Vô Thượng Thần Đế

Chương 1362: Lấy một địch tám

Mục Vân nói tiếp:
- Tiên thú Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao có thực lực vô cùng cường đại, ta xem chừng, bát đại Tôn Giả, không phải đối thủ.
- A? Không thể nào.
Diệp Thu có phần khó tin.
Thôn Thiên Hổ cũng là tiên thú, thế nhưng không thể lấy một chọi mười.
Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao lợi hại như vậy?
Mục Vân đang do dự, đến cùng có nên xuất thủ hay không.
Vân Lang, hắn thật muốn giết cho thống khoái, thế nhưng một bên khác, bát đại Tôn Giả trong mắt hắn, cũng không tính là kẻ tốt lành gì.
Vô luận giúp ai, đều trợ giúp địch nhân mình.
Điểm này để trong lòng Mục Vân rất khó chịu.
Cho nên, Mục Vân cuối cùng vẫn lựa chọn đứng trong trận pháp, làm một quần chúng vô ưu vô lo nhìn xem...
- Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao.
Có thể nhận ra Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao, không chỉ Mục Vân một người.
Vô Cực Ngạo Thiên bất ngờ mở lời:
- Mọi người cẩn thận, Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao chính là tiên thú, so với Thôn Thiên Hổ thì cường đại hơn rất nhiều, lui lại.
Vô Cực Ngạo Thiên đều nói như vậy, mấy đại Tôn Giả khác đương nhiên không dám khinh thường.
Tám người kéo ra phạm vi, lui lại.
- Lui?
Vân Lang phi thân bay lên, đi thẳng tới trên đầu giao long, nhìn tám người, cười lạnh.
- Cho các ngươi lựa chọn cơ hội sống, các ngươi không trân quý, vậy bây giờ, cũng chỉ có chết.
- Giết!
Vân Lang quát khẽ một tiếng, tám cái đầu rắn xung quanh ngang nhiên xông ra.
- Ma kình vạn thiên!
Xuất thủ trước nhất là Ma Kiệt Luân, hắn là thực lực thấp nhất trong tám người.
Nhưng thân là Cự Ma nhất tộc, phòng ngự của hắn lại hết sức kinh người.
Toàn thân ma khí lượn lờ, thân thể Ma Kiệt Luân đột nhiên hóa thành lớn nhỏ trăm trượng, trên dưới toàn thân có vảy giáp màu đen bao trùm.
Đông...
Đánh ra một quyền trầm muộn, bịch một tiếng, đụng vào đầu giao.
Oanh...
Lập tức, từng tiếng ầm ầm nổ vang, thân ảnh Ma Kiệt Luân bị ngăn cản, lui lại mấy bước.
Mà đầu giao chỉ có chút dừng lại, lần nữa xông ra.
Một màn này để đám người cảm giác khó tin.
Ma Kiệt Luân là ai? kẻ Thống trị Cự Ma tiểu thế giới, một trong Thập Đại Tôn Giả, mà là bài danh thứ chín trong Thập Đại Tôn Giả.
Ngay cả hắn đều bị súc sinh kia đánh lui, rõ ràng không có chiếm ưu thế.
- Độc Thôn Vạn Lý!
Độc Vạn Sơn cũng ngang nhiên xuất thủ, vung tay lên, vô số hắc mang hóa thành một trường xà lao thẳng tới đầu rắn.
Nhìn kỹ lại, có thể phát hiện, tất cả những hắc mang kia đều là độc trùng màu đen hội tụ thành.
Xì xì xì...
Mắt thấy những độc trùng kia vọt tới, một đầu Giao Long dừng lại, phía dưới đầu rắn thế mà xuất hiện từng hình cầu tròn dẹp.
Oanh...
Trong khoảnh khắc, hình cầu tròn dẹp phun ra một đám lửa.
Hỏa diễm nở rộ ra, triệt triệt để để thiêu đốt hắc mang thành than đen.
Độc Vạn Sơn đau lòng, hận không thể nhào tới đầu rắn.
- Đáng ghét!
Hắn cũng không nghĩ tới, súc sinh này thế mà rất quen thuộc hỏa diễm.
- Lại đến.
Độc Vạn Sơn hừ một tiếng, xuất thủ, độc trùng phi vũ, hắn thân là cự phách Ngũ Độc tiểu thế giới, sao lại chỉ có chút chiêu số này.
- Hắc Lân Ngọc Xà, Bách Túc Thiên Long, Song Xỉ Thiên Hạt, Thủ Cung Ngọc Hổ, Tử Ngọc Thiềm Thừ, đều đi ra cho ta.
Độc Vạn Sơn quát khẽ một tiếng, bước ra một bước, trước người sau người, nháy mắt xuất hiện ngũ độc.
Ngũ độc, chân chính là ngũ độc.
Thấy cảnh này, Mục Vân hơi nheo mắt.
Xem ngày sau sau nếu giao chiến cùng Độc Vạn Sơn, nhất định phải chú ý thuỷ tổ ngũ độc của hắn.
Độc Vạn Sơn triệu hồi ngũ độc, so với Hắc Đái Ngọc, Ngô Cầu những tên kia thi triển lúc trước, quả thực cách biệt một trời một vực.
Hắc Đái Ngọc, Ngô Cầu bọn hắn hoàn toàn chơi sủng vật, Độc Vạn Sơn đây mới gọi là ngũ độc chân chính.
Mà đổi thành một bên, Ngọc Huy Nhân, Thánh Tam Thiên, Luân Động Thương ba người lại muốn nhẹ nhõm hơn Phương Thông Không, Diệu Thiến nhiều.
Nhưng áp lực lớn nhất là Vô Cực Ngạo Thiên.
Vân Lang mệnh lệnh hai đầu đi công kích Vô Cực Ngạo Thiên.
Vô Cực Ngạo Thiên thân là Chí Tôn của Vô Cực tiểu thế giới, thống ngự một phương, mà càng là đệ nhất nhân tiểu thiên thế giới, thực lực không thể bảo không mạnh, một người độc chiến hai đầu, không có chút nào rơi vào hạ phong.
- Vân Lang, ngươi có thủ đoạn gì, cứ thi triển ra, tám người chúng ta sao lại bởi vì Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao nho nhỏ của ngươi liền lui?
Ma Kiệt Luân rít lên một tiếng, mở miệng quát.
- A?
Nhìn thấy Ma Kiệt Luân còn có tâm tư khích tướng mình, Vân Lang cười.
- Ha ha... Xem ra ngươi vẫn rất có tự tin?
Vân Lang ha ha cười nói:
- Chỉ là, chịu chết cũng không thể gấp gáp như vậy? Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao xuất thủ, Vân Lang ta, còn không có xuất thủ đây.
Vân Lang vừa dứt lời, tám vị Tôn Giả ngạc nhiên.
Không sai, Vân Lang người này bây giờ còn đang xem náo nhiệt.
- Đáng chết!
Vô Cực Ngạo Thiên giận mắng một tiếng, vội vàng nhìn phía dưới.
- Mục minh chủ, Vân Lang này nuôi dưỡng tiên thú, bản thân nắm giữ Thông Thiên Kính, chúng ta liên hợp, cũng không thể chém giết, nếu rơi vào tay hắn, những trân bảo kia chắc chắn không còn.
Vừa dứt lời, Vô Cực Ngạo Thiên nhìn phía sau, thế nhưng chỗ nào có thể nhìn thấy Mục Vân ở đâu.
- Vô Cực cung chủ, không sao đâu, những trân bảo kia, ta không muốn, tám vị Tôn Giả các ngươi, thực lực siêu cường, nếu có thể cướp đoạt trân bảo, Mục Vân ta nào có mệnh đoạt cùng các ngươi.
Trong lúc tìm kiếm, bóng dáng Mục Vân xuất hiện, bước ra một bước, trôi nổi giữa không trung, trên mặt lộ ra ý cười như có như không.
Thời khắc này nhìn qua Mục Vân hoàn toàn chính là một bộ dáng ăn cơm uống nước làm quần chúng vây xem, căn bản không có ý định nhúng tay.
Vô Cực Ngạo Thiên vốn muốn dựa vào trân bảo đả động Mục Vân, bây giờ nhìn lại, Mục Vân rõ ràng không cần.
- Ha ha... Mục minh chủ, Vân Lang và ngươi có thù không đội trời chung, hiện tại tăng thêm Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao, thực lực tăng mạnh, ngươi rất khó đối phó hắn.
Ngọc Huy Nhân giờ phút này cũng mở lời:
- Chúng ta liên thủ, chém giết hắn, không chỉ loại trừ đại họa trong đầu ngươi, càng kiếm chút trân bảo, há không diệu?
- Đương nhiên không ổn.
Mục Vân lần nữa nói:
- Vân Lang có Thông Thiên Kính, ta có Diệt Tôn Kiếm, Vân Lang có Cửu Đầu Hỏa Thiên Giao, ta có Thôn Thiên Hổ.
- Đương nhiên, các ngươi khẳng định sẽ nói, mọi thứ của ta không bằng hắn, thế nhưng các ngươi đừng quên, ta còn có một lão cha rất tốt không kém bất kỳ người nào trong các ngươi.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Cái gọi là chiến phụ tử binh, đánh hổ thân huynh đệ, Vân Lang này nên lo lắng cha con chúng ta sẽ đi tìm hắn gây phiền phức hay không, mà không phải hắn đến tìm ta gây phiền phức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận