Vô Thượng Thần Đế

Chương 3362: gặp lại Mạc Thư Thư.

Bá Động nói không sai, Hải Yêu nhất tộc cùng Nhân tộc hiện tại, trong lúc tứ đại hải vực, tuy rằng vẫn có không ít vấn đề, nhưng mọi người lại nhận ra xu thế của đại thế, hai tộc ở trong tứ đại hải vực, dần dần liên thủ.
- Năm tòa đảo của ta, mười năm này lợi nhuận ba ngàn một trăm vạn cực phẩm thần tinh.
Lôi Vương nhếch miệng cười nói:
- Năm tòa hải đảo, so ra kém ba tòa hải đảo của Bá Vương.
Điểm này, mọi người cũng hiểu. Phong Thiên Đảo, Huyền Thiên Đảo cùng Bá Thiên Đảo dưới tay Bá Động, đây chính là nơi giàu có trong toàn bộ Vô Nhai Chi Hải,.
Sản xuất thần tinh quáng mạch, thiên tài địa bảo, đều giá trị liên thành.
- Chỗ này của ta, bảy tòa hải đảo, lợi nhuận bốn ngàn sáu trăm vạn khỏa cực phẩm thần tinh.
Băng Vương hiện tại cười tủm tỉm nói.
Huyền Minh Giải Vương khẽ cười nói:
- Mười lăm hòn đảo, lợi nhuận chín ngàn tám trăm vạn cực phẩm thần tinh.
Bốn người hiện tại, đều tự báo số liệu.
Đây chỉ là đại khái, chi tiết mười năm qua, bốn người còn phải nộp cho Huyền Thiên Sĩ xem xét, hơn nữa giao lại lợi nhuận thần tinh, lại do Huyền Thiên Sĩ điều động.
Bảy mươi năm qua, tất cả đều như vậy.
Đương nhiên, bảy mươi năm qua, bốn người bọn họ cũng nhận được một khoản thưởng khá lớn.
Đặt bảy mươi năm trước đây, mỗi mười năm thu nhập như vậy, họ không dám nghĩ.
Hải Yêu nhất tộc, không giống nhân loại, thương mại một phương này, làm thật sự không xong.
Mà hiện tại, Thiên Chi Các cùng Phiêu Miểu Lâu xuất hiện, hơn nữa tứ đại hải vực thông suốt, khiến cho bọn họ có thể cùng toàn bộ thần giới quán thông, mở rộng lợi ích.
Đó thực sự là một điều thú vị và rất tốt.
- Làm không tệ.
Trong lúc bốn người nghị luận, đột nhiên, bên ngoài đại điện, một thân ảnh bước qua mà đến.
Một thân huyền y màu đen, áo khoác màu đen khoác bên ngoài người, bước chân kiên định, khí tức nóng rực.
Đôi mắt trong suốt kia, giống như từng vòng xoáy, làm cho người ta lún sâu vào trong đó.
- Điện hạ.
Nhìn thấy người tới, bốn người nhất thời đứng dậy, cung kính nghênh đón.
- Điện hạ, ngài trở về khi nào?
Huyền Minh Giải Vương vô cùng cung kính nói.
- Chỉ vừa rồi.
Mục Vân thản nhiên cười nói:
- Xem ra, mấy chục năm qua, các ngươi đều làm không tệ lắm.
- Đã như vậy, thu nhập thuần gần mười năm này, toàn bộ cho các ngươi, xem như là phần thưởng cho các ngươi.
Tất cả... đều cho.
Bốn người nghe được lời này, nhất thời cảm giác đầu óc hơi choáng váng.
Cộng lại hơn ức cực phẩm thần tinh, tất cả đều cho bọn họ?
Đây quả thực là một khoản tiền lớn.
- Chẳng qua, các ngươi lưu lại một nửa ở trên người mình, lưu lại làm tu luyện, nửa còn lại, thì phải phân phát cho các thuộc hạ, những người tận tâm tận tụy, làm phần thưởng, hơn nữa phải là phần thưởng lớn.
- Vâng.
Bốn người hiện tại đều mừng rỡ.
Cho dù một nửa, cũng là một khoản không nhỏ.
Điều này đối với tu hành của bọn họ mà nói, dị thường trân quý.
- Gần đây, có cảm giác được thực lực đột phá không?
- Khởi bẩm điện hạ.
Bá Động hiện tại đi ra, chắp tay nói:
- Thuộc hạ có tăng lên, từ lúc mới vào Tổ Thần Cửu Biến, tăng lên tới cấp độ Tổ Thần cửu biến tam lưu.
- Ồ?
Mục Vân nhìn về phía Bá Động, gật gật đầu, nói:
- Ba người các ngươi thì sao?
Băng Vương, Giải Vương cùng với Lôi Vương ba người, hiện tại cũng gật gật đầu.
- Tuy rằng không có tiến thêm một bước, thành tựu tiêu chuẩn nhất lưu, nhưng rõ ràng đã tới gần.
-Ừm!
Mục Vân hiểu được, đây là chuyện bình thường.
- Ta đã nói rồi, sinh tử ám ấn, mặc dù ta khống chế các ngươi, nhưng cảnh giới ta tăng lên, cũng có thể trợ giúp thực lực các ngươi tăng lên nhanh chóng.
- Nếu chờ một ngày, ta đạt tới Tổ Thần Cửu Biến, thậm chí vượt qua Thần Cảnh, tu vi ba người các ngươi, đủ để vượt qua hiện tại, đạt tới nhất lưu Tổ Thần, thậm chí Tổ Thần đứng đầu, cũng không phải không có khả năng.
Vừa nghe lời này, vẻ mặt ba người nghiêm túc.
Đầu nhập vào Mục Vân, mất đi tự do, nhưng bọn họ thu được, càng nhiều.
- Mục điện hạ.
Bá Động hiện tại chắp tay nói:
- Lão hảo cũng nguyện ý thần phục Mục điện hạ, dù sao một thân lão cốt này của lão hủ, đời này chỉ muốn vì nhi tử báo thù.
- Ta nguyện ý cùng điện hạ ký kết sinh tử ám ấn.
Bá Động hiện tại, thần thái nghiêm túc.
Hắn biết, với tâm huyết cả đời này của mình, chỉ có thể đạt tới cấp độ Tổ Thần Tam Lưu.
Tiến thêm một bước, cơ hồ không thể.
Nhưng sinh tử ám ấn của Mục Vân lại có thể giúp hắn làm được điểm này.
Đây là điều hắn không dám nghĩ tới lúc trước.
Nhưng bây giờ, lại là tốt nhất.
Hơn nữa, theo Băng vương, Lôi vương, Giải Vương ba người thành tâm thuận phục, thân phận cùng địa vị của hắn, sẽ bị khiêu chiến không nhỏ.
Kẻ đến sau chạy đến trước, thực lực tam lưu Tổ Thần của hắn, chỉ sợ sẽ bị xa lánh.
Đến lúc đó, không có sinh tử ám ấn một tầng quan hệ này, Mục Vân làm sao có thể trọng dụng hắn?
- Tốt!
Mục Vân gật đầu nói:
- Bá Động, ngươi sẽ cảm thấy may mắn vì quyết định hôm nay.
Trong lúc Mục Vân đang nói chuyện, ngưng tụ ra một ấn ký.
Hắn lúc đầu đúng không cách nào lần thứ hai ký kết sinh tử ám ấn. Nhưng lần này bế quan, đột phá cảnh giới, số lượng hạn chế của sinh tử ám ấn, được tăng lên.
Từ từ, ấn ký hoàn thành.
Mục Vân cười nói:
- Kế tiếp, an tâm phát triển là được, năm đại hải vực còn lại, sớm muộn gì cũng sẽ được thống nhất.
Nhìn thấy nụ cười của Mục Vân, bốn người đều gật đầu.
Đặt ở bảy mươi năm trước đây, họ sẽ chỉ nghĩ rằng những Mục Vân đang khoe khoang.
Nhưng bây giờ, có lẽ thực sự có thể.
Rời khỏi đại điện, Mục Vân trở về nơi ở của mình.
Một bóng dáng xinh đẹp, hiện tại ngồi xếp bằng trên giườnghơi tỉnh lại.
- Hoàn thành bế quan?
- Ừm.
Mục Vân thuận thế ngồi xuống giường, hai tay ôm chặt thân thể mềm mại trong ngực, cười nói:
- Thiết Vương tên này, cấp độ nhị lưu Tổ Thần cửu biến, thật đúng là đủ cường đại.
- Thiếu chút nữa làm ta nổ tung.
- Tham thì thâm.
Tần Mộng Dao hơi giận dữ nói.
Bây giờ không để ý đến dung lượng của mình mà đi thôn phệ, rất dễ xảy ra vấn đề.
Mục Vân quá liều lĩnh.
- Cũng may vượt qua được rồi, không phải sao?
Bàn tay Mục Vân khẽ vuốt lên gò má Tần Mộng Dao, cười nói:
- Bảy mươi năm qua, ta đã nghẹn một bụng tinh khí thần, đến đây, ta giúp nàng khơi thông.
- Chàng không thể nói một chút dễ nghe sao?
- Dễ nghe thì có ích lợi gì? Dễ sử dụng mới được.
Mục Vân nhếch miệng cười, làm bộ nhào tới.
- Đây là chuẩn bị ban ngày, liền xách súng ra trận.
Một tiếng nói bất âm bất dương, hiện tại vang lên, Minh Nguyệt Tâm nghiêng người tựa vào cửa sổ, nhìn hai người.
- Tới rồi à?
Mục Vân nhếch miệng cười nói:
- Nếu không, cùng nhau?
- Cùng nhau cái đầu chàng.
Minh Nguyệt Tâm cắt một tiếng, đóng cửa sổ lại, xoay người rời đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận