Vô Thượng Thần Đế

Chương 3377: Cửu Tiêu Dực Thần Kiếm Quyết (2)

Kiếm thuật này, tên là Cửu Tiêu Dực Thần Kiếm Quyết!
Cửu Tiêu Dực Thần Kiếm Quyết, chính là một bộ phận trong một môn thần quyết ẩn chứa trong khối thánh bia thứ chín.
Tổ Nguyên thần quyết, chia làm kiếm thuật, thương thuật, chỉ pháp, quyền pháp, chưởng pháp.
Bao trùm vạn tượng, biến hóa khó lường.
Mục Vân lần này hao phí mười năm thời gian, mới nắm giữ kiếm thuật trong đó - Cửu Tiêu Dự Thần Kiếm Quyết, kiếm quyết này, tổng cộng có năm ý cảnh, sơ tâm, nhập tâm, động tâm, khống tâm, tùy tâm.
Năm ý cảnh này mới là hạch tâm của môn kiếm thuật.
Hơn nữa, bá đạo nhất chính là, môn kiếm thuật này, cũng không có chiêu thức cố định, nói cách khác, Mục Vân có thể tùy ý thi triển bất kỳ chiêu thức kiếm thuật nào, nương theo năm ý cảnh tăng lên, đem uy lực của kiếm chiêu bộc phát càng thêm cường đại.
Tổ Nguyên thần quyết, bao hàm năm loại thần kỹ, Mục Vân hao phí mười năm, hiện tại bất quá nắm giữ một môn thần quyết.
Hơn nữa, còn chỉ là đạt tới cấp độ sơ tâm.
Nhưng, đủ rồi.
Kiếm hồn của hắn hiện tại đã đề cao cấp độ thần cấp, thúc phát kiếm hồn, kiếm thuật uy lực, càng là sẽ chồng lên nhau.
Song song tăng cường, cảnh giới Tổ Thần tứ biến, có thể phát huy ra thực lực càng thêm cuồng bạo.
- Lên!
Một kiếm lao ra, Hồn Thiên kiếm lúc này, trong nháy mắt bắn phát với tốc độ cực nhanh, một đạo kiếm khí giống như ngưng tụ thành hình thái của Mục Vân, lao ra.
Đông...
Kiếm khí phát ra, tiếng kiếm kêu lên.
Phốc xuy một tiếng, đột nhiên vang lên, hai đạo thân ảnh vọt tới, hiện tại ầm ầm ngã xuống đất.
Một kiếm, giết chết hai người!
Đây chính là điều Mục Vân đã làm mười năm qua.
Không đi tăng lên tu vi cảnh giới bản thân, mà không ngừng tôi luyện thực lực của mình, nhiều lần đi khống chế uy lực của mỗi một môn thần quyết của mình, mỗi một lần tu hành quỹ tích vận chuyển của thần lực.
Cấp bậc kiếm hồn đạt tới cấp độ thần cấp, trong Thần giới, đã là hiếm thấy.
Dù sao bây giờ, kiếm khách tương đối nổi danh trong thần giới cũng chỉ dừng lại ở cấp độ kiếm hồn thần cấp.
Về phần kiếm phách, kiếm thể đẳng cấp, hiện giờ, trong thần giới, còn chưa nghe nói có vị kiếm khách nào đạt tới bước này.
Từ từ, bản thân Mục Vân, một cỗ khí thế hoàn toàn không giống, lại một lần nữa bốc lên.
Hồn Thiên kiếm, kiếm quang ngút trời.
- Chuyện gì đang xảy ra?
Viên Cương cùng Ngưu Cát Cát hiện tại đối phó Hoàng Diễm cùng Mặc Vũ hai người, nhưng sau lưng đột nhiên đại loạn.
- Viên Trạch chết rồi!
Ánh mắt Viên Cương vừa qua, nhất thời ngẩn người.
- Ngưu Bôn Bôn cũng chết rồi.
Ngưu Cát Cát hiện tại hai mắt đỏ ngầu, đột nhiên gầm thét.
Ngưu Bôn Bôn là đệ đệ cùng cha khác mẹ của hắn, cảnh giới Tổ Thần tứ biến, hắn mỗi ngày đều mang theo bên người, cẩn thận dạy dỗ, hiện tại, cư nhiên đã chết.
- Ta muốn làm thịt ngươi.
Ánh mắt hắn tập trung Mục Vân, đánh về phía Mục Vân.
Giờ khắc này, Hoàng Diễm rốt cục cũng thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn thấy Ngưu Cát Cát xông tới, Mục Vân thở ra một hơi, thần sắc nghiêm túc.
Cảnh giới Tổ Thần ngũ biến, mười năm này của hắn mặc dù tăng lên cường đại, cũng bất quá là đối mặt với cảnh giới Tổ Thần tứ biến, có thể nhanh chóng tìm được huyết mạch đối phương, công kích cực nhanh chém giết.
Nhưng Tổ Thần Ngũ Biến lại hoàn toàn cường đại ở một cấp bậc khác.
Nếu đối mặt với võ giả trong nhân giới, vượt cấp đánh chết, hắn còn có lòng tin.
