Vô Thượng Thần Đế

Chương 3737: Bảng xếp hạng cao thủ (1)

- Bây giờ tin tức bị rò rỉ, kế hoạch ám sát, chỉ có thể chấm dứt.
Ngươi muốn đoạt bảng, chỉ có thể dựa vào công phu thật.
Hắc y kiếm nữ nói.
- Không sao cả.
Mục Vân nhún nhún vai, cũng không quan tâm, hắn thật kim không sợ hỏa luyện, vốn là khinh thường đi đánh lén ám sát, đường đường chính chính đoạt bảng, chính là ý hắn.
- Bồng Lai tiên tử này, bộ dạng thật khó coi, cho dù biến thành khôi lỗi, vẫn thật khó coi.
Hắc y kiếm nữ trái phải tát Bồng Lai tiên tử mấy cái, thần sắc tràn ngập cừu hận.
Mục Vân âm thầm kỳ quái, không biết hắc y kiếm nữ cùng Bồng Lai tiên tử có ân oán gì, thế nhưng cừu hận như thế.
Hắn lắc đầu, thu liễm tâm thần, cũng mặc kệ.
Đợi đến khi hắc y kiếm nữ rời đi, Mục Vân trở lại trong phòng tu luyện, chuẩn bị nghênh đón đại chiến tranh bảng sắp tới.
Bang bang bang...
Đúng lúc này, bên ngoài truyền đến tiếng vỗ cửa.
- Đại ca ca, không tốt rồi, ngươi mau mở cửa ra.
Đó là giọng nói của Khắc Lỵ Tư.
Mục Vân vội vàng mở cửa ra, chỉ thấy Khắc Lỵ Tư đầu đầy mồ hôi, có vẻ phi thường lo lắng.
- Khắc Lỵ Tư, có chuyện gì vậy?
Mục Vân hỏi.
- Đại ca ca, ta tìm được tỷ tỷ của ta, cầu xin ngươi, mau cứu nàng trở về.
Trong mắt Khắc Lỵ Tư tràn đầy những giọt nước mắt.
- Tỷ tỷ ngươi ở đâu?
Mục Vân hơi cả kinh, chẳng lẽ Kiệt Tây Tạp cũng ở Bồng Lai Tiên đảo?.
Kiệt Tây Tạp là Đại Thánh cao thủ, hơn nữa thân mang đại thần thánh hỏa, thực lực phi thường lợi hại, nhưng nhìn thần sắc của Khắc Lỵ Tư, tựa hồ Kiệt Tây Tạp gặp phải ách nạn gì đó.
Khắc Lỵ Tư nói:
- Bạch Lạc Thạch, có một người tên là Bạch Lạc Thạch, nghe nói là trưởng lão thứ hai của Bách Luyện sơn trang, hắn bắt được tỷ tỷ của ta, ta bảo hắn đem tỷ tỷ trả lại cho ta, hắn cũng không chịu,đĐại ca ca, cầu xin ngươi, nhất định phải cứu tỷ tỷ ta.
- Bạch Lạc Thạch...
Mục Vân thần sắc khẽ động, Bạch Lạc Thạch, là trưởng lão thứ hai của Bách Luyện sơn trang, thủ pháp luyện khí của người này, tương đối độc đáo, có thể luyện chế thiên châu.
Toàn bộ Tam Nguyên giới, chỉ có một mình Bạch Lạc Thạch, có thể luyện chế Thiên Châu.
Thiên Châu, là một loại pháp bảo đặc thù, có thể dùng để trữ trữ khí tức, dùng tốt hơn so với Nguyên Châu rất nhiều.
Giống như trên tay Mục Vân, có một hạt châu in lời nguyền phản tổ, chính là thiên châu, bên trong chứa đựng khí tức nguyền rủa.
- Dẫn ta đi xem một chút.
Mục Vân rất muốn nhìn, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra.
Tuy rằng Bạch Lạc Thạch này, cũng là một vị cường giả, lần này đến đoạt bảng, nhưng Kiệt Tây Tạp cũng không phải hạng người tầm thường, làm sao có thể dễ dàng bị Bạch Lạc Thạch bắt được như vậy.
Cẩn thận, Mục Vân mang theo đám người Bạch Trần, Lạc Thiên Hành, Mục Bất Phàm, cùng nhau xuất phát.
Khắc Lỵ Tư mang theo đám người Mục Vân đi tới một khác sạn trên hòn đảo.
Cửa khách sạn, hai hộ vệ đứng đấy, nhìn thấy Mục Vân tới gần, ngăn cản.
- Xin lỗi, nơi này đã bị trưởng lão chúng ta bao, người nhàn rỗi chờ không được tới gần.
Hai hộ vệ lạnh lùng nói.
- Ai dám ngăn cản đại ca ta?
Mục Bất Phàm hừ lạnh một tiếng, ra tay, một quyền một người, đánh ngã hai thị vệ.
Mục Vân vẻ mặt lạnh nhạt, lôi kéo Khắc Lỵ Tư đi vào trong khách sạn.
Chỉ thấy trong khách sạn, tân khách ngồi đầy, có chút náo nhiệt, trên đài còn có ca cơ thêm hứng.
Một lão giả mặc áo bào trắng, mỉm cười uống rượu, đang đùa giỡn một nữ tử xinh đẹp bên cạnh, nhưng nữ tử kia vẻ mặt mờ mịt, hoàn toàn không quản hắn.
- Tỷ tỷ!
Khắc Lỵ Tư hét lên một tiếng, lao về phía nữ tử xinh đẹp, người sau này chính là tỷ tỷ Kiệt Tây Tạp của nàng.
Mục Vân nhìn thấy bộ dáng của Kiệt Tây Tạp, âm thầm giật mình, lúc này Kiệt Tây Tạp đã không còn linh động như ngày xưa, ánh mắt trống rỗng, giống như bị người ta rút hết hồn phách, nhìn thấy Khắc Lỵ Tư vọt tới, cũng không có liếc mắt nhìn thêm một cái.
- Các ngươi là ai, lá gan thật lớn, dám quấy rầy nhã hứng của Nhị trưởng lão.
Một nam tử vỗ bàn mà lên, giận dữ nhìn đám người Mục Vân.
Nam tử này, thân hình ngắn nhỏ, bộ dạng phi thường thấp, nhưng khí tức trên người lại cực kỳ cường đại, đúng là cao thủ Đại Thánh đại vị cảnh.
- Bạch Lư!
Bạch Trần nhìn thấy người này, cả người nhất thời phát run, trong ánh mắt bộc phát ra cừu hận cùng lửa giận ngập trời.
Nguyên lai nam tử thấp bé này chính là đệ nhất chân truyền của Bách Luyện sơn trang - Bạch Lư.
Lúc trước, Bạch Trần cùng Bạch Lư tranh đoạt đại vị trang chủ, đáng tiếc thất bại, bị Bạch Lư trục xuất.
Lúc này Bạch Lư, đã là người kế thừa mà Bách Luyện sơn trang khâm định, chỉ cần lão trang chủ vừa chết, sẽ đến phiên hắn tiếp quản Bách Luyện sơn trang.
Mục Vân vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy Bạch Lư, không thể tưởng tượng được bộ dáng Bạch Lư xấu xí thấp bé như vậy, ngược lại ngoài dự liệu.
- Bạch Trần, ngươi dẫn người tới đây làm gì, muốn tạo phản sao?
Bạch Lư hừ lạnh một tiếng, xách quần áo của Khắc Lỵ Tư lên, giống như bắt gà con, đem Khắc Lỵ Tư ném ra ngoài.
- Không được làm tổn thương nàng.
Đôi mắt mờ mịt của Kiệt Tây Tạp đột nhiên trở nên hàn mang lóe ra, một bước chân bay ra, ôm lấy Khắc Lỵ Tư, chợt trở tay tế xuất Đại Linh thánh hỏa, một đạo hỏa diễm vũ tiễn như phượng hoàng hung hăng hướng Bạch Lư giết tới.
Bạch Lư chấn động, cuống quít rút kiếm ngăn cản, kiếm của hắn, hàn mang lóe ra, chính là Ẩm Huyết kiếm xếp thứ năm trong thập đại danh kiếm.
Một đạo kiếm quang màu máu ngăn cản hỏa diễm vũ tiễn của Kiệt Tây Tạp.
- Nóng quá!
Bạch Lư hét to, có chút chật vật lui về phía sau một bước, Đại Nghệ thánh hỏa này nguyên hỏa khí tức, ngay cả hắn cũng phải kiêng kỵ ba phần.
Bạch Lạc Thạch thấy được Đại Nghệ thánh hỏa hung hãn như thế, trong đôi mắt già nua cũng lộ ra thần sắc tham lam.
- Tỷ tỷ!
Khắc Lỵ Tư nhào vào lòng Kiệt Tây Tạp, bật khóc.
- Ngươi gọi ta là tỷ tỷ, ngươi nhận ra ta?
Kiệt Tây Tạp ngỡ ngàng hỏi, nàng dường như mất trí nhớ.
- Tỷ tỷ, ta là Khắc Lỵ Tư, tỷ không nhận ra ta sao?
Khắc Lỵ Tư kinh hãi nói.
- Ta không biết, ngay cả tên của mình, ta cũng quên mất.
Kiệt Tây Tạp lắc đầu.
Mục Vân nhìn thấy bộ dáng của Kiệt Tây Tạp như thế, nhất thời kinh ngạc, không biết Kiệt Tây Tạp đã xảy ra biến cố gì.
Lúc trước Vũ Vô Đạo nói, hắn đã bầm thây Kiệt Tây Tạp vạn đoạn, nhưng hiển nhiên là giả, Kiệt Tây Tạp còn sống thật tốt, chỉ là mất trí nhớ.
- Tôn chủ, bộ dáng của nàng, hình như là di chứng của đạo mộng.
Đội trưởng cốt vệ Lạc Thiên Hành, tiến đến bên tai Mục Vân, nhẹ giọng nói.
- Di chứng?
Mục Vân ngẩn người.
- Đúng vậy, một chiêu cuối cùng của Thâu Thiên Thủ, đạo mộng, có thể xâm nhập vào mộng cảnh của người khác, trồng tâm ma, cũng có thể đem nhân tố bất lợi trên người mình biến thành mộng cảnh, ví dụ như ngươi đã bị người giết chết, nhưng ngươi có thể thi triển phương pháp này, biến tử vong thành mộng cảnh.
Sau khi thức dậy, ngươi có thể sống sót.
Lạc Thiên Hành từ từ nói ra, hắn đạt được Mục Vân ban thưởng, lấy được bí tịch Thâu Thiên Thủ, dưới khổ sở tìm hiểu, cũng có thu hoạch.
Bạn cần đăng nhập để bình luận