Vô Thượng Thần Đế

Chương 2232: Diệt Thiên kiếm tông

Cũng may huyết mạch lực lượng bản thân hắn đang quật khởi, mà nhục thân có hai tầng kim thân không giống bình thường, lại thêm tịch diệt kiếm đạo, thực lực nháy mắt bộc phát đến cực hạn, Lục Nguyên rốt cục chết.
Mục Vân từ đó cũng thu hồi sự khinh thường của mình.
Thiên chi kiêu tử bên trong Tiên giới cũng không phải chỉ có hắn một người.
Ông...
Nhưng trong lúc Mục Vân đang không ngừng thôn phệ Kim Dương Đan khôi phục Tiên khí tiêu hao, bên trong hư không, một tiếng vù vù đột nhiên vang lên.
Ngay sau đó, bên cạnh thi thể Lục Nguyên, một thân ảnh không hề có điềm báo trước xuất hiện.
Người này thân hình cao lớn, không kém bao nhiêu Lục Nguyên, toàn thân cao thấp tản ra một cỗ lực uy hiếp khủng bố.
Cỗ lực lượng kia khuếch tán ra, cho người cảm giác, như thiên băng địa liệt.
Đại La Kim Tiên.
Mục Vân cơ hồ vừa gặp đã kết luận.
Mà người này đột nhiên xuất hiện từ bên cạnh thi thể Lục Nguyên. Nói cách khác, khẳng định người này lưu lại tọa độ không gian trên người Lục Nguyên, mới có thể ngay lập tức đi đến bên người Lục Nguyên.
Nhìn thi thể trên đất, người tới nhíu mày, ngữ khí có phần âm trầm.
- Tên ngu ngốc ngươi, bảo ngươi cẩn thận, bí bên trong cảnh cũng không phải ngươi nói tính toán, ngươi còn xem thường, hiện tại chết rồi, đáng đời.
Nam tử thấp giọng mắng Lục Nguyên một cái.
Đáng tiếc, hiện tại Lục Nguyên căn bản nghe không được.
- Là ngươi giết hắn a?
Nam tử nhìn Mục Vân, mở lời.
Không đợi Mục Vân trả lời, nam tử lần nữa nói:
- Làm thịt người, còn dám lưu lại, là chờ ta đến giết ngươi báo thù sao?
- Ngươi là ai?
- Ta là ca ca của tên khốn này, Lục Sơn!
Nam tử mở lời.
Trong nháy mắt, Mục Vân chỉ cảm thấy nhức đầu.
Giết một đệ đệ, đến một ca ca.
Bọn gia hỏa này, thật đúng là... Đủ nhức đầu.
- Mặc dù đệ đệ ta ngang ngược càn rỡ, không làm cho người vui vẻ, thế nhưng tóm lại vẫn là đệ đệ ta, ngươi giết hắn, ngươi muốn đền mạng, ta nghĩ ngươi hẳn là không có ý kiến?-
- ...
Lục Sơn trầm ổn nói:
- Ngươi phải biết, trong Tiên giới, có ít người, không phải ngươi muốn giết liền có thể giết, ngươi bây giờ thành thành thật thật, chuẩn bị nhận lấy cái chết mới, Đại La Kim Tiên so với Kim Tiên, ngươi phải biết, mạnh ở điểm nào.
Vừa dứt lời, Lục Sơn vung tay.
Trong nháy mắt, Mục Vân cảm giác được, không gian quanh người mình bị triệt để giam cầm, thậm chí ngay cả thời gian đều ngừng tạm trong chốc lát.
Thế nhưng trong nháy mắt này, thân ảnh Lục Sơn đã đến trước người.
Phù một tiếng, toàn bộ cánh tay Lục Sơn lẻn vào phần bụng Mục Vân, lộ ra từ sau lưng.
Máu tươi cuồn cuộn như dòng nước chảy trên mặt đất.
Phần bụng Mục Vân nháy mắt bị móc ra một cái lỗ máu.
Dù vậy, U Ngữ Kiếm vẫn vung ra, chém về phía cánh tay Lục Sơn.
Nhưng Lục Sơn phản ứng càng nhanh, một tay đảo ngược, rút ra khỏi bụng Mục Vân.
Máu tươi nhiễm đầy cánh tay Lục Sơn, thế nhưng giờ khắc này, Lục Sơn không thèm để ý.
Mà phần bụng Mục Vân hiện tại xuất hiện một lỗ máu lớn cỡ nắm tay, máu tươi cuồn cuộn chảy ra, trên mặt đất thậm chí xuất hiện thịt nát, cặn bã nội tạng.
- Ta nói, ngươi phải biết ngươi ta chênh lệch.
Lục Sơn phất phất tay, vết máu trên cánh tay biến mất sạch sẽ, nhìn Mục Vân, như nhìn một con cừu nhỏ đáng thương.
Từng ngụm từng ngụm máu tươi không cần tiền phun ra, Mục Vân hiện tại chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng.
Tám tầng kim thân của hắn ở trước mặt Lục Sơn, tựa như giấy, căn bản gánh không được tổn thương.
- Ngươi cũng phát hiện?
Lục Sơn lần nữa mở lời:
- Kim thân ngươi ở trước mặt ta, tựa như giấy, căn bản không có bất kỳ phòng ngự gì có thể nói.
- Hiện tại, an tâm nhận lấy cái chết, mới là lựa chọn tốt nhất.
- Thật muốn để ngươi thất vọng.
Mục Vân hiện tại che lấy vết thương, ngừng lại máu tươi, nhìn Lục Sơn, cười nói:
- Đại La Kim Tiên, lại ngại gì? Cho dù Tiên Vương, trước mặt Mục Vân ta, cũng chỉ là chó má.
- Cuồng vọng.
Nghe đến lời này, Lục Sơn nhìn Mục Vân, càng giống như nhìn một người chết.
- Chết!
Vung tay lên, đánh ra một trảo, lực lượng tiết ra.
Phanh...
Mục Vân lần nữa rút lui.
Tiếng lốp bốp vang lên, tiếng oanh minh nổ vang, không gian trước mặt Mục Vân đều ẩn ẩn bị xé nứt.
- Không phải ngươi rất mạnh miệng? Thế nào không hoàn thủ?
Lục Sơn cười nhạo nói:
- Sẽ không phải là, lực hoàn thủ cũng không có?
- Ngươi nghĩ quá nhiều.
Lục Sơn vừa dứt lời, Mục Vân nhảy lên một cái, toàn thân trên dưới phát ra Tiên khí, mặt ngoài thân thể xuất hiện từng tầng kim thân.
Mà cùng nhất thời, tay trái Mục Vân cầm thương, tay phải cầm kiếm, lực lượng huyết mạch nhị đạo lần nữa mở ra.
Lục Sơn mạnh mẽ hơn hắn ở chỗ, chưởng khống pháp tắc không gian cùng pháp tắc thời gian.
Thế nhưng, hắn có tịch diệt kiếm giới của mình.
Tịch diệt kiếm giới, không chỉ có thể thi triển với người khác, bao phủ quanh người mình, chưa chắc không thể hình thành phòng ngự.
Mà giờ khắc này, tinh huyết huyết châu trong cơ thể Mục Vân đang không ngừng xoay tròn.
Hắn hiện tại là lực lượng huyết mạch nhị đạo, tốc độ ngưng tụ tinh huyết huyết châu rất nhanh, thực lực càng trở nên mạnh hơn.
Hiện tại không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không muốn dẫn bạo tinh huyết huyết châu.
- Xem ra còn chưa hết hi vọng, muốn liều chết phản kháng?
Vẻ lạnh lùng trong mắt Lục Sơn càng sâu.
Một con kiến hôi mà thôi, hắn không cần lãng phí thời gian.
Lần này, Lục Sơn hạ sát tâm, bàn tay vung lên, một đạo chưởng ấn lướt qua giữa hai người, nháy mắt xuất hiện trước mặt Mục Vân.
- Bạo Viêm Dẫn Thiên Thương Quyết.
- Tử Hồng Trùng Thiên.
Cơ hồ trong nháy mắt, tay trái cùng tay phải Mục Vân đồng thời công kích.
Oanh...
Trong chốc lát, tiếng oanh minh nổ vang.
Tiếng lốp bốp vang vọng.
Lực lượng toàn thân Mục Vân lao nhanh, khí tức cường hoành va chạm vào nhau, dẫn phát xuất tiếng xé gió.
Tiếng bạo liệt vang lên, Mục Vân vẫn chật vật vọt ngược lại, tiếng lốp bốp vang lên khắp người hắn.
- Phế vật, nhận lấy cái chết!
Lục Sơn hiện tại đã mất kiên trì.
Mục Vân trong mắt hắn, thực sự không đáng một đồng.
- Ngươi mới là phế vật!
Nhưng là ngay hiện tại, Mục Vân không lui mà tiến tới, bỏ qua U Ngữ Kiếm cùng Trường Hồng Quán Nhật Thương.
- Cửu Minh Huyết Trảo.
Trong tích tắc, toàn thân Mục Vân lăn lộn huyết khí.
Thi triển huyết kỹ, Mục Vân vung tay, chín đạo trảo ấn xuất hiện trước người, hướng thẳng đến Lục Sơn.
Ban đầu hắn chỉ có thể dẫn động một trảo ấn, về sau ba đạo, lại về sau là lục đạo, mà bây giờ, thì là chín đạo.
Chín trảo ấn, ngưng tụ thành một thể, lao thẳng tới Lục Sơn.
- Vô dụng.
Lục Sơn vung tay lên, lực lượng cường đại khuếch tán ra.
Đông...
Lần này, tiếng nổ tung vang lên, thế nhưng Mục Vân vẫn chật vật lui lại, toàn bộ thân thể bị nện vào một ngọn núi nhỏ, toàn thân đau đớn không thôi.
- Ta nói, ngươi là phế vật, liền....
Tí tách...
Lục Sơn còn chưa nói xong, máu tươi chảy ra.
Hắn nhìn kỹ lồng ngực của mình.
Một đạo trảo ấn thế mà đánh ngực hắn ra một cái động máu.
Hắn bị thương!
Vô cùng nhục nhã.
Lục Sơn nhìn Mục Vân, nhịn không được quát.
- Ngươi, làm ta bị thương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận