Vô Thượng Thần Đế

Chương 3752: Ma Hoàng đại thành

Mục Vân ngửa mặt lên trời hét lớn một tiếng, hắn lúc này, có thiên thánh phù văn hộ thể, có thể gọi thẳng danh húy Tai Nạn Thiên Tôn, cũng không cần lo lắng bị nguyền rủa trùng kích, bởi vì, Thiên Thánh phù văn có thể ngăn cản tất cả nguyền rủa.
- Được, tốt, ngươi chết đến gần, vẫn còn kiêu ngạo như vậy, ngươi đã bị thương, tôi thấy ngươi làm thế nào để chiến đấu với ta.
Ôn Hoàng Tô Diêm tung người bay vút lên, trực tiếp cùng Mục Vân giao phong.
Hai người ở trên mai rùa của Thanh Giáp Cự Ngoan, bộc phát ra va chạm điên cuồng, thân hình như điện quang hỏa thạch lướt qua, làm cho người ta hoa cả mắt.
Xuy...
Ôn hoàng Tô Diêm một chưởng đánh tới Mục Vân, cốt địch bên tay trái, đón gió phát ra tiếng sáo chia tay.
- Còn muốn giở trò nguyền rủa? Ta ôi đã nói rồi, vô dụng.
Mục Vân lắc đầu, trực tiếp cầm Diệt Hồn đao, hướng Ôn Hoàng Tô Diêm bổ tới.
Nhưng trong lúc bất chợt, bàn tay ôn hoàng Tô Diêm rời cơ thể bay ra, cách không đột kích mà đến, hung hăng ấn trên vai Mục Vân.
Rắc.
Xương vai Mục Vân vỡ vụn, đau đớn kịch liệt, trong nháy mắt lan tràn toàn thân.
- Ngươi quả nhiên là một con quái vật, một tên điên.
Mục Vân ôm vết thương trên vai, lui ra sau một bước, thần sắc lạnh lùng nhìn Ôn Hoàng Tô Diêm.
Ôn Hoàng Tô Diêm trực tiếp ly biệt nguyền rủa, dùng ở trên người mình, mạnh mẽ để cho bàn tay ly thể bay ra, hung hăng trọng thương Mục Vân.
Đây là đấu pháp giết địch một ngàn, tự tổn hại tám trăm, bàn tay của hắn, vĩnh viễn rời xa hắn mà đi, sẽ không bao giờ trở lại nữa.
- Chỉ cần có thể giết chết ngươi, ta cho dù tứ chi đoạn hết, trở thành tàn phế, rất đáng giá.
Ôn Hoàng Tô Diêm vẻ mặt lạnh lùng, tay trái vẽ một vòng tròn, một chưởng đập ra, chưởng phong cuồng bạo chấn động, cốt địch lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, ô ô rung động, lời nguyền chia tay không ngừng phóng thích ra.
Mục Vân nghiêm khắc chờ đợi, vung đao bổ ra, nhưng không thể tưởng tượng được, một con mắt của ôn hoàng Tô Diêm đột nhiên ly thể giết ra, hung hăng đánh về phía đầu hắn.
Mục Vân thần sắc biến đổi, ôn hoàng Tô Diêm này quả thực điên rồi. Hắn vội vàng xách đao ngăn cản, một đao đánh bay tròng mắt ôn hoàng Tô Diêm.
Nhân cơ hội này, Ôn Hoàng Tô Diêm vung chưởng mãnh liệt đánh tới, hung hăng ấn lên ngực Mục Vân.
Khóe miệng Mục Vân chảy ra máu tươi, có chút chật vật lui về phía sau, thiếu chút nữa từ trên mai rùa rơi xuống.
Thanh Lân Long Giáp của hắn đã có chút không chịu nổi gánh nặng, linh khí tổn thất thật lớn, lực phòng ngự cũng giảm đi rất nhiều, đã khó có thể ngăn cản trọng kích của Ôn Hoàng Tô Diêm.
Mục Vân đích thật bị thương, nhưng bộ dáng ôn hoàng Tô Diêm cũng tương đối khủng bố, một bàn tay, một con ngươi của hắn, đã vĩnh viễn rời khỏi vị trí, hốc mắt trống rỗng của hắn, chảy xuôi máu tươi, chỗ đứt tay cũng là máu tươi chảy như suối.
Xoạt xoạt...
Ôn Hoàng Tô Diêm cũng không có thu tay lại, lần thứ hai giết tới, vung chưởng đánh về phía Mục Vân.
Áp lực của Mục Vân phi thường lớn, bởi vì hắn đối mặt không chỉ là bàn tay ôn hoàng Tô Diêm, còn có cơ quan không biết từ đâu bay ra.
Hắn cả đời này không biết đã trải qua bao nhiêu đại chiến, nhưng chiến đấu cổ quái quỷ dị như vậy, vẫn là lần đầu tiên đụng phải.
Răng rắc….
Cánh tay phải của Ôn Hoàng Tô Diêm trực tiếp rời khỏi cơ thể bay ra, giống như như một cây thương, lao thẳng về phía Mục Vân.
- Tô Diêm, đủ rồi!
Dưới đài, Thi Hoàng Thi Thiên Liệt hô to, đấu pháp này của Ôn Hoàng Tô Diêm đã không phải đang chiến đấu, mà là đang liều mạng.
