Vô Thượng Thần Đế

Chương 2522: Đại Chiến (1)

Quả nhiên có hiệu quả.
Trên thực tế, đây cũng là suy đoán của Mục Vân.
Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, là Mục Thanh Vũ để lại cho hắn, khẳng định rất hữu dụng, chỉ là hắn vẫn không biết vận dụng.
Mà sau khi dẫn cửu nguyên vào Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ, trong đó tựa như tự thành một thế giới, chỉ là thế giới này, trước mắt mà nói, cũng không hoàn mỹ.
Mà hiện tại, có thể thấy được, trong thế giới này, cửu nguyên khí, bất cứ lúc nào đều có thể khuếch tán ra, cũng bất cứ lúc nào đều có thể ngưng tụ lại hình thành công kích.
Hơn nữa, quan trọng nhất là, hắn thu phục cửu nguyên, vô luận thiên hỏa, dị thủy, hay thần lôi, thần điện, toàn bộ đều có được ý thức cường đại, những ý thức kia bị hắn gạt bỏ, hắn đại biểu cho những ý thức kia.
Cứ như vậy, sự trưởng thành của hắn được đề cao, là những ý thức kia tăng trưởng đề cao.
Nói như vậy, thực lực bản thân hắn đề cao, cửu nguyên bên trong Bích Lạc Hoàng Tuyền đồ sẽ đề cao.
Nhưng có thể khiến Bích Lạc Hoàng Tuyền Đồ đề cao hay không, Mục Vân không biết.
Mà hiện tại, Thiên hàng vừa ra, lực áp bách cường đại, khiến cho Triệu Quảng không hề có lực hoàn thủ.
Nhưng chư vị đại lão phía dưới thoạt nhìn, lại hoàn toàn không giống như vậy.
Triệu Quảng tựa hồ chỉ phát ra một kích, chính là đứng ở nơi đó, không nhúc nhích, không biết đang giở trò gì.
Đây rốt cuộc là tình huống gì, tại sao lại kỳ quái như vậy?
Mục Vân từng bước đi về phía Triệu Quảng, nói:
- Nể mặt ngươi tôn trọng kiếp trước của ta, tuy rằng ngươi là người Triệu gia, ta không giết ngươi, cút!
Hét nhẹ một tiếng, phanh một tiếng vang lên, thân thể Triệu Quang bay ra té ở trên tứ phương thiên địa hạp, thất khiếu chảy máu, hôn mê bất tỉnh.
- Người tiếp theo!
Mục Vân đi tới phía dưới, cao giọng hô.
Lúc này, mọi người xem như hiểu rõ.
Mục Vân, không có nắm chắc trăm phần trăm, không có khả năng đưa ra yêu cầu như vậy, liên tiếp đối phó hai người, thoạt nhìn Mục Vân, căn bản không cần tốn nhiều sức.
Cứ tiếp tục như vậy, chín người rốt cuộc có thể thắng ba ván hay không, vẫn là vấn đề.
- Tỷ thí thú vị, không biết để ta đến tham gia, như thế nào?
Mục Vân dứt lời, bên ngoài Gia Cát phủ, một tiếng nói đột nhiên vang lên.
Người tới một thân trường sam màu xanh, tay cầm quạt lông, tươi cười khả ái, nhưng làm cho người ta có một loại cảm giác không chân thật.
- Chu Chiến, sao tiểu tử ngươi lại tới đây?
Chu Nguyên Sơn nhìn thấy người này, nhất thời mở lời.
Chu Chiến.
Cái tên này vừa xuất hiện, mọi người ở đây đều bừng tỉnh đại ngộ, nhìn nam tử trẻ tuổi.
Chu Chiến, con trai út của Môn chủ Cửu Nguyên Tiên Môn - Chu Nguyên Thanh, hiện tại chính là cảnh giới Tiên Vương cửu phẩm bình thường, người này thường xuyên trà trộn trong các vực giới, cũng không có tu hành trong Cửu Nguyên tiên môn.
Nhưng chính vì vậy, danh tiếng của người này cũng tương đối lớn.
Nghe đồn, lúc trước Chu Chiến một mình chém giết ba gã Tiên Vương tam lưu, trên người không có một chút thương thế.
Đây đối với Chu Chiến mà nói, là một điểm sáng trong nhân sinh.
- Nhị thúc.
Chu Chiến nhìn Chu Nguyên Sơn, chắp tay hành lễ.
- Chiến ca ca, ngươi sao lại tới đây?
Chu Thanh Thanh nhìn Chu Chiến, cười hì hì nói.
- Biết muội muội tốt của ta ở chỗ này, ta đương nhiên sẽ tới.
Chu Chiến cười nói:
- Thanh Thanh, nhiều năm không gặp, càng thêm xinh đẹp.
- Chiến ca ca, ngươi đừng đi tham gia tỷ thí, ta không muốn ngươi đánh với Mục Vân.
Chu Thanh Thanh lôi kéo Chu Chiến, nói.
- Thế nào? Không tin Chiến ca ca ngươi? Ta ngay cả Tiên Vương tam lưu cũng đã chém giết qua!
Chu Chiến cười nói.
- Không phải.
Chu Thanh Thanh ngăn cản nói:
- Ta lo lắng ngươi đấu với Mục Vân, ai trong các ngươi bị thương, ta đều không muốn, Mục Vân là người tốt, hắn không phải người xấu.
- Thanh Thanh.
Chu Chiến nhất thời mở miệng quát:
- Sao ngươi có thể nghĩ như vậy? Vân Minh cùng Vũ Hóa Thiên Cung ta là địch, nếu hắn không chết, một khi ngày sau quật khởi, Vũ Hóa Thiên Cung chúng ta sẽ gặp phải đả kích.
- Từ nay về sau, không thể nghĩ như vậy, người này, ta nhất định sẽ giết hắn.
Chu Chiến lạnh lùng nói.
Mà hiện tại, trong lúc hai người nói chuyện phiếm, người thứ ba đã đi tới.
- Yêu vực Thôn Thiên Sa nhất tộc Hồ Vân, đến xin giáo lĩnh giáo.
Một nam tử dáng người cao lớn, có một đôi răng nanh, hiện tại tiến vào tứ phương thiên địa hạp.
Hồ Vân?
Con trai của tộc trưởng Thôn Thiên Sa - Hồ Vân?
Nhìn thấy người này, người Cửu Vực nhất thời kinh hãi không thôi.
Xem ra lần này, Hồ Thần Sinh cũng rất hăng hái.
Bọn họ cũng biết, lúc trước Mục Vân ở Yêu Vực để cho các tộc Yêu tộc chịu thiệt thòi lớn.
Sau khi biết kẻ này chính là Mục Vân, Yêu Vực cũng hao phí rất nhiều thời gian, điều tra Mục tiên sinh kia.
Hiện tại, nhìn thấy Mục Vân, há có thể không rõ, người này chính là Mục tiên sinh.
Hồ Thần Sinh hiện tại giận đến bể phổi, nhìn thấy Mục Vân, không cách nào ức chế phẫn nộ, cho nên lần này, để cho con trai mình lên sân.
Hai thân ảnh đứng ở trong tứ phương thiên địa hạp.
Hồ Vân nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo tia cười nhạo.
- Chẳng lẽ, đây chính là điểm ngươi tự tin?
Hồ Vân cười nhạo nói:
- Mục Vân, ngươi tốt xấu gì cũng là một trong thập đại Tiên Vương, vì sao lại rơi vào tình trạng như vậy?
- Tựa hồ tình trạng hiện tại của ta cũng không có không chịu nổi như ngươi nói vậy chứ?
Mục Vân lại cười nhạt nói:
- Ít nhất, ta bây giờ là cảnh giới cửu phẩm Tiên Vương, lợi hại hơn các thiên tài kiệt xuất của tiên giới trong miệng ngươi rất nhiều, bất quá, Hồ Vân, ta nhớ không lầm, kiếp trước khi ta đứng ở đỉnh phong vân, ngươi bất quá chỉ là tiểu hài tử trong Thôn Thiên Sa nhất tộc mà thôi, ngươi hiện tại, có tư cách cười nhạo ta sao?.
- Ngươi......
Nghe được lời này, Hồ Vân tức giận không thôi.
- Xem ra, ngươi vẫn không bỏ được tôn nghiêm của Tiên Vương vạn năm trước, đã như vậy, ta sẽ để cho ngươi hiểu được, tiên giới vạn năm trước, cùng tiên giới hiện tại, không giống ra sao.
Hồ Vân khẽ quát một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh ngư cốt kiếm chế tạo từ xương cá, đánh về phía Mục Vân.
Nhìn thấy cảnh này, trong mắt Mục Vân chỉ có một tia cười lạnh.
Hồ Vân hiện tại trong mắt hắn, quả thật không đủ nhìn, bất quá, nếu người này là con trai của tộc trưởng Thôn Thiên Sa - Hồ Thần Sinh, Mục Vân không ngại, chơi đùa cùng hắn.
- Ngọc Long Khoát Đuôi.
Hồ Vân khẽ quát một tiếng, giết ra.
Ngư Cốt Kiếm trong tay lúc này nở rộ ra ánh sáng vạn trượng, bao phủ toàn bộ tứ phương thiên địa hạp, từng đạo ánh sáng cường hoành, hiện tại khuếch tán ra.
Nhìn thấy cảnh này, cười lạnh trong mắt Mục Vân càng sâu.
- Thiên hàng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận