Vô Thượng Thần Đế

Chương 2846: Gặp lại Nhậm Cương Cương

Chương 2846: Gặp lại Nhậm Cương Cương "Vậy theo lời ngươi, Cổ Thần, Cổ Đế không chỉ có mấy người các ngươi? Mà là... Rất nhiều?"
Vô Tẫn Cổ Đế cười cười, tuyệt nhiên không trả lời.
Không trả lời, cũng là một loại trả lời.
Mục Vân giờ phút này lần nữa nói: "Đế Minh và Diệp Tiêu Diêu có thể thành tựu Thần Đế, các ngươi hẳn là cũng có thể chứ?"
"Không thể!"
Vô Tẫn Cổ Đế lắc đầu.
"Thời kỳ hồng hoang đến nay, đã gần ức năm..."
"Trừ Đế Minh và Diệp Tiêu Diêu, không ai có thể trở thành Thần Đế!"
"Một loại gông xiềng, khóa trên đầu tất cả Cổ Thần, Cổ Đế, khóa chặt hi vọng của bọn hắn, khiến người ta phát điên."
Nghe đến lời này, Mục Vân có thể cảm nhận rõ ràng.
Vô Tẫn Cổ Đế, cũng là một trong số đó.
Mục Vân đối với điều này lại càng thêm hiếu kỳ.
Đế Minh và Diệp Tiêu Diêu có thể thành tựu con đường Thần Đế, vì sao những xưng hào thần, xưng hào đế khác lại không thể?
Hơn nữa, phụ thân tiền nhiệm, cũng là vô cùng có khả năng thành tựu Thần Đế.
"Những chuyện này, khi ngươi đến con đường Chúa Tể, sẽ hiểu rõ vì sao."
Vô Tẫn Cổ Đế cười ha hả nói: "Nếu tương lai ngươi gặp được phụ thân ngươi, hi vọng ngươi có thể nói cho hắn, ta cũng không có dã tâm gì, chỉ bất quá muốn bước ra một bước kia."
"Còn về tế luyện vạn tộc, ta làm không được."
"Cũng hi vọng phụ thân ngươi, đừng đối với ta có quá lớn địch ý."
Mục Vân nghe đến lời này, rốt cục minh bạch.
Vòng vo tam quốc, gia hỏa này chính là muốn hắn nhắn lời.
Nhắn lời cho phụ thân mình.
Nhân Đế!
Mục Thanh Vũ!
"Ngươi sợ phụ thân ta?"
Mục Vân lên tiếng nói.
Lời này vừa nói ra, bốn phía tiếng hừ lạnh, từng đạo vang lên.
Vô Tẫn Cổ Đế phất phất tay.
Đám người bốn phía nhìn về phía Mục Vân, lại mang khí tức bất thiện.
"Ngươi có thể hiểu như vậy."
Vô Tẫn Cổ Đế cười ha hả nói: "Cho nên, vì lấy lòng, ta nghĩ, ngươi có thể mang người này rời đi."
Vô Tẫn Cổ Đế dứt lời, bàn tay vung lên, một thân ảnh, tại lúc này xuất hiện.
"Nhậm Cương Cương!"
Nhìn thấy thân ảnh kia, Mục Vân hơi sững sờ.
Cừu Xích Viêm!
Nhậm Cương Cương!
Tả hữu hộ pháp của phụ thân.
Từng xuất hiện tại Tiên giới.
Về sau bặt vô âm tín.
Mà trước đó không phải, hắn gặp được Cừu Xích Viêm.
Giờ khắc này ở nơi này, lại đụng phải Nhậm Cương Cương.
Vô Tẫn Cổ Đế cười nhạt nói: "Không thể không nói, Nhân Đế lợi hại, Cốt tộc hộ vệ có thể vì hắn vào sinh ra tử, người bình thường khó mà làm được."
"Người này thương thế cực nặng, khoảng thời gian này, ở chỗ này khôi phục, miễn cưỡng hồi phục nhất định thực lực."
"Xem như ta biếu cho Nhân Đế một lễ gặp mặt."
Lời này vừa nói ra, ánh mắt Mục Vân khẽ nhúc nhích.
Từ từ, Mục Vân nhìn về phía Vô Tẫn Cổ Đế.
"Kỳ thật, phụ thân ta vì cứu mẫu thân ta, người bị thương nặng, ngươi hẳn phải biết a?"
Lời này, Mục Vân là cố ý nói ra.
Thăm dò, hỏi thăm đều có đủ.
"Ha ha..."
Vô Tẫn Cổ Đế ha ha cười cười, lại tuyệt nhiên không trả lời.
Chỉ chốc lát sau, Vô Tẫn Cổ Đế vẫn là mở miệng.
"Ngươi, quá không hiểu rõ phụ thân ngươi!"
Vô Tẫn Cổ Đế cười cười, nói: "Hôm nay gặp mặt, hi vọng ngươi có thể giữ kín như bưng."
"Đệ cửu thiên giới, là đệ cửu thiên giới của Đế Uyên Thiên Đế, ta không còn lòng dạ quan tâm."
"Còn về tương lai ngươi muốn làm gì, ta cũng sẽ không quản."
Mục Vân nghe vậy, không nói nhiều.
Vô Giản Cổ Đế.
Vô Tẫn Cổ Đế.
Chuyện đến nước này, có thể xác định, hai vị Cổ Đế này còn sống.
Chỉ là đối với Thương Lan thế giới, hai đại Cổ Đế tựa hồ không có bất luận dã tâm gì.
Đương nhiên, Mục Vân cũng sẽ không phớt lờ.
"Kỳ thật có một chút, ta có thể nói cho ngươi."
"Thương Lan vạn giới, Phong Thiên Thần Đế cũng không phải có thể không kiêng nể gì cả, phụ thân ngươi cũng không yếu ớt như trong tưởng tượng của ngươi."
"Một số chuyện, ngươi có thể buông tay mà làm."
Mục Vân còn muốn hỏi thêm.
Vô Tẫn Cổ Đế khoát tay nói: "Huyết Sát Hải này hoang phế cũng đủ rồi, lần này mở ra, cũng đã đủ, ngươi có thể rời đi."
"Lần sau gặp mặt, hi vọng ngươi có thể nhìn thấy chân thân ta ở chỗ này."
Vô Tẫn Cổ Đế vừa dứt lời, thân ảnh Mục Vân, cũng theo đó tan biến.
Trong cổ điện.
Chỉ Phù và Huyền Phong hai người, đều nhìn chằm chằm Mục Vân.
"Mục Vân?"
Từ từ, Mục Vân hoàn hồn, vẫn đứng trong cổ điện.
Chỉ Phù và Huyền Phong nhìn chằm chằm hắn, quan sát từ trên xuống dưới.
"Ngươi làm sao vậy?"
"Không có việc gì!"
Mục Vân lắc đầu, giờ phút này dứt khoát ngồi bệt xuống đất.
Hoàn toàn không thèm để ý tới hai người, tâm thần Mục Vân tiến vào Tru Tiên Đồ.
Giờ phút này, dưới Thế Giới Chi Thụ, một thân ảnh, lẳng lặng đứng yên.
Chính là Nhậm Cương Cương.
"Tham kiến thiếu chủ!"
Nhậm Cương Cương nhìn thấy Mục Vân, lập tức chắp tay nói.
"Đã lâu không gặp."
Mục Vân trực tiếp mở miệng nói: "Cừu Xích Viêm hiện tại rất an toàn, thấy ngươi không có việc gì, ta cũng yên tâm."
Nhậm Cương Cương giờ phút này cũng nhẹ nhàng thở ra.
"Bất quá, Cừu Xích Viêm rất nhiều chuyện không nhớ nổi, ta nghĩ, ngươi hẳn là nhớ rõ a?"
Mục Vân đối với cái này, thực sự quá hiếu kỳ.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Năm đó ở Nhân giới, hắn dẫn đầu Mục tộc, quyết chiến cùng Huyết tộc.
Phụ thân có thể nói là đã đồng hành cùng hắn.
Nhưng trận chiến kia, phụ thân lại vội vàng rời đi.
Lại sau này, đến Thương Lan vạn giới, hắn mới dần dần biết.
Phụ thân vì muốn cứu viện mẫu thân!
Nhưng vì sao, nhất định phải vào lúc đó?
Nhậm Cương Cương giờ phút này gãi đầu, nói: "Khởi bẩm thiếu chủ."
"Chuyện này, Nhân Đế đại nhân tự mình trù tính, thuộc hạ không có quyền hỏi nhiều."
"Chẳng qua lúc đó, đánh một trận với Đế Uyên, đúng là có vẻ hơi vội vàng."
"Nhân Đế đại nhân mời tới giúp đỡ, cũng nhận cực lớn thương tích."
"Ta và Cừu Xích Viêm hai người, dù sao thực lực quá thấp, cho nên không thể tham dự hạch tâm chiến đấu, hơn nữa sớm bị đánh đến mức Chí Tôn thân thể vỡ nát..."
Mục Vân mở miệng nói: "Vậy ngươi có thể liên hệ với cha ta không?"
Nhậm Cương Cương lắc đầu.
"Vô Tẫn Cổ Đế, ngươi cũng đã nghe, lão già này có ý tứ gì?"
"Đối với những Cổ Thần Cổ Đế này, thiếu chủ tốt nhất đừng tin tưởng."
"Theo Nhân Đế đại nhân nói, dù sao đều có tâm tư, không có ai thực sự vì vạn giới suy nghĩ, mỗi người đều có dự định riêng!"
Mục Vân lần nữa nói: "Vậy Tiêu Diêu Thánh Khư hiện tại là tình huống như thế nào?"
"Tam Hoàng là ở vào cảnh giới nào?"
Nhậm Cương Cương sắc mặt khó xử, từ từ nói: "Thiếu chủ hiện tại quan tâm quá nhiều, cũng không phải chuyện tốt."
"Dù sao hiện tại, Thương Lan vạn giới loạn lạc, có lẽ đại loạn, cũng sẽ bùng nổ."
"Thiếu chủ hiện tại, quan trọng nhất vẫn là tăng lên thực lực..."
Nhậm Cương Cương vừa nói ra lời này, khóe miệng Mục Vân co giật.
Mẹ kiếp!
Lại bị khinh bỉ!
Hắn dựa theo thiên phú thôn phệ, cảnh giới đề thăng cấp tốc, nhưng đến đâu cũng đều bị coi thường.
"Thôi, ngươi cùng Cừu Xích Viêm một dạng, hỏi cái gì cũng không nói."
"Ai bảo thực lực của ta thấp kém đâu!"
Mục Vân phất phất tay, bất đắc dĩ nói: "Cái gì Cửu Mệnh Thiên Tử, haizz..."
"Thiếu chủ!"
Nhậm Cương Cương giờ phút này vội vàng nói: "Thiếu chủ nhất định không thể nản lòng, người khác có thể nhờ truyền thừa, nhờ thiên tài địa bảo mà tăng lên cảnh giới, nhưng thiếu chủ ngài lại khác với bọn họ!"
"Hơn nữa, ta từng nghe Nhân Đế đại nhân nói, thiếu chủ là Tề Thiên, ngài cường đại, những người bên cạnh ngài cũng sẽ càng thêm cường đại!"
"Đạo lý gì?"
Nhậm Cương Cương gãi đầu nói: "Ta cũng không rõ lắm, dù sao đại nhân nói rất mơ hồ, ta cũng không hiểu nhiều..."
"... ."
Mục Vân có phần mệt mỏi trong lòng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận