để bình luận