Vô Thượng Thần Đế

Chương 2183: Biên giới khó khăn

- Chỉ là gần đây, Triệu tộc Triệu Vực cùng với Cửu Nguyên tiên môn Cửu Nguyên Vực tựa hồ dần dần không ở yên.
Mặc Dương cẩn thận nói:
- Dù sao ngài đã biến mất vạn năm, đệ nhất Đan Tiên Mạnh Tử Mặc một mực chống đỡ, Mạnh Tử Mặc dù sao cũng là đệ nhất Đan Tiên, nhân duyên rộng khắp, rất nhiều người không dám làm loạn, thế nhưng tựa hồ hai đại vực một mực chuẩn bị...
- Quả nhiên.
Mục Vân thở dài nói:
- Hai đại vực từ trước đến nay lòng lang dạ thú.
- Sư tôn cũng không cần lo lắng, đám người bên trong Vân Vực thành tâm nhất trí, hẳn sẽ không xuất hiện vấn đề lớn.
Mặc Dương an ủi.
Biết được Mục Vân chính là Tiên Vương ngày xưa, trong lòng của hắn rất kích động.
- Ừm!
Mục Vân nhẹ gật đầu.
Nhìn Mặc Dương, Mục Vân cũng cảm khái vô hạn.
Bên trong ba đồ đệ, Mặc Dương tinh thông kiếm thuật, Tề Minh tinh thông luyện khí, Diệu Tiên Ngữ lĩnh ngộ đặc biệt về luyện đan.
Diệu Thiến bỏ mình, Diệu Tiên Ngữ là Cửu Linh Diệu Thanh Liên chuyển thế, hiện tại tung tích không rõ.
Tề Minh cũng không biết ở nơi nào.
Đoạn đường này đi tới gặp được rất nhiều bằng hữu cùng người thân.
Những người khác thì không biết ở nơi nào.
Diệp Thu cùng vợ hắn Huyền Nguyệt Lăng.
Cha con Huyết Vô Tình cùng Huyết Nhất, cùng với Phong Ngọc Nhi, còn có Dao nhi, Doãn Nhi, Cửu Nhi.
Cũng không biết bọn hắn ở nơi nào.
Trong lòng Mục Vân cũng rất lo lắng.
- Sư tôn yên tâm đi, Tề Minh cùng Diệu Tiên Ngữ bọn hắn vận khí rất tốt, chắc chắn sẽ không sao, nói không chừng, ngày nào đó sẽ là thiên chi kiêu tử oanh động Tiên giới, chúng ta đến lúc đó nghe được tin tức bọn hắn trở nên cường đại.
- Ừm!
Mặc Dương lần nữa nói:
- Sư tôn, Thiên Kiếm Tử Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đến cùng có tác dụng gì, ta còn không biết.
- Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ba mươi ba thanh tiên kiếm là tuyệt thế chí bảo, cách mỗi vạn năm sẽ tự động lựa chọn ra một vị Thiên Kiếm Tử, chẳng cần biết người nọ là ai, Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn đều sẽ tận tâm tận lực phụ tá.
- Thiên Kiếm Tử ba vạn năm trước chính là sư tôn ta Diệt Thiên Viêm, cũng chính là sư tổ của ngươi.
- Về sau, ta nghĩ ngươi cũng nghe nói một chút chuyện.
- Ừm!
Mặc Dương nhẹ gật đầu.
- Từ đó về sau, ba mươi ba chuôi tiên kiếm của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn phát sinh biến hóa quỷ dị, cách mỗi vạn năm sẽ chọn lựa ra một Thiên Kiếm Tử.
Mục Vân nghĩ nghĩ, nói:
- Thật ra nói cho cùng, ngươi chính là hoàng tử của Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, dưới một người, trên vạn vạn người, cho nên ba mươi ba vị phong chủ quyền cao chức trọng tất cũng cung tất kính đối ngươi.
- Thế nhưng là sư tôn muốn đối phó Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, ta thành Thiên Kiếm Tử của bọn hắn, cái này....
Vương Tâm Nhã hiện tại cười nói:
- Cái này có cái gì không tốt? Ngươi thân là Thiên Kiếm Tử, được Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn chiếu cố, nhất định thực lực tăng mạnh, ngày sau làm việc cho sư tôn ngươi, ngược lại trăm lợi mà không có một hại.
Mặc Dương nhẹ gật đầu.
- Vậy sư tôn, chúng ta cứ xem như không biết, đợi đến khi ngài chuẩn bị thi triển kế hoạch, chúng ta lại bắt đầu.
- Ừm!
Mục Vân gật đầu nói:
- Thân là Thiên Kiếm Tử, ngươi cần bế quan đề thăng cảnh giới cùng thực lực, cho nên đoạn thời gian gần đây, ngươi hảo hảo bế quan, mà lại Vân Lang là Thiên Kiếm Tử đời thứ hai, hiện nay đang bế quan ở bên trong Kình Thiên Tháp Kình Thiên Phong, đợi hắn xuất thế, mới thật sự là khảo nghiệm.
- Đồ nhi hiểu rõ.
Ba người lại trò chuyện một hồi, Mặc Dương không ở lâu, rời đi.
Mà giờ khắc này bên ngoài tam thập tứ phong, Kiếm Vô Song chắp tay đứng thẳng, lẳng lặng chờ đợi Mặc Dương.
- Thiên Kiếm Tử.
Kiếm Vô Song chắp tay cười nói.
- Ừm, Kiếm Vô Song, tiếp theo, ta cần làm gì?
Tiếng Mặc Dương lần nữa khôi phục lạnh lùng, thản nhiên hỏi.
- Thiên Kiếm Tử cần bế quan, bắt đầu đề thăng cảnh giới, không đến cảnh giới Tiên Vương, không thể xuất quan!
Vừa nghe lời này, Mặc Dương nhẹ gật đầu.
Hai người kết bạn rời đi.
Mục Vân hiện tại đứng phía trên sơn phong, nhìn Mặc Dương dần dần rời đi.
- Vân lang, sớm muộn cũng có một ngày, chúng ta nhất định sẽ gặp nhau, những người kia lúc trước sẽ còn tiếp tục bồi bạn chàng.
Vương Tâm Nhã mở miệng.
- Ừm!
Mục Vân gật đầu nói:
- Bất quá, đại điển triều bái kết thúc, Ninh gia cùng Lục gia càng sẽ dồn ta vào chỗ chết, còn kết thù với Đấu gia cầm đầu thập cửu phong, nhị thập phong cùng nhị thập nhất phong.
- Bất quá những thứ này đều sẽ bị tính toán đến trên đầu Lâm Văn Hiên.
Vương Tâm Nhã cười nói:
- Bọn hắn sẽ ghi hận Lâm Văn Hiên, mà sẽ không ghi hận chàng.
- Ừm.
Mục Vân cười nói:
- Lúc đầu ta còn đang suy nghĩ, tiến vào Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn sẽ chọc ra tai họa, nhưng bây giờ xem ra, không cần ta tìm người khác phiền phức, người khác sẽ chủ động tới tìm ta.
- Được rồi, thời gian kể tiếp, trước hết chuẩn bị bế quan, nói cho các đệ tử trên dưới toàn phong, đóng cửa không ra, bế tử quan, không đến cảnh giới Kim Tiên, không cho phép xuất sơn.
- Ừm!
Thời gian, từ từ trôi qua.
Mục Vân tại ổn định nhị phẩm Kim Tiên, cố gắng ngưng kết đạo kim thân hộ thể thứ ba.
Vương Tâm Nhã cũng bắt đầu bế quan.
Mà về phần Lâm Văn Hiên, lần này bế quan, chỉ sợ chí ít khôi phục lại một nửa trình độ đỉnh phong mới bằng lòng xuất quan.
Dần dần, tam thập tứ phong giống như một đầm nước đọng.
Thế nhưng tam thập tứ phong an định, phong khác lại không.
Ninh Trạch Thiên, Lục Khiếu Thiên, Liễu Như Tuyết ba người đã bắt đầu thương thảo như thế nào đối phó Mục Vân.
Ninh gia cùng Lục gia, hao tổn mấy vị đệ tử thiên tài trong tay hắn, những đệ tử thiên tài này là lực lượng cam đoan cho căn cơ Ninh gia và Lục gia không đứt gãy bên trong Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn.
Mục Vân lại giết mấy người, tương lai Lục gia cùng Ninh gia bọn hắn khó giữ được.
Đệ nhị phong, đại điện trên đỉnh núi, khắp nơi uy nghiêm trang trọng, hoa lệ tràn ngập.
Lục Khiếu Thiên mở lời:
- Lần này, ngay cả Ninh Hãn đều góp đi vào, không thể khinh thường nữa Mục Vân, nhất định phải diệt trừ hắn.
- Ừm!
Ninh Trạch Thiên hiện tại sắc mặt bi thống, bồi dưỡng mỗi một vị thiên tài, đều hao phí rất nhiều tài lực vật lực, không phải vô cùng đơn giản thì có thể xuất hiện một thiên tài, huống chi là một đệ tử Kim Tiên.
Mục Vân cử động lần này là ở trước mặt nói cho bọn hắn, Ninh gia cùng Lục gia chính là địch nhân của hắn.
Liễu Như Tuyết mở lời:
- Sớm biết hôm nay, lúc trước nên ra một kiếm giết hắn.
Hai đứa con trai của hắn chết trong tay Mục Vân, căm hận Mục Vân, không cần nói cũng biết.
- Lần này, không chỉ Ninh gia cùng Lục gia chúng ta, Đấu gia cũng bị tiểu tử Mục Vân này chọc giận.
Lục Khiếu Thiên khẽ nói:
- Đấu Thiên Cương chỉ có một đứa con trai, Đấu Phong còn bị phế cánh tay phải, Cổ Ngọc Sinh càng bị giết, Thiết Thông Thiên, Đấu Thiên Cương cùng Cổ Thánh ba tên này, chỉ sợ nhịn không được.
- Giết tiểu tử này mới tốt.
Ba vị phong chủ hiện tại rất căm hận Mục Vân.
Tam Thập Tam Thiên Kiếm Môn, tam thập tứ phong, một vài phong chủ vì cầu địa vị mình vững chắc, liên thủ lại, phụ thuộc vào một vị hạch tâm trưởng lão.
Bạn cần đăng nhập để bình luận