Vô Thượng Thần Đế

Chương 1247: Lên đường

- Hiện tại có thể nói không?
Phương Thông Không nhìn Mục Vân, lạnh lùng nói.
- Cái gì?
Mục Vân lại hơi hơi sững sờ, ý cười treo ở trên mặt.
- Địa điểm bí tàng ở đâu?
Phương Thông Không nhìn Mục Vân, tiếng dần dần lạnh lùng lên.
- Tại sao ta phải nói cho ngươi biết?
Mục Vân ha ha cười nói:
- Vừa rồi các ngươi còn muốn giết ta, hiện tại bảo ta cho ngươi biết? Có tha, ngươi cũng tới giết ta đi.
- Ngươi muốn chết...
- Thông Không Tôn Giả, làm gì nôn nóng như thế?
Diệu Thiến đại sư ha ha cười nói:
- Nơi này chính là Thương Hoàng tiểu thế giới, ngươi nếu không sợ người khác cướp đoạt tiên cơ, tốt nhất vẫn kiên nhẫn một chút đi!
Diệu Thiến vừa dứt lời, Phương Thông Không sững sờ.
Hắn biết, Mục Vân biết tin tức, thế nhưng hắn không có thời gian chờ, lại dông dài, võ giả tiểu thế giới khác đến, Tứ Phương tiểu thế giới của hắn lấn vào cuộc tranh đoạt, căn bản không có gì ưu thế.
Điểm này, hắn vô cùng rõ ràng.
- Diệu Thiến, ngươi muốn cản ta?
- Ngươi cứ nói đi?
Diệu Thiến ha ha cười nói:
- Mục minh chủ nguyện ý bán tin tức cho ta, ta đương nhiên phải bảo đảm an nguy của hắn.
Bán?
Nghe đến lời này, Phương Thông Không hiểu rõ.
- Tốt, Mục Vân, ngươi muốn bán giá cả bao nhiêu?
Phương Thông Không nhẫn nại, nhìn Mục Vân hỏi.
- Đơn giản, một trăm ức cực phẩm linh tinh.
- Một trăm ức? Ngươi làm sao không đi ăn cướp?
Nghe đến lời này, Phương Thông Không kém chút rơi xuống từ giữa không trung.
Hắn còn không có gặp qua gia hỏa công phu sư tử ngoạm như thế.
Một trăm ức, còn là cực phẩm linh tinh, cái này hoàn toàn là cướp đoạt.
- Không nguyện ý cho? Vậy thì thiiu, Diệu đại sư, chúng ta trở về đi.
- Ừm!
- Tiểu tử thúi, ngươi thật nghĩ Diệu Thiến che chở ngươi, ta cũng không dám bắt ngươi?
Phương Thông Không thấy cảnh này, lạnh lùng nói.
- Ha ha... Phương Thông Không, một trăm ức cực phẩm linh tinh ngươi không bỏ được lấy ra, cũng quá keo kiệt đi?
Ngay tại giờ phút này, một tiếng cười ha ha vang lên, một trận mây đen, từ chân trời bay vọt mà tới.
- Mục minh chủ, một trăm ức cực phẩm linh tinh, Cự Ma tiểu thế giới ta mua xuống.
- Tốt, Luân Tôn hảo khí phách, Huyết Minh ta chỉ thu Luân Tôn năm mươi ức cực phẩm linh tinh.
- Ha ha... Đa tạ Mục minh chủ.
Ma Kiệt Luân cười ha ha, phi không rơi xuống.
Thấy cảnh này, Phương Thông Không tức giận muốn nổ phổi.
- Tốt! Tứ Phương tiểu thế giới ta bỏ ra một trăm ức cực phẩm linh tinh.
- Thật có lỗi!
Nghe đến lời này, Mục Vân ha ha cười nói:
- Ta không bán.
- Cái gì?
- Ta nói ta không bán, nếu ngươi thật muốn mua, có thể, một trăm năm mươi ức cực phẩm linh tinh.
Nghe đến lời này, Phương Thông Không triệt để giận không kềm được.
Mục Vân này, quả thực được đà lấn tới.
- Có thể, một trăm năm mươi ức!
Phương Thông Không lạnh lùng nói:
- Chỉ là khi nào ta xác định lời ngươi nói thật hay giả? Đợi khi tìm được bí tàng, ta sẽ cho ngươi thêm linh tinh.
- Ha ha... Thông Không Tôn Giả chẳng lẽ ta cảm giác là tiểu hài tử?
Mục Vân ha ha cười nói:
- Tìm tới bí tàng, Thông Không Tôn Giả sẽ còn cho ta linh tinh?
- Vậy ngươi muốn thế nào?
- Đơn giản.
Mục Vân ha ha cười nói:
- Sau một tháng, đến nơi đây gặp gỡ, Mục Vân ta đương nhiên sẽ tự mình mang theo ba vị Tôn Giả đi tới một chỗ bí tàng ta biết rõ kia, mà, đến lúc đó thanh toán luôn tinh linh ta mới có thể mang theo các vị đi tới.
- Ha ha...
Trong miệng Phương Thông Không không ngừng phát ra tiếng cười lạnh:
- Mục Vân, ngươi nghĩ rất chu đáo, một tháng sau gặp.
Quay người, trong mắt Phương Thông Không đầy băng lãnh sát ý, toàn bộ thân thể lúc này triệt để căng cứng.
- Sau một tháng, tiến vào bên trong bí tàng, Mục Vân, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ.
Trong lòng lạnh lùng nói.
Phương Thông Không quay người rời đi.
- Tiểu tử ngươi, thật là chịu!
Diệu Thiến nhìn Mục Vân, ha ha cười nói:
- Dám bàn điều kiện như vậy cùng Thập Đại Tôn Giả, ngươi là người thứ nhất.
Mục Vân cười khổ nói:
- Không có cách nào! Ta nếu không đàm phán như vậy, hắn cũng sẽ có sát tâm đối với, không có khả năng bỏ qua cho ta, đã như vậy, ta còn không bằng chừa chút đường lui cho mình.
- Tính ngươi tiểu tử hung ác.
Ma Kiệt Luân cũng ha ha cười nói:
- Phong cách hành sự rất giống một mạch Ma tộc chúng ta.
- Tiền bối quá khen.
- Ngươi... Ha ha, có ý tứ có ý tứ.
Mục Vân chắp tay nói:
- Tiền bối nếu có thời gian, chúng ta có thể tiến vào Huyết Minh, nói một chút chuyện liên quan tới Khổ Thiên điện do Khổ Hải Thiên Tôn lưu lại.
- Khổ Thiên điện.
Nghe đến lời này, Ma Kiệt Luân mới nghiêm mặt.
Đây mới là thứ hắn quan tâm nhất.
Một trong tam đại bí tàng, Khổ Thiên điện.
Cùng lúc đó, một bên khác, Phương Thông Không rời đi, sắc mặt đã triệt để xanh xám.
Bí tàng.
Mục đích quan trọng nhất của Tứ Phương tiểu thế giới hắn lần này tới. Mà Mục Vân, hắn chỉ là tiện tay giết là được.
Thế nhưng không nghĩ tới, lần này thế mà bị Mục Vân âm.
Một trăm năm mươi ức.
- Tốt, Mục Vân, ngươi rất tốt.
Phương Thông Không lạnh như băng nói:
- Bên ngoài có Diệu Thiến che chở ngươi, thế nhưng đến bên trong mật địa, nguy cơ trùng trùng, ta nhìn xem Diệu Thiến có thể một mực che chở ngươi hay không.
Sau lưng, mấy người Thanh Bàng giờ phút này ngậm miệng không nói.
Bọn hắn chưa hề nhìn thấy Phương Thông Không có thời điểm băng lãnh đáng sợ như thế.
Quả thực làm người ta kinh ngạc sợ hãi.
Loại rét lạnh này để mấy người Thanh Bàng chỉ cảm thấy như rơi vào hầm băng.
Mà cùng lúc đó, phía trên Huyền Không sơn nổi lơ lửng, đỉnh cao nhất, trong động một ngọn núi.
Cửa hang, một thân ảnh khom người mà đứng.
Chính là huyết sứ Trần Thiên Vũ để Hàn Thiên Nhận và Chu Thiên Chinh đều cảm thấy khủng bố.
- Thiên Chủ, chuyện đại khái chính là như thế, Mục Vân kia, hẳn đã phát hiện vị trí Khổ Thiên điện.
Trần Thiên Vũ chắp tay mà đứng, thái độ khiêm tốn nói không nên lời.
- Khổ Thiên điện...
Đột nhiên, tiếng khàn khàn vang lên từ trong sơn động.
Tiếng kia như ngón tay vuốt ve phía trên biển cát, mang theo khủng bố làm người sợ hãi.
- Tốt, rất tốt!
Tiếng khàn khàn trầm giọng nói:
- Trần Thiên Vũ, lần này, ngươi để Vụ Thanh mang theo Cổ Vũ Luân cùng Huyền Cực Không hai người đi tới, bảo, có thể không đoạt, thế nhưng Mục Vân, nhất định phải chết.
- Vâng!
Tiếng trầm thấp vang lên, quanh quẩn trong sơn động khiến người ta cảm thấy áp lực đến cực hạn.
Thời gian một tháng, đúng hạn mà tới.
Một ngày này, bên ngoài Huyết Minh, mấy trăm người Cự Ma nhất tộc trùng trùng điệp điệp mà tới.
Cùng lúc đó, bên trong Tứ Phương tiểu thế giới, mấy trăm người khu thân mà tới.
Diệu Thiến cũng lại lần nữa trở về tới Linh Bảo tiểu thế giới, mang người đi tới Huyết Minh.
Bạn cần đăng nhập để bình luận