Vô Thượng Thần Đế

Chương 1021: Phệ Quỷ Thần Quyết (1)

Lúc đầu còn lại hơn hai ngàn người, khi tiến vào bên trong tòa đại điện này, số lượng càng giảm mạnh.
Lúc này, tất cả mọi người hiểu rõ, tiến vào nơi này, gặp phải chính là sinh tử, cho nên căn bản không người đi quản, cũng căn bản không ai có thể quản được.
Giờ khắc này, bên trong Phong Vân đại điện, một đoàn người Hỏa Hành sơn tiến vào bên trong một tòa cung điện cao mấy chục mét.
Cung điện bực này, bên trong Phong Vân đại điện khắp nơi đều có, chẳng có gì lạ.
- Hỏa sư tỷ, nhìn đây là cái gì?
Ngay tại giờ phút này, một tên đệ tử Hỏa Hành sơn bưng lấy một quyển sách, hạnh phúc đi tới.
Phù một tiếng vang lên.
Chỉ là tên đệ tử kia còn chưa kịp hưng phấn, một tiếng phốc phốc vang lên, đệ tử kia nháy mắt ngã xuống đất không dậy nổi, hô hấp dần dần yếu xuống, bị người bắn giết ngay tại chỗ.
Mà quyển sách trên tay của hắn cũng trống rỗng nhẹ nhàng bay đi.
- A, Ngự Thần Thấu Quyết, thân pháp võ kỹ, mà lại là võ kỹ vượt qua thánh giai, giá trị.
Giọng nói mang theo một tia tang thương, chỉ là trong giọng nói lại không che giấu được hưng phấn.
- Quỷ Lưu Sa!
Nhìn thấy người kia, Hỏa Vũ Phượng giận sôi.
- Ngươi đoạt võ kỹ liền đoạt, tại sao phải giết người!
Hỏa Vũ Phượng tức giận trừng mắt, oán hận nói.
Mà nàng dù sao cũng là Vũ Tiên cảnh ngũ trọng, bên trong Phong Vân đại điện, quả thực hơi yếu một chút, trước mắt nhìn thấy một vị sư đệ bị giết ở trước mặt, chỉ có thể kêu to một tiếng.
- Hỏa tiểu thư, ngươi cũng thực sự quá mức đơn thuần.
Nam tử kia cười hắc hắc nói:
- Võ kỹ, bảo bối, người tài có được, Hỏa Hành sơn các ngươi không có Hỏa Vận Thần cùng Hỏa Hoằng Thành hai người, lần này đến, cũng bất quá là thừa dịp mấy thế lực lớn khác có thể uống chút canh cũng không tệ, bảo mệnh quan trọng, biết không?
- Ngươi...
Hỏa Vũ Phượng tức giận cùng cực, trong mắt mang theo nước mắt, hai vị hạch tâm sư huynh bỏ mình, tình cảnh đệ tử Hỏa Hành sơn bọn hắn cũng vạn phần gian nan.
Nghĩ tới đây, ngực bụng Hỏa Vũ Phượng trên dưới chập trùng, trong mắt nước mắt đảo quanh.
Thấy cảnh này, Quỷ Lưu Sa đột nhiên tâm viên ý mã.
Nhìn thấy hai bên Hỏa Vũ Phượng đều là một ít tiểu nhân vật, Quỷ Lưu Sa tiện tay đóng lại đại môn, thiết hạ cấm chế, ngăn cách tiếng, nhìn Hỏa Vũ Phượng.
- Ngươi làm cái gì?
Hỏa Vũ Phượng phẫn nộ quát.
- Hắc hắc, nghe nói hỏa công chúa Hỏa Hành sơn tính khí nóng nảy, hôm nay gặp, không nghĩ tới lại là nữ tử nhu nhược như vậy, động một chút rơi nước mắt, thật làm cho người đau lòng, Quỷ gia ta hiện tại sẽ hảo hảo đau lòng thương yêu ngươi ở trước mặt cá sư huynh đệ của ngươi.
Nghe đến lời này, Hỏa Vũ Phượng trong lúc nhất thời sắc mặt trắng bệch.
- Ngươi đừng làm ẩu!
Hỏa Vũ Phượng quát:
- Cha ta là Sơn chủ Hỏa Hành sơn.
- Không cần đưa phụ huynh ra chấn nhiếp!
Quỷ Lưu Sa chép miệng, nước bọt đều muốn chảy ra, cười ha hả nói:
- Cha ngươi bây giờ không có ở đây nơi này, huynh trưởng ngươi cũng không còn, bằng mấy lũ ranh con Vũ Tiên cảnh lục trọng, thất trọng, nào chống đỡ được Quỷ gia ta.
- Vừa rồi nhìn thấy bộ dáng ngươi đáng thương, Quỷ gia cũng sinh lòng thương hại, cho nên, để những sư huynh đệ các ngươi hảo hảo học một ít, làm nam nhân, nên như thế nào quan tâm yêu thương nữ nhân.
Quỷ Lưu Sa cười, đi lên phía trước, ánh mắt hiện ra ý đồ không cần nói cũng biết.
- Đăng đồ lãng tử, ngươi dám!
Chỉ là ngay tại giờ phút này, một tên đệ tử Hỏa Hành sơn bước ra một bước, giết lên.
- Hỏa Hình, đừng!
Nhìn thấy đệ tử kia xông lên phía trước, Hỏa Vũ Phượng hô lớn.
Chỉ là tiếng la này vẫn muộn một chút.
- Hắc hắc, chỉ là Vũ Tiên cảnh thất trọng, trước mặt Quỷ gia ta Vũ Tiên cảnh cửu trọng, ngươi là cái trứng chim.
Quỷ Lưu Sa cười hắc hắc, đánh ra một trảo.
Phù một tiếng vang lên, đệ tử kia còn chưa kịp phản ứng, ngã xuống đất khí tuyệt, trong cổ, huyết động hình năm ngón tay bất ngờ xuất hiện.
- Hỏa Hình!
Nhìn thấy tên đệ tử kia ngã xuống đất khí tuyệt, thân thể Hỏa Vũ Phượng run rẩy, hung hăng nhìn chằm chằm Quỷ Lưu Sa.
- Quỷ Lưu Sa, ngươi chết không yên lành!
- Hắc hắc, câu nói này, rất nhiều người nói với ta, chỉ là cuối cùng đều là bọn hắn chết không yên lành.
Quỷ Lưu Sa cười hắc hắc nói:
- Sư tôn ta nói cho ta, trên thế giới này, chỉ có người chết mới là thoải mái nhất, cho nên ta giết ngươi, đồng thời hảo hảo đùa bỡn ngươi trước khi ngươi chết, ngươi nên cảm tạ ta.
- Bởi vì, ngươi trước khi chết càng thê thảm hơn, sau khi ngươi chết sẽ có được sung sướng càng nhiều.
- Ngươi vô sỉ!
- Vô sỉ?
Quỷ Lưu Sa cười hắc hắc:
- Một hồi ngươi sẽ biết, ta càng vô sỉ, cũng không chỉ là miệng.
Giờ khắc này, hỏa Hình bỏ mình, các đệ tử Hỏa Hành sơn khác căn bản không dám tiếng lên trước.
Lúc này tiến lên, chính là muốn chết.
Giờ khắc này, thân thể Hỏa Vũ Phượng phát run, thế nhưng lại không có biện pháp.
- Bát Hoang Hỏa Long Ngâm!
Quát khẽ một tiếng, Hỏa Vũ Phượng lao thẳng tới.
So với việc bị Quỷ Lưu Sa tra tấn đến chết, không bằng mình phấn khởi phản kháng, cho dù chết, cũng muốn để Quỷ Lưu Sa không chiếm được chỗ tốt.
- Là một muội tử tính cách nóng bỏng, chỉ là không biết, lão tử thời điểm làm ngươi ngao ngao kêu, ngươi vẫn còn nóng bỏng như vậy hay không.
Quỷ Lưu Sa cười hắc hắc, sải bước ra.
Quỷ khí sâm nhiên giống như từng chiếc xúc tu, bao phủ lại thân thể Hỏa Vũ Phượng.
Năm đầu Hỏa Long mặc dù khí thế hùng hổ, thế nhưng dần dần vẫn bắt đầu rơi vào hạ phong.
Dù sao, thực lực giữa Hỏa Vũ Phượng và Quỷ Lưu Sa chênh lệch thực sự quá xa.
- Cô nàng, cái mông rất căng mềm.
Quỷ Lưu Sa cười hắc hắc, quỷ khí hóa thành hắc thủ chụp vào các ngõ ngách trên thân thể Hỏa Vũ Phượng, không kiêng nể gì cả.
Hỏa Vũ Phượng mặc dù ảo não, thế nhưng giờ khắc này căn bản không có năng lực phản kháng.
- Ngươi yên tâm, ta nhất định khiến ngươi quên hết tất cả, chết đi trong lúc rất thống khổ cùng rất hưng phấn!
- Vô sỉ!
- Ngươi khoan hãy nói, ta chính là vô sỉ.
Quỷ Lưu Sa ha ha cười nói:
- Để những sư huynh đệ của ngươi nhìn hai người chúng ta biểu diễn hoạt sắc sinh hương, có phải rất kích thích?
Nghe được lời Quỷ Lưu Sa, Hỏa Vũ Phượng hận không thể tự sát.
Nghĩ đến mình mất mặt xấu hổ trước mặt các sư huynh đệ, nàng còn sống sót bằng cách nào.
- Kích thích? Ta cảm giác xác thực rất kích thích.
Ngay tại giờ phút này, một tiếng nói đột nhiên vang lên.
- Ai?
Quỷ Lưu Sa âm thầm chấn kinh.
Hắn căn bản không có cảm giác được có người tới gần.
Dùng cảnh giới của hắn, thế mà không có cảm giác được những người khác tới gần, người này, tuyệt đối không đơn giản.
- Ta à, đến xem náo nhiệt thôi!
Một thân ảnh lặng yên bước ra, đi thẳng tới trước người Quỷ Lưu Sa, ha ha cười nói.
- Mục Vân!
- Mục Vân?
Nhìn một thân ảnh kia, trên mặt Hỏa Vũ Phượng toát ra một tia hi vọng.
Mà Quỷ Lưu Sa thì thân thể run lên.
- Lời ngươi mới vừa nói, còn nhớ rõ không?
Mục Vân nhìn Quỷ Lưu Sa, ha ha cười nói.
- Cái gì?
- Ngươi nói, trước khi chết, gặp thống khổ cùng tra tấn càng lớn, linh hồn sau khi chết có thể càng thêm nghỉ ngơi?
- Ừm?
- Cho nên...
- Cho nên cái gì?
Nhìn Mục Vân, Quỷ Lưu Sa cẩn thận hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận