Vô Thượng Thần Đế

Chương 1956: Càn Khôn Mạt Nhật Quyết (2)

- Mục Vân, ngươi chết chắc, lần này tam đại Bạch Ngân cấp thế lực kế hoạch thiên y vô phùng, ngươi yên tâm đi, sau khi ta chết, không lâu, ngươi sẽ đi theo ta.
Ngọc Huy Nhân biết mình cùng đường mạt lộ, dứt khoát kiên cường quát:
- Ta chết rồi, Sở Bất Phàm cũng sẽ giết ngươi, Càn Khôn sơn trang sẽ diệt ngươi cả nhà.
- Ngươi biết không? Ngươi ngu xuẩn thì ngu xuẩn, mình còn nói nhiều.
Mục Vân vừa dứt lời, tiến lên, một kiếm giết ra.
Ngọc Huy Nhân, bỏ mình.
Cho tới giờ khắc này, Mục Vân mới thở phào nhẹ nhõm.
Ngọc Huy Nhân này nói nhảm quá nhiều, lần này bại lộ Cửu Linh Đoạt Thiên Bi trên người hắn, để Mục Vân cảm thấy nguy cơ.
Một khối Kim Tiên Bi, Tam Cực Thiên Minh đã cực kỳ trọng thị, huống chi, bốn khối đều ở trên người hắn.
Chuyện này nếu như truyền bá ra ngoài, đoán chừng toàn bộ Nam Kiếm vực không chỉ những Bạch Ngân cấp thế lực như Tam Cực Thiên Minh muốn đối phó mình.
Chỉ sợ Cửu Tiên các cũng sẽ nhịn không được xuất thủ.
Tu luyện Bất Diệt Huyết Điển đệ tứ trọng, lực lượng huyết mạch hắn hiện tại đã đến tình trạng huyết mạch nhất đạo.
Nói cách khác, không dựa vào bất kỳ át chủ bài gì, vẻn vẹn thực lực xuất kích, hiện tại Mục Vân đủ để vượt cấp đánh giết.
Lại thêm át chủ bài, càng không thể khinh thường thực lực của Mục Vân.
Huyết mạch đề thăng, lực lượng huyết mạch trong cơ thể hắn không ngừng cường hóa, dựa vào Bất Diệt Huyết Điển, thể chất cả người hắn mỗi một ngày đều được cải biến.
Người đều nói, tư chất của võ giả là trời sinh, vừa sinh ra tới đã được quyết định.
Thế nhưng thiên tư của Mục Vân lại là được huyết mạch cải tạo, không ngừng đề thăng.
Nếu như nói Thiên Thánh tư chất cũng chia đẳng cấp, Mục Vân cơ hồ có thể xác định, hắn hiện tại chắc đến tầng thứ chín.
Mà lúc này, hai thân ảnh trên bầu trời giao chiến, càng thêm mãnh liệt.
Thần Bắc chính là ngũ phẩm Huyền Tiên, thế nhưng Sở Bất Phàm là lục phẩm Huyền Tiên.
Cho dù Sở Bất Phàm cao hơn Thần Bắc ra một cảnh giới, nhưng Thần Bắc tựa hồ thi triển tiên pháp gì, cả người thủy chung ở vào thế bất bại.
Mặc dù bị áp chế, thế nhưng tình thế cũng không tính quá xấu.
Nhưng hiện tại, những đệ tử Tam Cực Thiên Minh lại bị đệ tử Càn Khôn sơn trang áp chế.
Lần này, thực lực đệ tử Càn Khôn sơn trang tới đây đều không tầm thường, đệ tử cảnh giới Huyền Tiên cũng không ít.
Quan trọng nhất là, những đệ tử cảnh giới Huyền Tiên kia hạ thủ tàn nhẫn, mấy năm qua, tựa hồ phát sinh biến hóa rất lớn.
Trái lại đệ tử Tam Cực Thiên Minh lộ ra mềm yếu đi rất nhiều.
Ngược lại cũng không phải đệ tử Tam Cực Thiên Minh không mạnh, cho người cảm giác chính là, đệ tử Tam Cực Thiên Minh như đàn sói, nhưng đệ tử Càn Khôn sơn trang lại càng giống như đàn sư tử, dũng mãnh đi tới phía trước.
Đương nhiên, bọn gia hỏa này không đáng giá nhắc tới ở trong mắt Mục Vân.
Nhìn thấy Lạc Thiên Hành đứng bên cạnh Thần Vũ Trúc, Mục Vân yên tâm.
Tam Cực Thiên Minh, hắn chỉ có một người bằng hữu là Thần Vũ Trúc, mà bây giờ, Thần Vũ Trúc an toàn, những người khác, hắn mới không tâm tư đi quản.
Buông tay buông chân, Mục Vân đại sát tứ phương.
Cửu Kiếp Tiên Kiếm Quyết, càn quét ra, mỗi một kiếm cơ hồ đều có người mất mạng.
