Vô Thượng Thần Đế

Chương 1507: Song Sinh Hư Mê Trận (1)

Năm người Mục Vân đi vào, cảnh tượng phía trước để bọn hắn giật mình.
Hiện tại đứng ở chỗ này mới có thể cảm giác được.
Từng tòa Thủy Tinh cung điện đứng sững hai bên, mà trung ương chừa lại một con đường tươi sáng.
Phần cuối đại đạo chính là một tòa cung điện hùng vĩ, trang nghiêm đại khí, uy vũ bất phàm.
Nhìn cung điện hùng vĩ, năm người chỉ cảm thấy lòng dạ bành trướng, ngay cả hô hấp đều không tự chủ càng cường liệt thêm mấy phần.
Mặc dù mấy người cũng không có cảm giác được có chỗ gì chấn kinh, thế nhưng loại cảm xúc mênh mông khí tức kia vào giờ phút này lại xuất hiện.
- Quỷ dị.
Mục Vân thì thầm một cái, đi về phía trước.
- Liễu Nhược Tâm, không nghĩ tới ngươi cũng ở nơi đây.
Trong đám người, một tiếng cười to hơi có vẻ chói tai vang lên.
Hai nhân vật như hai ngọn núi nhỏ mang theo hơn mười người đi về phía mấy người Liễu Nhược Tâm.
- Bá Thiên, Bá Địa, hai huynh đệ các ngươi cũng có một ngày như vậy.
Thanh Ngọc Nhi nhìn thấy hai người, lại hừ một tiếng.
Quan hệ giữa Phượng Minh đảng và Chiến Linh đảng, không thể nói tốt hay xấu.
Chỉ là Bá Thiên Bá Địa hai huynh đệ, chính là hai trong thất hổ của Chiến Linh đảng, lại làm người ham chiến đấu không muốn sống, khuyết điểm duy nhất chính là háo sắc.
Bên trong Phượng Minh đảng, cơ hồ tụ tập chín mươi phần trăm nữ đệ tử của Nhất Diệp kiếm phái, hai người này thường xuyên nhịn không được, sẽ làm một ít chuyện ép mua ép bán, chà đạp không ít nữ thành viên bên trong Phượng Minh đảng.
Cho nên Thanh Ngọc Nhi nhìn thấy hai người, đương nhiên không cho sắc mặt tốt.
- Ngọc Nhi hồi lâu không thấy, thật sự càng thêm thủy linh, không biết khi nào có thể may mắn âu yếm đây.
- Ngươi...
Nghe đến lời này, Thanh Ngọc Nhi muốn rút kiếm lao tới.
- Bá Địa, ta khuyên ngươi tốt nhất vẫn trung thực một ít đi!
Liễu Nhược Tâm hơi mở lời.
Nàng mới mở miệng, ánh mắt Bá Địa dịch chuyển khỏi trên người Thanh Ngọc Nhi.
Mặc dù hắn và Bá Thiên hai người tên là hai hổ trong Chiến Linh thất hổ, cũng đều đến cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên, thế nhưng so sánh thực lực với Liễu Nhược Tâm, người cầm lái trong hàng đệ tử Diệp hệ Phượng Minh đảng tại, vẫn kém không ít.
Mặt mũi Liễu Nhược Tâm, bọn hắn vẫn phải cho.
- Bá Thiên Bá Địa, không nghĩ tới, hai người các ngươi còn có thời điểm ăn quả đắng.
Ngay tại giờ phút này, một tiếng cười ôn tồn lễ độ vang lên phía sau mấy người.
Tiếng cười ôn tồn lễ độ, nghe qua để người rất dễ chịu, rất hài lòng.
Hai thân ảnh đi ra từ trong đám người.
Một người bên trái, một thân trường sam màu xanh lam, dáng người cao ráo, khí độ bất phàm.
Một người bên phải, một thân hắc bào gia thân, hơi khom người, nhìn có chút cảm giác âm khí âm u.
- Tập Chi Thâm.
- Thân Công Vũ.
Nhìn hai người, Bá Thiên, Bá Địa hai huynh đệ cau mày.
Hai người này, chính là hai trong ngũ thị của Thái Tử đảng, thanh danh hiển hách trong hàng đệ tử Diệp hệ.
Thái Tử đảng, có thể nói là đứng đầu tứ đại đảng phái, Diệp hệ ngũ thị, cũng là uy danh hiển hách, tồn tại cường đại trong số ngũ phẩm Nhân Tiên.
- Lần này ngược lại có ý tứ, Mục huynh, không cần chúng ta sốt ruột, Thái Tử đảng, Chiến Linh đảng, Phượng Minh đảng đều ở nơi này, nếu còn có người dẫn đầu Ngũ Diệp đảng ở đây, vậy thì có ý tứ.
Lâm Chi Tu cười hắc hắc nói.
Liễu Nhược Tâm nhìn thấy Tập Chi Thâm và Thân Công Vũ hai người, nhẹ gật đầu.
- Xem ra, tứ đại đảng phái chỉ kém Ngũ Diệp đảng không có người nói chuyện, ta nghĩ mọi người nên suy nghĩ một chút, như thế nào liên thủ ra ngoài đi!
Liễu Nhược Tâm khẽ cười nói.
- Liên thủ với một đám nương môn các ngươi, xuất lực còn không phải những đại lão gia chúng ta?
Bá Thiên lại cười hắc hắc nói:
- Liễu Nhược Tâm, không bằng các ngươi đến cổ vũ ủng hộ cho chúng ta đi, như thế nào? Nếu có thể chạy thoát, song phương chúng ta chưa hẳn không thể tăng tiến tình cảm.
Nghe đến lời này, Tập Chi Thâm lại cười mắng:
- Bá Thiên, lúc này cũng không phải thời điểm nói đùa.
- Không sai, nếu ngươi không nguyện ý liên thủ, có thể cút sang một bên!
Thân Công Vũ mở miệng, giọng nói mang theo một tia khàn khàn, lại không nể mặt Bá Thiên.
Nghe đến lời này, Bá Thiên cũng không tức giận, khóe mắt chỉ lóe lên sát ý, bị hắn cười ha ha che kín, không có người phát hiện.
Mấy người dẫn đầu xuất hiện, một ít đệ tử không đảng phái khác cũng vây quanh ở bên ngoài, hoặc ba hoặc hai, nhìn những người này, đến cùng muốn làm sao.
Liễu Nhược Tâm, Bá Thiên Bá Địa, Tập Chi Thâm, Thân Công Vũ, năm người đều là tồn tại tiếng tăm lừng lẫy trong hàng đệ tử Diệp hệ, nếu bọn hắn cũng không có cách nào, đó chính là thượng thiên chú định, ra không được.
Sau đó, mấy người đứng đối diện một tòa đại điện duy nhất ở chính giữa kia, cẩn thận suy tư.
Tiếng oanh minh vừa rồi chính là truyền ra từ bên trong tòa đại điện này.
Nếu như muốn tìm ra căn bản, nên bắt đầu từ một tòa đại điện này.
Mấy người nhìn nhau, cùng nhau bước ra, lẫn nhau gật đầu, ngang nhiên xuất thủ.
Oanh...
Năm cường giả cảnh giới ngũ phẩm Nhân Tiên xuất thủ, công kích đại điện, cửa vào cung điện xuất hiện một tầng ánh sáng, bảo vệ toàn bộ đại điện, năm người công kích hóa thành bọt nước.
Giữa lẫn nhau nhìn đối phương, năm người đều nhíu mày.
Trước mắt, lối đi duy nhất bọn hắn muốn đi, hẳn là ở nơi này, thế nhưng giờ khắc này, nơi này tựa hồ... Không dễ dàng bị mở ra như vậy.
- Lại đến!
Tập Chi Thâm lại xuất thủ lần nữa.
Năm thân ảnh cùng nhau công kích.
Oanh...
Oanh...
Liên tiếp công kích, rơi xuống phía trên quang mạc, thế nhưng quang mạc căn bản không có một tia biến hóa.
Lần này, năm người xem như triệt để hết hi vọng.
Bọn hắn liên tục công kích gần nửa ngày, thế nhưng quang mạc căn bản không có bị rung chuyển mảy may.
Chỉ có thể chứng minh một chút.
Dùng bọn thực lực hắn căn bản không phá nổi quang mạc này.
- Hiện tại xem ra, không có biện pháp!
Liễu Nhược Tâm bất đắc dĩ thở dài.
Chẳng lẽ, tiến vào bên trong Ngự Thần đại lục, kết quả sẽ bị vây chết ở chỗ này?
Loại chuyện này, dù sao cũng ai cũng không cam tâm.
- Khụ khụ... Các vị, tại hạ có biện pháp.
Ngay khi mọi người yên lặng như tờ, trong lòng cảm giác trĩu nặng, một tiếng khục đột nhiên vang lên.
Trong chốc lát, ánh mắt của mọi người tụ tập đến chỗ giọng nói kia phát ra.
Mục Vân.
- Mục huynh, ngươi làm cái quỷ gì?!
Lâm Chi Tu hạ giọng nói:
- Bọn hắn cũng không có cách, ngươi có biện pháp?
- Cũng không xác định, bất quá, nhìn ra một ít mánh khóe.
Mục Vân mỉm cười, cũng không giải thích.
- Tiểu tử thúi, ngươi có biện pháp?
Bá Thiên quay người, nhìn Mục Vân, quát:
- Tiểu tử ngươi bất quá là cảnh giới tam phẩm Nhân Tiên, chúng ta cũng không có cách, ngươi có biện pháp?
Bạn cần đăng nhập để bình luận