Vô Thượng Thần Đế

Chương 2881: Thất thế tổ Mục Quy Phàm

- Cảm giác thế nào?
Mục Vân hừ một tiếng, nói:
- Muốn ngồi ngư ông thu lợi, cũng phải nhìn đối thủ của ngươi là ai, tìm không đúng người, vậy sẽ mất đi mạng của mình.
- Các ngươi còn sửng sốt làm gì? Không muốn thần tinh sao? Làm thịt hắn, tiểu tử này bất quá chỉ là Địa Thần sơ kỳ, căn bản không phải đối thủ của chúng ta, giết hắn.
Bá bá bá......
Nhất thời, sáu bảy người còn lại đều bị thần tinh hấp dẫn, hiện tại nhịn không được ra tay, đánh về phía Mục Vân.
Bọn họ đã bị tham lam làm mờ mắt, hiện tại chỉ muốn đối phó Mục Vân.
- Không biết sống chết, ngu muội vô tri.
Mục Vân tiến lên, trầm hét nói:
- Ngay cả Địa Thần trung kỳ như hắn cũng bị ta chặt đứt một cánh tay, mấy Địa Thần sơ kỳ các ngươi, có thể có ích lợi gì?
Dứt lời, Mục Vân không chút khách khí.
Hắn mặc dù chỉ là lần đầu tiên thức tỉnh câu thông đại địa chi hồn, nhưng có thể dẫn động Đại Địa chi lực trong phạm vi năm mươi thước, không kém võ giả cảnh giới trung kỳ bao nhiêu.
Sáu bảy người này căn bản không phải đối thủ của hắn.
Bang bang bang...
Trong lúc bất chợt, ba đạo thân ảnh còn chưa tới gần Mục Vân, trong phạm vi năm mươi thước trước người Mục Vân, một cỗ lực hút cường đại, kéo chặt thân thể bọn họ, khiến cho bọn họ không cách nào thừa nhận, thân thể bạo liệt ra. Bốn người kia nhìn thấy cảnh này, làm sao còn dám giao thủ, nhất thời xoay người đi, vội vàng lui về phía sau.
Nhưng Mục Vân làm sao có thể buông tha bọn họ, bàn tay vung lên, một lực hút bàng bạc, kéo bốn người kia trở về, bàn tay quay cuồng, Thông Linh Mạch Chỉ, hiện tại đâm ra.
Tiếng phanh phanh vang lên, Thông Linh Mạch Chỉ lao ra, vẽ ra từng chỉ phong cường đại, phốc xuy xuy, chém về phía bốn người.
Nhất thời, thân thể bốn người ngã xuống đất, nằm lên mặt đất, nhìn Mục Vân, trong mắt tràn đầy sợ hãi.
- Thực xin lỗi, thực xin lỗi, đừng giết chúng ta.
Bốn người hiện tại sợ hãi không thôi.
- Không giết các ngươi? Không giết các ngươi, ta làm sao sống sót? Nếu bây giờ là ta, các ngươi sẽ buông tha cho ta sao?
Bang bang bang...
Bàn tay vung lên, bốn người đều mất mạng.
Một màn này, cũng chỉ phát sinh trong vòng vài hơi thở, nhìn thấy bảy thi thể trên mặt đất, Sầm sư huynh đã hoàn toàn trợn tròn mắt.
- Đáng chết!
Sầm sư huynh thầm mắng.
- Ngươi không thể giết ta, ngươi cũng biết, ta chính là đệ tử Phong Vân hội, ngươi giết ta, đó chính là đắc tội Phong Vân Hội.
- Phong Vân Hội?-
Khóe miệng Mục Vân hiện lên.
- Ta muốn đắc tội, chính là Phong Vân Hội.
Phanh...
Trong nháy mắt, đầu Sầm sư huynh nở hoa, thân thể dần dần trở nên lạnh lẽo.
Trong nháy mắt này, cát vàng chảy qua, những thi thể kia, dần dần bị chôn vùi.
Mục Vân thu thập thần tinh, rõ ràng phát hiện, thần tinh trên người tám người cộng lại, ước chừng có hơn bốn trăm viên.
Thống kê ra, lần này, tổng cộng thu được một ngàn năm trăm khỏa thần tinh, còn là trung phẩm.
Lần này, có thể nói kiếm được một khoản tiền lớn.
Mục Vân thở ra một hơi, thân ảnh chợt lóe, rời khỏi nơi này.
Ước chừng nửa ngày, thân ảnh của hắn xuất hiện ở trong một loạn thạch cương.
Một mảnh cát bụi ở đây nhỏ hơn một chút, hơn nữa còn có rất nhiều cự thạch.
Mục Vân tụ cự thạch lại một chỗ, vây quanh thân thể.
Lấy ra mười viên trung phẩm thần tinh, Mục Vân không nói hai lời, bắt đầu khôi phục lại.
Một tia thần lực tinh thuần, sau khi tiến vào thân thể, thần nguyên trong cơ thể lần thứ hai bị rót đầy.
Trung phẩm thần tinh, quả nhiên rất tinh thuần.
Khóe miệng Mục Vân hiện lên đường cong.
Từ từ, thần nguyên trong thân thể hắn được tưới tiêu, tứ chi bát mạch bắt đầu khuếch tán ra, rất thoải mái.
Chưa bao giờ có một cảm giác thoải mái như vậy.
Mà lúc này, thần nguyên trong cơ thể chen chúc mà ra, từng đạo ấn ngân bị điều động, chui vào dưới mặt đất.
Câu thông lần thứ hai, bắt đầu.
Mục Vân vội vàng thu hồi tâm thần, nội thị thân thể mình, quan sát luật động của đại địa.
Hắn so với người khác nhiều hơn bảy mươi hai ấn ngân, khuếch tán ra, thẳng đến địa tâm, nguyên hạch kia lại xuất hiện, bản nguyên đại địa phanh phanh, phanh phanh nhảy lên, giống như một trái tim.
Lực lượng thư sướng khiến cho Mục Vân cảm giác được thân thể vô cùng nhẹ nhàng.
Hắn lần thứ hai nhìn thấy đại địa bản nguyên, bản thân nảy sinh ra một cỗ cảm giác thân thiết.
Mà cùng lúc đó, trên mặt đất, cát vàng chảy, mặt đất nứt ra.
Mười mét.
Ba mươi mét.
Năm mươi mét.
Bảy mươi mét.
Một trăm mét.
Một trăm năm mươi mét.
Cuối cùng, mặt đất nứt ra, khuếch tán đến phạm vi một trăm năm mươi mét quanh người Mục Vân.
Một cỗ khí tức cường đại lúc này nhảy lên.
Mục Vân lúc này từ từ thu hồi lực lượng, tám mươi mốt ấn ngân, dần dần tiêu tán.
Mục Vân lưu luyến không rời lui về từ địa tâm, cảm nhận được khí tức vừa rồi, trong lòng hắn vẫn lưu luyến không rời.
Cái loại cảm giác thần hồn cùng đại địa chi hồn câu thông này, thật sự quá mức thoải mái.
Tỉnh lại, nhìn cự thạch quanh người đã vỡ thành cặn bã, Mục Vân thần sắc cả kinh.
Địa Thần trung kỳ.
Lần thứ hai liên lạc với đại địa chi hồn.
Mà hiện tại, hắn sử dụng đại địa chi lực, phạm vi ước chừng tiếp cận một trăm năm mươi thước bạo liệt ra.
Điều này là không thể tin được.
Bình thường mà nói, cảnh giới trung kỳ, phạm vi năm mươi thước, hắn ước chừng vượt qua gấp ba lần.
Chẳng qua, so với võ giả cảnh giới hậu kỳ, hắn vẫn như cũ chênh lệch quá nhiều.
Võ giả cảnh giới hậu kỳ, thức tỉnh lần thứ ba, phạm vi có thể khuếch tán đến năm trăm thước.
Chỉ là trong lòng Mục Vân cũng không tham công liều lĩnh.
Tăng lên như vậy, đã rất hài lòng rồi.
Thời gian từng chút từng giọt trôi qua, Mục Vân thở ra một hơi, đứng dậy.
Cảnh giới Địa Thần trung kỳ.
Từ lúc trước vừa mới bước vào thần giới nửa bước Hư Thần, đến hôm nay, hắn hao phí mấy năm thời gian.
Rất nhanh, nhưng lại rất chậm.
Chỉ là nghĩ đến, hắn đã chờ đợi bốn vạn năm, không quan tâm chờ đợi thêm mấy chục năm nữa.
- Cửu đại cổ tộc, Huyết Kiêu, những người trước kia muốn ta chết, các ngươi nên bắt đầu run rẩy...
Lời nói trầm thấp lan tràn ra, Mục Vân cất bước, bắt đầu tiến tới.
Hắn hiện tại đã đạt tới Địa Thần trung kỳ, thời gian ba năm ở đây, không phải không thể thử đột phá tới Thiên Thần cảnh.
Trong thần giới, chín đại cảnh giới.
Bốn tầng đầu tiên, có thể nói là nền tảng vững chắc, Hư Thần cảnh, ngưng luyện thần thể, chân thần cảnh giới, mở ra thần nguyên, hội tụ ấn ngân.
Địa thần cảnh giới, câu thông đại địa chi lực.
Thiên Thần cảnh giới, ngưng tụ thiên địa chi lực.
Mà Thần Quân cảnh, ngưng tụ ra Nguyên Thần.
Cảnh giới thần giới đạt tới bước này, tiến triển chậm chạp hơn rất nhiều.
Bởi vì võ giả cảnh giới này, thọ mệnh kéo dài không chỉ hơn vạn năm, vậy ở Tiên giới, chính là hơn trăm vạn năm.
Bạn cần đăng nhập để bình luận