Mục Vân một nhị phẩm Huyền Tiên, phát huy ra thực lực lại giống như một tam phẩm thậm chí tứ phẩm Huyền Tiên, rất cường hoành.
Dưới tình huống bực này, những đệ tử Càn Khôn sơn trang kia tự nhiên phát hiện Mục Vân không giống bình thường, mấy tên đệ tử tam phẩm, tứ phẩm Huyền Tiên truy sát tới.
Nhưng Mục Vân căn bản không để ý tới bọn hắn, ngược lại tùy ý đồ sát trong đám người.
Thấy cảnh này, mọi người nhất thời tức giận.
Mục Vân này giảo hoạt như cá chạch, bọn hắn căn bản không thể cản hắn.
Cho dù có thể ngăn lại, cũng căn bản không cách nào chém giết hắn.
Gia hỏa này thực sự quá giảo hoạt.
Đám người loạn cả một đoàn.
Sở Bất Phàm hiện tại cũng phát hiện phía dưới hỗn loạn, bỏ qua Thần Bắc một bên, bay thấp xuống.
- Mục Vân!
Nhìn thấy Mục Vân, trong mắt Sở Bất Phàm mang theo thần sắc thị huyết.
- Ta nên gọi ngươi là Thái Tử, hay nên gọi ngươi là Sở Bất Phàm đây?
Mục Vân lại nhìn Sở Bất Phàm đứng ở trên cao, lạnh nhạt nói.
- Thiên đường có lối ngươi không đi, bây giờ lại xuống đến con đường chết của ta, ta nhìn ngươi là sống không kiên nhẫn.
Sở Bất Phàm nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo ý lạnh.
- Ta muốn chết, ngươi giết được sao?
Mục Vân cười nhạo.
- Muốn chết!
Vừa dứt lời, Sở Bất Phàm ra một chưởng, chụp về phía Mục Vân.
Hắn chính là cảnh giới lục phẩm Huyền Tiên, nguyên thai trong cơ thể sớm đã vững như núi thái sơn.
Chỉ là một tên Mục Vân, hiện tại bất quá là nhị phẩm Huyền Tiên, giết hắn còn không phải dễ như trở bàn tay.
Nhìn thấy Sở Bất Phàm xuất thủ, Mục Vân cơ hồ không nói hai lời, triệu tập Lạc Thiên Hành.
Bá một âm thanh vang lên, thân ảnh Lạc Thiên Hành xuất hiện trước mặt Mục Vân, ngăn lại một kích khủng bố kia.
Toàn bộ hai tay Lạc Thiên Hành hơi lõm xuống.
Nhưng chớp mắt, địa phương lõm xuống kia khôi phục lại bình tĩnh.
Hết thảy giống như chưa phát sinh qua chuyện gì.
Thân thể Lạc Thiên Hành kiên cố đã đến tình trạng khủng bố.
Mục Vân vẫn tương đối tự tin điểm này.
Bản thân Lạc Thiên Hành chính là khôi lỗi do Bích Lạc hoàng tuyền tông chế tạo, thân thể kiên cố, lại thêm hấp thụ khí tức phía trên Kim Tiên Bi, và cường hóa sau khi cùng mình ký kết Sinh Tử Ám Ấn, tuy là ngũ phẩm Huyền Tiên, thế nhưng thân thể phòng ngự tuyệt đối vượt qua võ giả lục phẩm Huyền Tiên.
Tồn tại cường đại như vậy ở bên người, Mục Vân tự nhiên không e ngại Sở Bất Phàm.
Mà lúc này, Sở Bất Phàm đứng ở trên không nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo cảnh giác.
Gia hỏa này... Thực lực thật khủng khiếp.
Đây là khôi lỗi?
Chỉ là một cái khôi lỗi, thế mà nắm giữ lực lượng cường đại như thế.
Quan trọng nhất là, khôi lỗi này thế mà nghe theo Mục Vân phân phó.
Sở Bất Phàm nhìn Mục Vân, một lần nữa bắt đầu đánh giá.
Kẻ này, bất phàm.
- Mục Vân, bên trong Kiếm Thần Phủ di chỉ, ngươi lần này chết không có chỗ chôn, ta có thể cân nhắc, nếu ngươi nguyện ý quy hàng, đầu nhập vào Càn Khôn sơn trang, Sở Bất Phàm ta lưu ngươi một mạng.
- Gia nhập Càn Khôn sơn trang? Tốt!
Mục Vân lại cười nói:
- Không có vấn đề, bất quá, gia nhập Càn Khôn sơn trang các ngươi, ta làm trang chủ, vậy phụ thân Sở Lăng Thiên của ngươi làm vị trí gì đây?
- Ngươi trêu đùa ta?
- Đúng, ngươi không tính quá đần.
Mục Vân chậm rãi nói:
- Sở Bất Phàm, Thái Tử, giữa ngươi và ta hiện tại còn cần nói những này này? Đao kiếm đối chiêu, không có lời nào để nói nữa mới đúng.
Bạn cần đăng nhập để bình luận