Nhưng hiện tại, vượt cấp đánh chết, trong lòng hắn cũng không nắm chắc.
- Lạc Thiên Hành.
Mục Vân quát nhẹ một tiếng.
Bá bá bá......
Ba trăm cốt vệ, hiện tại dốc toàn lực xuất động.
- Vây quanh, một người cũng không thể buông tha.
- Vâng.
Lạc Thiên Hành vẫn thành thật tuân theo mệnh lệnh.
Tiếng trống rỗng vang lên.
Trong cốt vệ, một ít phong ấn bị giải trừ một bộ phận, đạt tới cấp độ Tổ Thần nhị biến, tam biến, mà Lạc Thiên Hành, thân là thủ lĩnh, lại là cấp độ Tổ Thần tứ biến.
Ba trăm cốt vệ này mới là chỗ dựa lớn nhất của Mục Vân.
Lúc tiếng phá không rầm rầm truyền ra, ba trăm cốt vệ đã giết ra.
Họ không có ý tưởng riêng của họ, chỉ có mệnh lệnh của Mục Vân.
Nhìn thấy cảnh này, Ngưu Cát Cát càng tức giận không thôi.
Nhân loại hèn hạ này, thì ra đã sớm có hậu thủ.
- Ta muốn làm thịt ngươi, tự tay làm thịt ngươi!
Trong lúc gầm gừ, Ngưu Cát Cát giờ khắc này, khí tức toàn thân cuồng bạo, mặt ngoài thân thể, thậm chí xuất hiện sơi lông dựng thẳng.
- Man Ngưu va chạm.
Một tiếng quát khẽ, Ngưu Cát Cát giờ khắc này, tiến lên, giết ra.
Đông đông đông...
Mặt đất giờ khắc này, không ngừng xuất hiện từng vết nứt, mặt đất dần dần nứt ra, mang đến cho người ta một loại hiệu quả thị giác cực kỳ rung động.
Ầm...
Mục Vân hiện tại, một quyền nghênh đón.
Mọi người chỉ nhìn thấy, thân ảnh Mục Vân, giống như một viên đạn pháo, va vào trên núi sau lưng, trong khoảnh khắc núi rừng nổ thành bột phấn.
Nhìn thấy một màn này, sắc mặt mấy người Mục Viễn Thanh khẽ biến. Nhưng hiện tại, Mục Vân lại đi ra từ giữa phế tích.
Trên người thoạt nhìn có chút chật vật, mà hiện tại, Mục Vân lại mỉm cười.
- Tiểu tử thúi.
- Hoàn hảo, không chết.
Mục Vân lắc lắc lắc cánh tay, cánh tay tê dại kia, hiện tại mang theo một cỗ đau đớn.
Không hổ là Tử Mâu Thần Ngưu, khủng bố.
Mục Vân đi ra, nhìn bóng người trước mắt.
- Chịu chết đi.
Ngưu Cát Cát giờ khắc này, từng bước từng bước giết ra, dưới chân mặt đất lại run rẩy.
Mục Vân lúc này giơ trường kiếm lên.
Vừa rồi, hắn lấy thân thể lực lượng, muốn thử thử sự cường hoành về thân thể của Ngưu Cát Cát.
Hóa ra, nó thực sự mạnh mẽ.
Thân thể hắn đã trải qua lực lượng tưới tiêu, hơn nữa còn có long lân chiến giáp bao trùm, hiện tại, cư nhiên cứng đối cứng cùng Ngưu Cát Cát, không chiếm được tiện nghi chút nào.
- Trảm!
Một kiếm chém ra, kiếm khí gào thét, sát khí tung hoành.
Sơ tâm ý cảnh, kiếm uy, tại giờ khắc này, tản mát ra khí tức mênh mông khiến người ta vô cùng kích động.
Phanh...
Một kiếm giết ra, kiếm khí hùng hậu, cùng thân thể Ngưu Cát Cát va chạm, cư nhiên sinh ra một cỗ tiếng va chạm cường đại kịch liệt.
Một kiếm này giết ra, lực lượng, uy lực, đủ để chém giết cảnh giới Tổ Thần tứ biến, thế nhưng, đối với Ngưu Cát Cát, cũng chỉ lưu lại một vết trắng cạn ở bên ngoài thân thể.
Uy lực của một kiếm cũng không có giảm xuống, ngược lại là do phòng ngự của Ngưu Cát Cát Cát, quá khủng bố.
Mục Vân mặc dù đã chuẩn bị tốt, nhưng hiện tại, đáy lòng vẫn rung động như trước.
- Tiểu tử, kiếm thuật của ngươi cũng bất quá là như thế, uy lực quá yếu.
Ngưu Cát Cát hiện tại cười ha ha, trong mắt mang theo nụ cười khinh miệt.
- Đừng nóng vội.
Mục Vân kiếm thuật huy động, một kiếm hơn một kiếm cường đại khí lãng, tại hiện tại giết ra.
Kiếm hồn thúc dục, hiện tại, Hồn Thiên Kiếm như được ban cho sinh mệnh, làm cho người ta không dám mơ ức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận