Vô Thượng Thần Đế

Chương 3543: Lạc địa thành trận, họa địa vi lao (2)

Mục Vân nhìn thấy một màn này, nhất thời cảm thấy có chút buồn cười, Dương Đỉnh Thiên hiện tại, tay cầm mộc kiếm, bộ dáng thoạt nhìn giống như là thần côn.
Nguyên Bảo Bá Chúc Hương gì đó, trong túi gấm trữ vật Lý Ngạo Tuyết cho hắn, cũng chứa không ít, Mục Vân cũng không thèm để ý, hiện tại xem ra, mấy thứ này tựa hồ vẫn có dụng.
Bởi vì nếu như vô dụng, Dương Đỉnh Thiên cũng sẽ không bày ra.
Nhưng biểu tình của Dương Đỉnh Thiên hiện tại, thật sự quá mức buồn cười.
- Đợi ta làm việc, quấy nhiễu tinh thần của hắn, trước tiên phá Chu Tước trận.
Dương Đỉnh Thiên định thần, trong miệng lẩm bẩm, cầm mộc kiếm, huy động.
Duy trì cổ trận, cần hao phí tinh thần lực, chỉ cần nhiễu loạn tinh thần Mục Vân, Chu Tước trận không công tự phá, đến lúc đó Dương Đỉnh Thiên có thể nghênh ngang đi vào bắt người.
Đây là tính toán như ý của hắn.
Bởi vì Thực Thi Thú tộc thuộc loại âm yêu, những vật trừ quỷ như mộc kiếm, đồng tiền, Nguyên Bảo Bá Chúc Hương, đối phó với Thực Thi Thú tộc, cũng có tác dụng nhất định, mặc dù không thể tạo thành sát thương thực chất, nhưng vẫn có thể nhiễu loạn tinh thần.
Dương Đỉnh Thiên bắt đầu tác pháp, quả nhiên, Thi Phi Huyên bị ảnh hưởng, nhất thời cảm thấy đầu váng mắt hoa, rất khó chịu.
Nhưng kỳ quái chính là, Mục Vân lại bất động, không hề bị ảnh hưởng chút nào.
Dương Đỉnh Thiên nhìn thấy một màn này, nhất thời ngây ngẩn cả người.
- Đỉnh Thiên đại nhân, không có hiệu quả.
Đệ tử thủ hạ nói.
- Không có khả năng, trừ phi tiểu tử này ngụy trang, bằng không, chỉ cần hắn là của Thực Thi Thú nhất tộc, sẽ không bình yên vô sự.
Dương Đỉnh Thiên cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Hắn trăm triệu lần không nghĩ tới, Mục Vân thật không phải Thực Thi Thú, chỉ là ngụy trang, chút thủ đoạn trừ quỷ của hắn, ở trong mắt Mục Vân, một chút cũng không có tác dụng.
- Dương Đỉnh Thiên, không cần giả thần giả quỷ.
Mục Vân đột nhiên mở mắt ra, ánh mắt lộ ra sát khí.
Dương Đỉnh Thiên lắp bắp kinh hãi, cảm thấy khí tức của Mục Vân cường đại hơn rất nhiều, có lẽ hắn đã lĩnh ngộ Thi Hoàng Bá Thể Quyết.
- Thi Vân, thế nào rồi? Thi Phi Huyên thấy Mục Vân tỉnh lại, vội vàng hỏi.
- Tiểu thư, yên tâm đi, ta mang ngươi về nhà.
Mục Vân kéo tay Thi Phi Huyên, sải bước đi ra ngoài, hắn hiện tại đã nắm giữ Thi Hoàng Bá Thể Quyết, hắn có lòng tin, nếu hắn muốn đi, Dương Đỉnh Thiên không ngăn được mình.
- Mang ta về nhà...
Thi Phi Huyên nghe được mấy chữ này, quả thực muốn khóc, vành mắt phiếm hồng, Mục Vân hiện tại, ở trong lòng nàng, quả thực là tồn tại như chiến thần, chỉ cần dựa vào Mục Vân, sẽ không xảy ra chuyện.
- Ha ha ha. Ngươi vẫn muốn đi? Người si nói mộng.
Dương Đỉnh Thiên thấy Mục Vân muốn đi ra, nhất thời cười rộ lên.
- Bản tôn ngươi ở đây, có lẽ có thể ngăn cản ta một hai, nhưng ngươi chỉ là một thân ngoại hóa thân, muốn ngăn cản ta, nằm mơ.
Trong lời nói của Mục Vân tràn ngập ý chí chiến đấu cuồng ngạo bất khuất.
Hắn sải bước bước ra, các đệ tử Cửu Đỉnh thương hành bên ngoài, dưới khí thế uy bức của hắn, lại nhịn không được lui về phía sau, thần sắc có chút bối rối.
- Hoảng cái gì, đều lên cho ta, làm thịt hắn.
Dương Đỉnh Thiên vung tay lên, đưa ra mệnh lệnh, hắn ngược lại muốn nhìn, Mục Vân hiện tại lợi hại đến mức nào.
- Thi Hoàng Bá Thể Quyết, chuyển đầu tiên, mở ra.
Mục Vân cũng không nói nhảm, mở ra Thi Hoàng Bá Thể Quyết.
Thân thể của hắn dấy lên quỷ hỏa màu xanh, quỷ hỏa u u bao phủ trên người hắn, hình thành một bộ thi hoàng quỷ bào, sáu đạo luân hồi, địa ngục ma tướng, yêu ma quỷ quái, đao sơn hỏa hải, giống như thêu đốt, bao trùm trên thi hoàng quỷ bào.
Cả người Mục Vân tản mát ra khí tức thi sơn huyết hải, hắn giống như trở thành thi hoàng trong truyền thuyết, ngay cả ánh mặt trời chiếu xuống, đều bị thi khí của hắn cắn nuốt. Xung quanh thân thể hắn, một mảnh u ám, giống như ngay cả ánh sáng cũng không thể xuyên qua, chỉ có vô tận hắc ám, giết chóc, hung lệ, ma khí.
Những đệ tử Cửu Đỉnh thương hành vung đao chém lên người Mục Vân, nhưng không có chút tác dụng nào. Mục Vân mở ra Thi Hoàng Bá thể quyết, liền khoác lên thi hoàng quỷ bào, quả thực vô pháp vô thiên, hết thảy thủ đoạn công kích, đều không thương tổn được hắn.
Mỗi một bước hắn bước ra, đều khơi dậy âm phong ngập trời, quỷ khóc lang tru, sát khí đằng đằng, thiên địa kinh hãi, núi rừng ảm đạm, chim thú bi minh, một mảnh thảm đạm.
Bang...
Tay trái Mục Vân lôi kéo Thi Phi Huyên, tay phải rút ra Liệt Thiên đao.
Liệt Thiên Đao, bảo bối truyền thừa của tích dịch tộc, dùng thi cốt của tích dịch lão tổ rèn mà thành, hơn nữa còn khắc một nhận trận cấp hai, đụng phải người dưới Thánh Nhân cảnh, đều có thể một đao chém giết.
Mà hiện tại, Liệt Thiên đao đã không nhìn ra bộ dáng ban đầu, cả thanh đao đều bao phủ một tầng thi khí hắc vụ, thi khí bốc lên, hóa thành bộ dáng bạch cốt lâu lâu tu la, hung lệ ngoan độc, làm cho người ta sợ hãi.
- Trảm!
Mục Vân vung đao chém ra, từng đao khí tức màu đen, chém tới một cường giả cấp bậc Hóa Thánh.
Người kia ở trong đội ngũ Cửu Đỉnh thương hành cũng là tồn tại cực kỳ cường hãn, nhưng ở trước mặt Mục Vân, không chịu nổi một kích, Mục Vân chỉ chém ra một đao, đã chém giết người đó.
Ầm...
Trong lúc bất chợt, phía sau truyền đến một trận tiếng gió mãnh liệt, có hai cường giả Hóa Thánh, nhân cơ hội đánh lén sau lưng Mục Vân.
Mục Vân hừ lạnh một tiếng, vung đao toàn trảm.
Đông...
Đông...
Hai cái đầu, lăng không bay lên, máu tươi phun tung tóe.
Trong nháy mắt, Mục Vân chém giết ba Hóa Thánh, thủ đoạn khủng bố này, nhất thời chấn nhiếp toàn trường, tất cả mọi người đều không dám động.
Mục Vân đột nhiên cảm thấy cánh tay truyền đến một trận đau đớn như xé rách, tác dụng phụ của việc sử dụng Liệt Thiên Đao bắt đầu có hiệu quả.
Liệt Thiên Đao, khắc một nhị cấp nhận trận, lực sát thương thật lớn, đụng phải Thánh Nhân trở xuống, đều có thể một đao miểu sát, nhưng dù sao cũng là nhị cấp nhận trận, quá mức ỷ lại, cũng sẽ cắn trả bản thân, tạo thành thương tổn.
Hắn hiện tại dù sao cũng không có đạt tới cảnh giới Thánh Nhân, sử dụng đao này, tính cưỡng chế quá lớn.
Mục Vân ngăn cản nhận trận thi triển, sau đó một đao vung ra, chỉ thấy một chùm ánh sáng giống như ngân hà, từ lưỡi đao bắn ra, còn xen lẫn từng chút tinh quang lấp lánh, tương đối chói mắt.
- Tinh Bạo Khí Lưu Trảm.
Mục Vân hét lớn một tiếng, tinh bạo khí lưu chém cuồng giết ra, mười mấy đệ tử chặn đường trước mắt, ở trong khí lưu Tinh Hà bạo liệt đầy trời, hóa thành thi thể. Lúc này đây, Mục Vân không có vận dụng lực lượng nhận trận cấp hai, dùng thực lực của mình, chém giết người chắn đường, vốn là tinh bạo khí lưu trảm bình thường, không có loại uy lực này, nhưng hiện tại, hắn mở ra Thi Hoàng Bá Thể, thật sự vô pháp vô thiên, thi triển ra công pháp, uy lực cũng tăng cường rất nhiều.
Trong nháy mắt, Dương Đỉnh Thiên đã trở thành cô đơn, đệ tử thủ hạ của hắn, toàn bộ bị giết chóc, thành thi thể lạnh như băng.
- Đáng giận!
Dương Đỉnh Thiên trừng to hai mắt, không thể tưởng được Mục Vân hung mãnh như vậy, trong nháy mắt đã giết sạch toàn bộ thủ hạ của hắn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận