Vô Thượng Thần Đế

Chương 2130: Rời khỏi thánh mộ (1)

Lộ Đạp Vân ba người nằm rạp trên mặt đất, thởcũng không dám thở.
- Ba người các ngươi đã bị thu phục, ta sẽ không giết các ngươi, không cần lộ bộ dáng hoảng sợ trước mặt ta!
Lâm Văn Hiên mắng.
- Vâng vâng vâng!
- Hiện tại, các ngươi nói một chút cho ta nghe, tình huống bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, vị trí phong chủ đệ nhất phong của Lâm Văn Hiên ta cũng không thể dễ dàng bị người đoạt đi.
- Tuân mệnh!
...
Bên trong động phủ, Lộ Đạp Vân ba người biết gì nói nấy.
Mà ngoài động phủ, toàn bộ đệ tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn cùng những đệ tử tông môn khác đã sớm nóng đến nổ trời.
- Lâm Văn Hiên không chết! Ông trời của ta, nếu tin tức này trở lại Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, toàn bộ tông môn đều muốn oanh động.
- Đâu chỉ thế, Tiên giới đều muốn bạo tạc, Thiên Kiếm Tử hai vạn năm trước trở về, tăng thêm Thiên Kiếm Tử Vân Lang vạn năm trước, hai người này ở bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, tuyệt đối sẽ tranh đấu một phen.
- Không nghĩ tới, Mục Vân thế mà gặp được người kia ở chỗ này, tựa hồ còn có quan hệ không nhỏ, gia hỏa này lần này nhất định có thể tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Đám người nghị luận ầm ĩ, riêng phần mình đều kinh thán không thôi.
Mà giờ khắc này bên trong động phủ, Lâm Văn Hiên đứng dậy, hai tay chắp sau.
- Ha ha, không nghĩ tới, ngay cả Kiếm Vô Song đều thành phong chủ tam thập tam phong, vật đổi sao dời, Lâm Văn Hiên ta làm sao đến mức rơi xuống cảnh này.
Lâm Văn Hiên thở dài nói.
- Sư tôn, chúng ta làm lại từ đầu, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, tam thập tam phong, không cho sư tôn vị trí phong chủ, chúng ta sẽ mở phong thứ ba mươi bốn, tóm lại, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn từ bỏ sư tôn, nhưng chính chúng ta không thể từ bỏ.
Mục Vân chắp tay nói.
- Mở tam thập tứ phong?
Lâm Văn Hiên cười ha ha một tiếng nói:
- Tiểu tử ngươi ngược lại rất có hùng tâm tráng chí.
Nghe đến lời này, Mục Vân chắp tay, cười không nói.
Trong lòng ba người Lộ Đạp Vân lại khinh bỉ một trận.
Mở tam thập tứ phong?
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, từ trước đến nay chỉ có tam thập tam phong, muốn mở tam thập tứ phong, không khác người si nói mộng.
Mục Vân nhìn ba người, đột nhiên mở lời:
- Không thử nghiệm một phen, làm sao biết làm không được?
Nghe đến lời này, ba người triệt để trợn tròn mắt.
Mục Vân đều biết bọn hắn suy nghĩ gì?
Ba người cảm giác lòng như tro nguội.
Chẳng lẽ đời này sẽ bị Mục Vân một mực khống chế trong tay?
- Thí luyện này đã tiến hành bảy năm, tiểu tử ngươi trong thời gian bảy năm, đến bát phẩm Chân Tiên, quả thực không thể tưởng tượng.
Lâm Văn Hiên cười nói:
- Ta nhìn thiên phú bản thân ngươi, không tầm thường nhỉ?
- Khởi bẩm sư tôn.
Mục Vân gật đầu nói:
- Đồ nhi hiện tại chính là tư chất tuyệt thế Thánh Nhân.
- Ừm... Hả?
Lâm Văn Hiên vừa định gật đầu, thế nhưng nghe được bốn chữ, lại là triệt để sửng sốt.
- Tuyệt thế Thánh Nhân?
Lộ Đạp Vân ba người cũng triệt để ngốc.
Bọn hắn biết rõ, Mục Vân là Thiên Thánh tư chất, hiện tại thế nào thành tuyệt thế Thánh Nhân?
- Không dám nói dối, đồ nhi hiện tại đúng là đến tuyệt thế Thánh Nhân tư chất.
- Ha ha...
Lâm Văn Hiên ha ha cười nói:
- Như thế rất tốt, tuyệt thế Thánh Nhân tư chất, chính là ức vạn dặm có một, những thiên tài chi tử bên trong Kình Thiên Phong đều chẳng qua là trời sinh Thánh Nhân thôi, ngươi chính là tuyệt thế Thánh Nhân, tương lai, nhất định có thể tiến vào bên trong Kình Thiên Phong.
Kình Thiên Phong.
Mục Vân kiếp trước biết, cũng nghe Lộ Đạp Vân nói.
Kình Thiên Phong, chính là chỗ của đệ tử tinh anh Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Phù hợp hai điều kiện có thể tiến vào bên trong.
Điều kiện thứ nhất, đến cảnh giới Đại La Kim Tiên, tiến vào bên trong Kình Thiên Phong.
Tiếp theo, cần phải có Thiên Thánh tư chất.
Hai điều kiện này, thỏa mãn một cái, có thể tiến vào bên trong Kình Thiên Phong.
Kình Thiên Phong, có thể nói là chủ phong của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, môn chủ cùng với một đám hạch tâm trưởng lão đều cư ngụ ở bên trong nơi này.
Tam thập tam phong giống như giống như quần tinh vây quanh vầng trăng, một mực vây quanh ngọn núi này ở trung ương.
- Ở nơi này bảy năm, ta thấy, thí luyện cũng không cần tiếp tục tiến hành.
Lâm Văn Hiên hiện tại lười nghĩ nhiều.
Biến mất vạn năm, tất cả mọi người cho rằng hắn đã chết rồi, nhưng bây giờ, hắn lại sống.
Hắn rất muốn biết, nét mặt những người kia khi nhìn thấy hắn sẽ như thế nào.
- Hảo, ta đã biết tình huống đại khái, không nghĩ tới vạn năm trôi qua, tất cả mọi người tam thập tam phong đều sống thật tốt, rất tưới nhuần.
Lâm Văn Hiên cười to.
- Đã như vậy, ta ngược lại muốn trở về nhìn một chút những người này, sẽ hội dùng thái độ như thế nào đối mặt ta.
Vừa dứt lời, Lâm Văn Hiên vung tay, quần áo trên người đều hóa thành toái phiến.
Giờ khắc này thân thể hắn lộ ra, thế nhưng làn da trên dưới toàn thân, mỗi một tấc đều giống như vỏ cây, khô cằn dính trên người.
Một đôi đồng tử, lỗ trống không ánh sáng, con mắt không còn, chỉ có hốc mắt lõm thật sâu.
Tóc dài, giống như cành liễu khô cạn, thẳng đứng xuống.
Lâm Văn Hiên hiện tại không giống như một con người, càng giống như một đoạn thân cây khô kiệt.
Thấy cảnh này, trong lòng Mục Vân càng thêm kinh ngạc thực lực của đại sư huynh.
Đồng thời cũng càng phát giác, Lâm Văn Hiên thật không đơn giản.
Thời gian vạn năm, không ngừng bị tra tấn, thế nhưng vẫn có thể còn sống sót, thậm chí bảo trì thực lực không có thoái hóa nghiêm trọng, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ba mươi ba chuôi tuyệt thế tiên kiếm, mặc dù chọn lựa Thiên Kiếm Tử, không có kết cấu gì, thế nhưng sự thật chứng minh, mỗi một vị Thiên Kiếm Tử xác thực đều là nhân vật vang dội cổ kim.
- Sư tôn!
Mục Vân hiện tại dâng một kiện trường sam, đưa cho Lâm Văn Hiên.
- Có màu đen sao?
Lâm Văn Hiên chậm rãi hỏi.
- Ừm?
- Một thân của ta không sợ bị người nhìn thấy, chỉ có một người, ta lại không muốn để nàng nhìn thấy!
Lâm Văn Hiên khổ sở nói.
- Hiểu rõ!
Bàn tay Mục Vân lật ra, một kiện trường sam màu đen xuất hiện trong tay.
Lâm Văn Hiên mặc vào trường sam màu đen, một kiện áo choàng màu đen, khoác sau lưng, hai tay ẩn tàng dưới tay áo dài màu đen, một gương mặt càng bị vành nón áo choàng che đậy.
Cả người giống như Lệ Quỷ đi ra từ trong bóng tối.
Nhìn thấy bộ dáng Lâm Văn Hiên hiện nay, trong lòng Mục Vân cũng có chút tiếc hận cho hắb.
Chỉ là đứng tại phe phái khác nhau, Mục Vân hiển nhiên không có khả năng thành thật với hắn.
Mà lần này Lâm Văn Hiên thu hắn làm đồ đệ, sư đồ này lại không có tình cảm.
Giữa hai người có một mối quan hệ liên hệ đặc thù.
Hơi không cẩn thận có thể có thể trở mặt thành thù.
Thả Lâm Văn Hiên ra, người này khôi phục thực lực, tất nhiên sẽ không cam lòng đứng sau Vân Lang, để đối phương ức hiếp đến trên đầu của hắn.
Không cam tâm thế tất sẽ khiến cho nội bộ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn loạn cả lên.
Phong chủ tam thập tam phong, cho tới bây giờ đều riêng phần mình địa bàn, mà giữa lẫn nhau vẫn tranh quyền đoạt thế.
Chỉ bất quá, bên trong Kình Thiên Phong, chính là hạch tâm Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, cho dù có tranh đấu cũng không có khả năng mở rộng, Lâm Văn Hiên xuất hiện, nói không chừng chính có thể khuấy động toàn bộ Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Mục Vân càng thêm muốn nhìn, Lâm Văn Hiên trở về, đến tột cùng sẽ mang đến cái gì cho Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận