Vô Thượng Thần Đế

Chương 3550: Giết người phải bổ đao (1)

- Cấp bậc tàng vật: đặc cấp, ngoại trừ thành chủ ra, người bên ngoài không được đụng vào.
- Hộ tráo cấp bậc: đặc cấp, dưới Thánh Nhân, đụng là chết.
Trên danh sách này, còn giới thiệu ngắn gọn tình huống của Ngũ Long Luân.
Mục Vân nhìn thấy, nhất thời chấn động.
Nguyên lai Ngũ Long Luân này, bị lệ khí bao phủ, bản thân pháp bảo đã mất đi hiệu lực vô dụng, nhưng ở bên trong pháp bảo, lại phong ấn Vô Thượng Thánh Quyết của Ngọc Thiềm Trai, Thất Kiếp Trảm Long Quyết, khó trách Ngọc Thiềm Trai hao tâm tổn khí, cũng muốn đoạt lại Ngũ Long Luân.
Mà vì bảo vệ Ngũ Long Luân này, ma cơ vũ khố cũng đưa ra tiêu chuẩn cao nhất, đẳng cấp tàng vật là đặc cấp, hộ tráo cấp bậc cũng là đặc cấp.
Mục Vân dựa theo danh sách, đi tới chỗ sâu trong kho vũ khí, rốt cục thấy được Ngũ Long Luân ở trên một cái giá.
Ngũ Long Luân này, chính là một bánh xe hai thước vuông, toàn thân u ám, không có một tia linh khí, ngược lại bao phủ một cỗ lệ khí nhàn nhạt, bản thân pháp bảo đã thành phế phẩm, không có chút tác dụng nào.
Nhưng ở bên trong pháp bảo, lại phong ấn Vô Thượng Thánh Quyết của Ngọc Thiềm Trai, không phải chuyện đùa.
Mục Vân ngưng thần vừa nhìn, chỉ thấy trên Ngũ Long Luân có một tầng hộ tráo cấm chế, cái vòng bảo hộ này, phía trên lôi quang chớp chớp, ầm ầm, hiển nhiên là hộ tráo đặc cấp của ma cơ vũ khố, Lôi Kiếp Diệt Thần tráo, do cương trận cấp ba, Lôi Kiếp Diệt Thần trận chuyển hóa mà thành.
Lôi Kiếp Diệt Thần Tráo này, uy lực cực lớn, người thường chạm vào một chút, đều hình thần câu diệt, chết không có chỗ chôn, cho dù Thánh Nhân, dám đụng chạm, đều phải trọng thương.
- Quy Nhất, làm sao bây giờ, Ngũ Long Luân này có vòng bảo vệ canh giữ, ta cầm không được.
Mục Vân trợn to hai mắt, Ngũ Long Luân ở ngay trước mặt hắn, nhưng hắn cầm không được, chỉ có thể trợn tròn mắt.
Hắn cũng không còn cách nào khác, chỉ có thể cầu viện Quy Nhất.
- Hồng Hoang cổ khí, lại là Hồng Hoang cổ khí.
Quy thất kinh ngạc, trong tiếng mang theo một tia vui sướng.
- Cái gì hồng hoang cổ khí?
Mục Vân ngẩn người.
- Ngũ Long Luân này, cư nhiên là pháp bảo ẩn chứa hồng hoang cổ khí, ha ha ha, thật sự là trời giúp ta.
Quy Nhất cười rộ lên.
- Cái gì?
Mục Vân ngây ngẩn cả người, hắn biết Quy Nhất rất cần hồng hoang cổ khí, bởi vì, Hồng Hoang cổ khí có thể giúp hắn khôi phục thực lực, nhưng hắn không nghĩ tới, Ngũ Long Luân này,cư nhiên là pháp bảo ẩn chứa hồng hoang cổ khí.
- Ngũ Long Luân này, chứa đựng hồng hoang cổ khí, ta chỉ cần cắn nuốt Ngũ Long Luân, thực lực của ta, có thể khôi phục không ít, đến lúc đó, rất nhiều bí mật chư thần đồ quyển, ta có thể tiến thêm một bước cởi bỏ.
Tiếng Quy Nhất tràn ngập chờ mong, hắn muốn nhất chính là khôi phục thực lực, mà Ngũ Long Luân này ẩn chứa hồng hoang cổ khí, nếu như có thể cắn nuốt Hồng Hoang cổ khí, thực lực của hắn, có thể khôi phục lại.
Mục Vân nói.
- Nhưng Ngũ Long Luân này, đã là phế phẩm rồi.
Ngũ Long Luân này, bị lệ khí bao phủ, đã phát huy không ra bất kỳ tác dụng gì, chính là phế phẩm.
Quy Nhất nói:
- Không sao, chỉ cần ngươi có thể tìm được một loại linh vật gọi là Huyền Băng Thủy, có thể rửa sạch lệ khí, một lần nữa khôi phục linh khí cho pháp bảo.
- Huyền Băng Thủy?
Mục Vân nhíu nhíu mày, hắn cũng không biết đi đâu tìm Huyền Băng Thủy.
- Tìm kiếm Huyền Băng Thủy, sau này lại nói, hiện tại, ngươi trước tiên cầm Ngũ Long Luân đến tay rồi nói sau.
Trong ánh mắt Quy Nhất tràn đầy thèm muốn, hận không thể hiện tại cắn nuốt Ngũ Long Luân.
- Ta cũng muốn lấy, nhưng Ngũ Long Luân này, có Lôi Kiếp Diệt Thần Tráo bảo hộ, ta đụng một cái, đều phải hình thần câu diệt, tất phải chết không thể nghi ngờ.
Mục Vân bất đắc dĩ, Lôi Kiếp Diệt Thần tráo, là do cương trận cấp ba chuyển hóa mà đến, uy lực của trận pháp cấp ba căn bản không phải Mục Vân có thể ngăn cản.
Giống như nhận trận cấp hai trên Liệt Thiên Đao của hắn, có thể dễ dàng miểu sát người dưới Thánh Nhân, nhị cấp đều lợi hại như vậy, có thể tưởng tượng được trận pháp tam cấp khủng bố.
Quy Nhất thản nhiên nói:
- Ngươi đưa Liệt Thiên đao của ngươi cho ta, lại mượn một luồng Bất Tử Thần Hỏa cho ta, ta có thể phá vỡ cái vòng bảo hộ này.
Thực lực của hắn hiện tại, tuy rằng còn xa xa không có khôi phục, nhưng vẫn có không ít thủ đoạn, muốn phá vỡ một hộ tráo, đối với hắn mà nói, cũng không phải chuyện gì khó khăn.
- Được.
Mục Vân cũng không nói nhảm, đưa Liệt Thiên đao cho Quy Nhất, lại tế ra một luồng Bất Tử Thần Hỏa, để cho Quy Nhất sử dụng.
Quy Nhất nắm Liệt Thiên Đao, bàn tay to lau qua một cái, nhận trận cấp hai trên Liệt Thiên đao, cư nhiên lột ra.
Tựa như giấy dán trên vách tường, bị người ta vạch ra.
Quy Nhất một tay này, dĩ nhiên lột ra toàn bộ nhị cấp nhận trận.
- Bóc tách nhị cấp nhận trận. Còn có thể làm thế chứ?
Mục Vân mở to hai mắt, cảm thấy khó tin.
Hắn còn tưởng rằng nhị cấp nhận trận là vững vàng khắc ở trên thân đao, nhưng không nghĩ tới, nguyên lai có thể lột ra.
Quy Nhất từ từ nói:
- Thủ pháp này gọi là dẫn trận xuất động, trận pháp khắc trên binh khí, không phải vẽ đất làm lao, cũng không vững chắc, lúc nguy cấp, có thể dẫn ra sử dụng.
Mục Vân ngạc nhiên một trận, nhìn thấy rất nhiều bí mật cổ trận, hắn biết quá ít.
Hiện tại, Quy Nhất dẫn ra nhị cấp nhận trận, sau đó vung tay lên, bao trùm trên lồng bảo hộ.
Toàn bộ nhị cấp nhận trận, giống như độc đằng trên đại thụ, rậm rạp chằng chịt, bò đầy toàn bộ vòng bảo hộ.
Vòng bảo hộ này, chính là Lôi Kiếp Diệt Thần Tráo, cương trận cấp ba diễn hóa mà thành, nhưng dưới sự phân chia của nhận trận cấp hai, khí tức bảo hộ tráo không ngừng suy yếu.
Đằng...
Bất Tử Thần Hỏa mà Mục Vân cho mượn, hiện tại cũng đang thiêu đốt trên đầu ngón tay Quy Nhất.
Quy Nhất chỉ búng lên, Bất Tử Thần Hỏa rơi vào vòng bảo hộ, dọc theo hoa văn của nhận trận cấp hai, không ngừng thiêu đốt, không ngừng trùng kích, toàn bộ vòng bảo hộ xuy xuy vang lên, giống như băng tuyết dưới liệt hỏa, nhanh chóng tan rã.
Quy Nhất hài lòng gật gật đầu, dưới sự trùng kích liên hợp của nhị cấp nhận trận cùng Bất Tử Thần Hỏa, thời gian hô hấp, vòng bảo hộ liền biến mất, hiện tại Ngũ Long Luân không có bất kỳ phòng hộ nào.
Quy Nhất nói:
- Mau bây giờ tranh thủ thời gian lấy Ngũ Long Luân đi, chúng ta nên đi.
- Chờ một chút, thanh Liệt Thiên đao này của ta, có phải là phế rồi hay không?
Mục Vân nhìn thoáng qua, Liệt Thiên Đao mất đi nhận trận cấp hai, thân đao cũng trở nên ảm đạm hơn rất nhiều.
- Khụ khụ. Cái đó... Có được tất có mất mà, vì cướp lấy Ngũ Long Luân, hy sinh một thanh đao, cũng không có biện pháp.
Quy Nhất ho khụ nói.
Nghe vậy, Mục Vân thiếu chút nữa muốn hộc máu, hắn vẫn rất thích thanh Liệt Thiên đao này, dùng cũng thuận tay, nhưng hiện tại vì cướp lấy Ngũ Long Luân, binh khí cứ như vậy phế đi, quả thực đáng tiếc.
Bạn cần đăng nhập để bình luận