Nhưng Ôn Hoàng Tô Diêm làm ngơ, vẫn hung hăng hướng Mục Vân giết tới.
Mục Vân cầm Diệt Hồn đao lên, một đao bổ ra cánh tay ôn hoàng Tô Diêm.
Phanh...
Ôn Hoàng Tô Diêm lướt người xông lên, một chưởng hung hăng đánh trúng Mục Vân.
Thân hình Mục Vân giống như đạn pháo, từ trên người Thanh Giáp Cự Ngoan bay ra ngoài, rơi xuống mặt đất.
Xuy...
Mục Vân còn chưa đứng lên, mấy cái răng ôn hoàng Tô Diêm đã bay ra, giống như như ác ma đánh về phía đầu hắn.
Tất cả mọi người nhìn thấy cảnh này, đều phẫn nộ không thôi.
- Ôn Hoàng Tô Diêm này quả thực là quái vật.
- Tên hỗn đản này phá hư quy củ, chúng ta cùng nhau lên, làm thịt hắn.
- Không sai, tên này quả thực là người điên, quả thực không xem cao thủ bảng chúng ta ra gì.
Ôn Hoàng Tô Diêm phá hư quy củ, vốn đã khiến mọi người tức giận, nếu như hắn đường đường chính chính quyết đấu, vậy còn chưa tính, nhưng thủ đoạn của hắn, thật sự quá quỷ dị dọa người một chút, hoàn toàn không có chút phong phạm của Đại Thánh, vì chém giết Mục Vân, quả thực là không từ thủ đoạn.
Không khí toàn trường rất khẩn trương, mọi người muốn lao ra, liên thủ giết chết Ôn Hoàng Tô Diêm.
- Chư vị, đều ngồi xuống cho ta.
Lúc này, âm thanh uy nghiêm của Hạo Thiên Đại Thánh vang vọng khắp toàn trường.
Giọng điệu lạnh nhạt của hắn, lại mang theo khí thế bễ ngễ thiên hạ, làm cho người ta không dám mạo phạm.
Toàn trường nhất thời an tĩnh lại.
- Đây là ân oán cá nhân của Tô Diêm và Mục Vân, chúng ta không cần nhúng tay vào.
Hạo Thiên Đại Thánh nhìn lướt qua toàn trường, mọi người đều cúi đầu, không dám nhìn thẳng ánh mắt của hắn.
Hạo Thiên Đại Thánh hài lòng mỉm cười, hắn vừa mở miệng, cũng không ai dám đi ra quấy rối.
Cao thủ bảng đệ nhất, không phải nói mà thôi, nhìn bộ dáng lần này của Hạo Thiên Đại Thánh, tựa hồ cùng Mục Vân cũng có đại cừu bình thường giống nhau.
- Mục Vân, ngươi hôm nay chết chắc rồi.
Hạo Thiên Đại Thánh nhìn chằm chằm Mục Vân, trong lòng xẹt qua một tia sát khí.
Ở trước mặt quần hùng thiên hạ, hắn không tiện ra tay, nếu ôn hoàng Tô Diêm có thể chém giết Mục Vân, tự nhiên cũng không cần hắn hao phí tâm huyết.
Sắc mặt Mục Vân trầm xuống, vung đao đánh bay mấy cái răng của Ôn Hoàng Tô Diêm.
- Hắc hắc hắc, Mục Vân, ngay cả Hạo Thiên Đại Thánh cũng muốn ngươi chết, ngươi hôm nay khó thoát một kiếp, nhận mệnh đi.
Ôn Hoàng Tô Diêm răng không có mấy cái, miệng đầy máu, cả người nhe răng như ác ma, tiếng cười cũng có vẻ khàn khàn khó nghe.
- Ngươi quái vật này, hôm nay vô luận như thế nào, ta đều phải chém giết ngươi.
- Lần trước nếu không phải Tê Hà tiên tử, ngươi đã sớm chết, ở trước mặt ta, còn không tới phiên ngươi kiêu ngạo.
Mục Vân đột nhiên đứng dậy, cầm đao trong tay, trong ánh mắt toát ra sát khí nồng đậm.
- Thanh Giáp Cự Ngoan, thôn phệ!
Hắn đưa tay ra, trực tiếp cắn nuốt hết Thanh Giáp Cự Ngoan, lúc này thương thế của hắn quá nặng, muốn chém giết Ôn Hoàng Tô Diêm, trước tiên phải chữa khỏi thương thế.
Mục Vân không chút do dự, trực tiếp cắn nuốt hết toàn bộ Thanh Giáp Cự Ngoan.
Ôn Hoàng Tô Diêm sắc mặt đột biến, nếu như bị Mục Vân cắn nuốt thành công, dựa vào khí huyết bàng bạc của Thanh Giáp Cự Ngoan, thương thế của Mục Vân có thể khôi phục, đến lúc đó hắn phải chết không thể nghi ngờ.
Răng rắc.
Tiếng sáo phiêu động, nửa cái đầu ôn hoàng Tô Diêm đột nhiên rời khỏi thể bay ra.
Toàn trường người thất thanh kinh hô, ôn hoàng Tô Diêm này quả thực là điên rồi, ngay cả nửa cái đầu cũng không cần, trực tiếp tế ra, giống như như đạn pháo, hung hăng hướng về phía Mục Vân ném tới.
Bạn cần đăng nhập để bình luận