Vô Thượng Thần Đế

Chương 3219: Bạch Tử Huyền.

Hiện giờ, trong mười đại cổ tộc thần giới.
Mộ Dung tộc, Thạch tộc, Hám tộc ba đại chủng tộc liên hợp cùng một chỗ, không thể khinh thường.
Chiêm tộc và Triệu tộc thân thiện với nhau, cũng rất đoàn kết.
Mà Huyết tộc thì mang theo Dương tộc cùng Chu tộc, vô cùng cường đại.
Bản thân vương tộc cùng Huyết tộc không phân cao thấp, nhưng Chu tộc cùng Dương tộc theo đuôi Huyết tộc, lại làm cho Vương tộc có chút áp lực.
Bây giờ, sự trở lại của Mục tộc không nhất thiết là một điều xấu.
Không có Cửu Mệnh Thiên Tử Mục Vân, sẽ không còn lời đồn thống nhất thần giới nữa.
Điều này đối với Vương tộc mà nói, có thể nói ưu nhược điểm lẫn lộn.
Vương Thanh Lâm giờ khắc này, trong lòng vẫn chưa để Mục tộc ở trong lòng, ngược lại là Huyết tộc, càng làm cho người ta... Kiêng kỵ.
......
So với diễn biến trong Huyết tộc và Vương tộc, bên trong Chiêm tộc có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.
Cái này cũng cũng không khó lý giải.
Chiêm tộc phía tây tiếp giáp với Hám tộc, quanh năm, tranh đấu không ngừng.
Minh hữu Triệu tộc, cũng là cùng Chu tộc, Dương tộc ở phía đông tranh đấu không ngừng.
Hai đại cổ tộc, cho dù là có tâm, cũng vô lực.
Thần giới bây giờ, không bằng cảnh trí vạn năm trước, cửu tộc muốn liên hợp, khó có thể lên trời.
Mà hiện tại, trong Chân Vũ học viện.
Vũ Đoạn Thiên trở lại học viện, đi tới bí giới Chiêm tộc. Nhìn thấy Chiêm Thiên Vũ cùng Chiêm Hân Di, vừa định mở miệng, cũng đã bị Chiêm Thiên Vũ cắt đứt.
- Chuyện kia, ta đã biết rồi.
Chiêm Thiên Vũ thản nhiên nói:
- Mục tộc, rốt cục là chuẩn bị xuất hiện lần nữa.
- Thái Tử điện hạ, lần này Mục Huyền Cơ cường thế dẫn Thánh Vân học viện ra mặt, Ức Vũ Hiên cùng Ám Ảnh điện, chỉ sợ cũng sẽ từng bước nổi lên mặt nước. Tuyên bố bá chủ của mình trở về.
- Dù sao nên sốt ruột không phải chúng ta.
Chiêm Thiên Vũ lần nữa nói:
- Chỉ tiếc, những cổ tộc khác, chỉ sợ còn không nghĩ tới, vị kia, đã trở lại.
Nghe được lời này, Vũ Đoạn Thiên cùng Chiêm Hân Di hai người đều ngẩn ra.
- Ca ca, ngươi có nghĩa là... Thái Tử Mục tộc... Đã trở lại?
Chiêm Hân Di không thể tưởng tượng nổi.
Đây căn bản là chuyện không thể nào.
Tam hồn của Mục Vân, năm đó ở Đồ Ma sơn, có thể nói là bị ma diệt.
Địa hồn hoàn toàn nghiền nát, biến mất trong thiên địa mênh mông, mà thiên hồn cùng mệnh hồn, bị Chiêm tộc bọn họ phong ấn, thẳng đến không lâu trước, thiên hồn cùng mệnh hồn nổ tung, Mục Vân làm sao có thể sống lại?
Võ giả Thần Cảnh, muốn không chết, ba hồn kia nhất định phải có một hồn bảo trì nguyên vẹn mới được.
Địa Hồn của Mục Vân bị nghiền nát, coi như Thiên Hồn cùng Mệnh Hồn không có bạo liệt tiêu tán, lúc này mới qua bao lâu thời gian, làm sao có thể sống lại?
- Có lẽ chúng ta đã suy nghĩ sai ngay từ đầu.
Chiêm Thiên Vũ lần nữa nói:
- Thiên hồn cùng mệnh hồn, đúng là bị phong ấn, nhưng Mục Vân căn bản không phải sống lại dưới tình huống này.
- Chẳng lẽ là địa hồn. Không thể nào...
Chiêm Hân Di thủy chung không cách nào tin tưởng.
- Không có chuyện gì không có khả năng.
Chiêm Thiên Vũ bất đắc dĩ nói:
- Có lẽ vạn năm trước, Mục Thanh Vũ đã bắt đầu bắt tay chuẩn bị...
Chiêm Thiên Vũ vừa nói lời này, Chiêm Hân Di nhất thời sắc mặt kinh biến.
Thân là Công chúa Chiêm tộc, nàng cũng không phải người ngu ngốc.
Tuy nói võ giả Thần Cảnh, ba hồn bảy phách đều tổn hại, không cách nào sống lại.
Thế nhưng, đối với vị Mục Thanh Vũ trước kia đi ra khỏi thần giới mà lại trở về lần nữa mà nói, nói không chừng, thật sự không có chuyện gì là không có khả năng.
Hiện tại cẩn thận nghĩ lại, vạn năm trước cửu tộc cùng Mục tộc đánh một trận, rất nhiều điểm nghi ngờ, làm cho người ta không cách nào tin phục.
- Vậy cứ nói như vậy, Thái Tử Mục Tộc rất có thể sẽ trở về, nhưng sẽ là ai đây?
Chiêm Hân Di khó hiểu nói.
- Sẽ là ai?
Chiêm Thiên Vũ cười khổ nói:
- Có lẽ, hắn một mực ở dưới mí mắt chúng ta, chỉ là chúng ta, căn bản không nhận ra hắn.
- Ca ca nói là...
Sắc mặt Chiêm Hân Di trắng bệch.
Nếu thật sự là hắn, nhưng hồn ấn hồn tức cùng với dung mạo, cư nhiên toàn bộ thay đổi...
Thật không thể tin được.
- Thôi, việc này, cũng không phải chúng ta có thể phỏng đoán, phụ thân tự có an bài.
Chiêm Thiên Vũ thở ra một hơi, nói:
- Muội muội, đại biến đến, ngươi cần nắm chặt thời gian.
- Ừm.
Chiêm Thiên Vũ dứt lời, lại nói:
- Gần đây ta có một việc cần phải đi bận rộn, ngươi tự mình chăm sóc bản thân.
- Ca ca muốn đi đâu?
Chiêm Hân Di khó hiểu nói.
- Có phải bên Hám tộc, lại nháo sự?
- Ừm.
Chiêm Thiên Vũ mở lời:
- Lần này giữa các thế lực địa nguyên, trong Hám tộc, cư nhiên xuất động Thần Chủ, nếu bọn họ không theo lối mòn ra bài, vậy chúng ta, cũng không cần nể mặt.
Nghe được lời này, sắc mặt Chiêm Hân Di trắng bệch.
Thuộc hạ thập đại cổ tộc, thế lực cấp Thiên Nguyên và thế lực cấp Địa Nguyên đều có tranh đấu với nhau.
Đây cũng là mười đại cổ tộc ở trong thần giới bên ngoài tranh đấu, chẳng qua cũng không phải là Cổ tộc ra mặt, mà là cổ tộc sau lưng khống chế hết thảy.
Bình thường mà nói, thế lực cấp Địa Nguyên, võ giả cảnh giới Thần Hoàng tọa trấn, tranh đấu với nhau, sẽ không xuất hiện Thần Chủ.
Chỉ có thế lực cấp Thiên Nguyên tranh đấu, Thần Chủ mới xuất hiện. Nhưng lần này, hiển nhiên, Hám tộc vi phạm quy tắc.
Thần giới bây giờ, có thể nói là gió nổi mây bay, hơi có chút không cẩn thận, chỉ sợ... Tất cả mọi người đều thua cả bàn.
- Hiện tại ta ngược lại không lo lắng Hám tộc bên kia, bọn họ cho dù có lớn mật hơn nữa, cũng không dám khai chiến với Chiêm tộc chúng ta.
Chiêm Thiên Vũ cười khổ xoa xoa thái dương, nói:
- Ngược lại vị cô cô của chúng ta...
Nghe được lời này, Chiêm Hân Di bất đắc dĩ.
Đây thực sự là một vấn đề.
Mà giờ khắc này, Chân Vũ học viện, trong Chân Vũ Đường, Đổng trưởng lão hiện tại nhìn đệ tử lui tới lui tới, trở nên thưa thớt rất nhiều, cũng là trong lòng thở ra một hơi.
- Một bộ phận thánh đồ đi tham gia đăng thiên lộ, chuyện đều trở nên thoải mái hơn rất nhiều.
Tựa vào ghế, nhấp một ly nước, Đổng trưởng lão thoải mái nói.
- Vậy ngươi thật đúng là rất thoải mái.
Đột nhiên, một giọng nói lạnh lùng vang lên.
Thân thể Đổng trưởng lão căng thẳng, nhìn trước người.
Một đạo thân ảnh kia, thoạt nhìn bộ dáng chừng ba mươi tuổi, một thân váy dài màu tím, làm nổi bật khí tức cao quý tao nhã của nữ nhân này.
Khuôn mặt kia thoạt nhìn, làm cho người ta có một loại thành thục phong vận hấp dẫn, làm cho người ta thán phục, một đạo thân ảnh như vậy, thoạt nhìn hơn ba mươi tuổi, nhưng lại càng mang đến cho người ta một loại công kích thị giác.
- Đổng Thế Thành, trốn ở chỗ này rất thích ý phải không? Ngay cả chủ tử nhà mình sống hay chết cũng mặc kệ?
Nghe được lời này, thân thể Đổng trưởng lão căng thẳng.
- Bái kiến Tuyền Cơ đại nhân.
Đổng Thế Thành đứng dậy, cung kính nói:
Bạn cần đăng nhập để bình luận