Vô Thượng Thần Đế

Chương 3038: Cảm giác kỳ quái

- Thuộc hạ đã điều tra, đứa nhỏ này, chính là đến từ mười tám châu quận Nam Trác vực, bất quá, tiểu thư đối với người này, nhất định thập phần kinh ngạc.
- Ồ? Nói đi, ta nghe!
Nữ tử trẻ tuổi cười nhạt nói.
- Người này tên Mục Vân, chính là phi thăng giả hạ giới, đến thập bát châu quận, hao phí không đến bốn năm, thống nhất mười tám châu quận Nam Trác Vực, thành lập một Viêm Minh, hiện tại quản lý ngăn ngăn nắp nắp!
- Về sau người này bái vào trong Kiếm Thần tông, trở thành đệ tử ngoại tông, nhưng kế tiếp, lại càng kỳ quái, người này cư nhiên trợ giúp Lão tông chủ Kiếm Thần tông Trác Viễn Hàng tránh thoát giam cầm, vận dụng thực lực cường đại, nắm toàn bộ Kiếm Thần tông vào trong tay, hơn nữa còn lại tam đại tông môn đều thần phục!
- Ngược lại là một người trẻ tuổi bày mưu tính kế!
Nữ tử trẻ tuổi cười nhạt nói.
- Không chỉ như thế.
Vũ lão lại nói:
- Hắn phi thăng thần giới, bất quá là Hư Thần sơ kỳ, mà hiện tại chính là Ngũ Nguyên Thần Quân, từ Hư Thần đến Chân Thần, Địa Thần, Thiên Thần, Thần Quân, năm đại cảnh giới này, hắn hao phí không đến mười năm thời gian!
- Ừ?
Nữ tử trẻ tuổi lần này, sắc mặt kinh ngạc.
- Không đến mười năm, Hư Thần đến Thần Quân, đây quả thực là có thể so với thiên tài đỉnh cấp trong Chiêm tộc chúng ta.
Nữ tử trẻ tuổi kinh ngạc nói:
- Hơn nữa còn không chỉ...
Thiên tài đứng đầu trong tộc nàng, người nào không phải là thần đan diệu dược cùng đạo sư tốt nhất chỉ đạo, nhưng Mục Vân lại bằng vào chính mình.
Người này, là nhân trung long phượng.
Nữ tử trẻ tuổi cười nói:
- Không sai, không sai, lần này đi Thông Thiên lĩnh, nhìn tên này như thế nào, nếu như có thể, thu vào Chân Võ học viện, hảo hảo bồi dưỡng.
- Tiểu thư!
Vũ lão giờ phút này lại nói:
- Nhưng cái này, rất kỳ quái!
- Kỳ quái?
Vũ lão lại kể lại thời khắc hắn ra tay với Mục Vân.
- Huyết mạch...
Sắc mặt nữ tử trẻ tuổi càng kinh ngạc.
Nàng tự nhiên biết, toàn bộ Thần giới, có thể vận chuyển huyết mạch lực, chỉ có thập đại Thần tộc, thập đại gia tộc căn cơ sâu xa, nhưng môn đệ hậu bối, đều ở trong bí giới, không có khả năng bị vứt bỏ ở nơi này.
- Tuy rằng ngươi áp chế thực lực ở Thần Vương cảnh giới, đối với hắn ra tay, nhưng hắn nếu có thể tránh thoát, nhất định có chỗ đặc thù, ta đối với người này, càng ngày càng tò mò.
Nữ tử trẻ tuổi lại nói:
- Được rồi, tạm thời mặc kệ Mục Vân này, lần này trong Thông Thiên Lĩnh, phong ấn chính là một viễn cổ cự ma, viễn cổ cự ma này, tên là Mạn Đà La.
- Ta lần này mời Vũ lão tới, cũng là vì Mạn Đà La này, Mạn Đà La này, không phải ma đầu đơn giản, thân thể hắn ẩn chứa tiềm năng vô thượng, rất có chỗ tốt.
- Nói cho cùng, ma đầu này, vẫn là năm đó Thái tử Mục Tộc tại Thần Vương cảnh giới phong ấn ở trong Thông Thiên Lĩnh.
- Thần Vương cảnh giới đã có thể phong ấn ma đầu Thần Hoàng cảnh giới...
Vũ lão giờ phút này có chút kinh ngạc.
Tam Hồn Thần Vương, Thất Phách Thần Hoàng, mỗi một tầng cảnh giới, chính là một chênh lệch lớn.
- Mục tộc Thái tử, năm đó không người có thể nhìn theo bóng lưng, thủ đoạn của hắn, không phải chúng ta có thể hiểu được.
Nữ tử trẻ tuổi lần nữa nói:
- Mời Vũ lão đến đây, cũng là bởi vì ta lo lắng xuất hiện ngoài ý muốn, dù sao ta hiện tại chỉ là tam hồn Thần Vương cảnh, đối với Thần Hoàng, vẫn có chút miễn cưỡng.
- Tiểu thư khách khí, lão hủ có thể vì tiểu thư dốc sức, mới là vinh hạnh.
Nữ tử trẻ tuổi cười nói:
- Bất quá nói thật, khoảng cách chuyện kia phát sinh qua đi, hơn vạn năm rồi... Vị thiên chi kiêu tử đã từng không ai bì nổi kia, hiện tại lại trở thành nhân vật kiêng kị trong miệng mọi người!
- Đúng vậy...
Vũ lão giờ phút này cũng cảm thán nói:
- Nhưng nói cho cùng, ai bảo hắn là Cửu Mệnh Thiên Tử, cái số mệnh trong truyền thuyết này, năm đó có một người, trở thành đại chúa tể cửu thiên thập địa, mà cuối cùng cũng là đạo tiêu thân vẫn.
- Cửu đại thần tộc, tự nhiên không cho phép bên trong Mục Tộc xuất hiện một nhân vật đỉnh cao như vậy.
- Theo lời Vũ lão, chính là đệ nhất thần đế Diệp Tiêu Dao đúng không?
Nữ tử trẻ tuổi cười nói:
- Chẳng qua, người này, đúng là nhân vật khoáng cổ bộc kim, một người một kiếm, quét ngang Cửu Thiên, trong nhân tộc ta, không còn nhân vật nào có thể sinh ra tranh huy cùng hắn!
Mục Vân. Mục Vân...
Nữ tử trẻ tuổi thì thào thì thầm, hai đạo thân ảnh chồng lên nhau.
- Không có khả năng. Hắn đã sớm chết, làm sao có thể là hắn...
Nữ tử trẻ tuổi không ngừng lắc đầu.
Ù ù...
Mà đúng vào lúc này, bên hông nữ tử trẻ tuổi, một ngọc bội, đột nhiên lóe ra quang mang.
Vũ lão giờ phút này lui ra.
Nữ tử trẻ tuổi vung tay lên, trước người xuất hiện một đạo thân ảnh.
Đó là một đạo ảo ảnh, nhưng lại sáng ngời rõ ràng như chân nhân.
- Ca...
Một đạo thân ảnh này, thoạt nhìn ước chừng hai mươi ba bốn, chính là một thanh niên, một thân trường sam màu lam, đầu đội bảo quan la ngọc, hai tay chắp ra sau, một đôi mắt phượng, rất mê người.
- Giỏi cho Chiêm Hân Di ngươi, còn biết ca ca là ta đây.
Thanh niên nhất thời chỉ chỉ nữ tử trẻ tuổi, mắng:
- Lần này một mình chạy ra ngoài, còn mang theo trưởng lão Vũ Thủ của Chân Võ học viện, ngươi muốn làm cái gì?
- Ca, ta bất quá là đi tới bên Thiên Cơ Các, muốn nhìn ma đầu trong Thông Thiên Lĩnh kia.
- Tiểu ni tử, đừng tưởng rằng ta không biết, ngươi là muốn thông qua Mạn Đà La, tăng lên tới Thần Hoàng cảnh đúng không?
Thanh niên cười hì hì nói:
- Được rồi được rồi, ca ca xem ngươi đủ cố gắng, không trách cứ ngươi, bất quá ngươi nhanh chóng trở về, nếu phụ thân biết ngươi lén lút chạy ra ngoài, không đánh nát mông ngươi mới là lạ!
- Ca...
Chiêm Hân Di dậm chân, sắc mặt đỏ bừng.
- Ha ha...
Thanh niên cười ha ha, nhất thời mở miệng nói:
- Được rồi được rồi, mình ngươi chú ý an toàn, có lão Vũ đầu ở đây, ta cũng yên tâm, lão già này, tốt xấu gì cũng làm viện trưởng học viện Chân Võ hơn vạn năm, vẫn có chút tài năng!
- Chú ý an toàn, biết không?
- Biết rồi...
Thanh niên dứt lời, thân ảnh tiêu tán.
Chiêm Hân Di giờ phút này cũng thở ra một hơi.
- Đại ca hiện tại đều là Thần Chủ cảnh giới, ta còn ở Thần Vương, chênh lệch quá lớn, lần này, nhất định phải thành công.
Chiêm Hân Di lẩm bẩm, nhìn ra ngoài cửa sổ.
- Có thể vận chuyển huyết mạch lực. Hơn nữa tiến cảnh thần tốc, ngươi cùng hắn, quả thực giống nhau như đúc, thế nhưng, huyết mạch thiên phú của ngươi là cái gì, chẳng lẽ thật sự là... Người của Mục tộc?
Lời nói sâu kín, truyền về phương xa, biến mất không thấy.
Đêm khuya, ánh trăng tiêu tán, bóng dáng Mục Vân, ở trong sơn động, không nhúc nhích.
Khụ khụ...
Đột nhiên, một tiếng khụ khụ vang lên, Mục Vân phun ra máu tươi, sắc mặt hồng nhuận không ít.
- Kỳ quái...
Mục Vân giờ phút này quả nhiên cảm thấy kỳ quái.
Ban đầu, hắn cảm giác bên trong thân thể bảy thượng bát hạ, cơ hồ lục phủ ngũ tạng, lang bạt lưu lạc, nhưng hiện tại, vết thương bên trong thân thể lại dần dần biến mất, thay vào đó, thân thể của mình, cư nhiên trở nên càng thêm thoải mái.
Bạn cần đăng nhập để bình luận