Vô Thượng Thần Đế

Chương 3544: Cảnh giới Hóa Thánh

Kế hoạch ban đầu của hắn, muốn thăm dò một chút chi tiết của Mục Vân, nhưng không nghĩ tới chơi đùa với lửa, hiện tại toàn bộ người chết sạch, hắn tổn thất thảm trọng.
- Dám tàn sát đệ tử cửu đỉnh thương hành ta, ta muốn đem ngươi bầm thây vạn đoạn.
Dương Đỉnh Thiên gầm thét, huy động nắm tay, hướng Mục Vân oanh kích mà đi.
Hắn tuy rằng chỉ là một thân ngoại hóa thân, nhưng thực lực cũng có thủ đoạn cường hoành của Thánh Nhân cảnh, phi thường lợi hại, hắn có tuyệt đối nắm chắc, có thể chém giết Mục Vân.
- Thánh quyết! Chiến Hỏa Liệu Thiên.
Dương Đỉnh Thiên vừa ra tay, đã sử dụng thánh quyết.
Đây là nhất phẩm thánh quyết hàng thật giá thật, uy lực thật lớn, chỉ thấy nắm tay của hắn, nổ tung liệt hỏa ngập trời, cỗ liệt hỏa này, ẩn chứa chiến ý vô cùng mênh mông, chấn triệt thiên địa.
Mà ma khí quanh người Mục Vân, dưới sự trùng kích của chiến hỏa mênh mông, cũng phiêu hốt bất định, bị gắt gao áp chế.
Thi Hoàng Bá Thể Quyết, hắn chỉ tu luyện đệ nhất chuyển, uy lực đệ nhất chuyển, tương đương với tiểu thánh quyết, nhưng Chiến Hỏa Liệu Thiên của Dương Đỉnh Thiên lại là nhất phẩm thánh quyết chân chính, uy lực lợi hại hơn rất nhiều, tự nhiên có thể áp chế Mục Vân.
Nhưng Mục Vân cũng không để ý, bởi vì, hắn căn bản không muốn cùng Dương Đỉnh Thiên triền đấu, hắn chỉ muốn hộ tống Thi Phi Huyên rời đi mà thôi.
- Dương Đỉnh Thiên, ngươi rất lợi hại, ta rất bội phục, hiện tại ta, sẽ không cùng ngươi tử chiến, nhưng ta tin tưởng, một ngày nào đó, ngươi sẽ chết ở trên tay ta, cáo từ!
Mục Vân cười to một tiếng, kéo tay Thi Phi Huyên bỏ chạy, thi triển Thi Hoàng Bá Thể Quyết đến cực hạn, Bách Quỷ Dạ Hành, âm phong thổi qua, tốc độ của Mục Vân cũng rất nhanh, trong nháy mắt, đã biến mất vô tung vô ảnh.
- Tiểu tử thúi, ngươi chạy đi đâu!
Dương Đỉnh Thiên cơ hồ muốn hộc máu, Mục Vân giết nhiều người của hắn như vậy, cư nhiên vỗ vỗ bàn tay, chạy mất, nếu truyền ra ngoài, thể diện hắn ở đâu?
Dưới cơn thịnh nộ, Dương Đỉnh Thiên liều lĩnh bắt đầu đuổi theo.
Nếu Mục Vân chỉ là một người, Dương Đỉnh Thiên tuyệt đối không đuổi kịp.
Nhưng Mục Vân mang theo Thi Phi Huyên, muốn chạy thoát sẽ không dễ dàng.
Dần dần, Dương Đỉnh Thiên tựa hồ thúc dục bí pháp gì đó, khoảng cách hai người Mục Vân càng ngày càng gần.
- Hắc hắc, ngươi còn có thể chạy đi đâu nữa?
Dương Đỉnh Thiên cười lạnh, từ trong ngực lấy ra một quyển trục, triển khai, mãnh liệt quát:
- Chân không loạn kiếm trận, mở.
Ù ù...
Một hồi tiếng kiếm kêu vang lên.
Chỉ thấy một kiếm trận thật lớn, đem Mục Vân, Thi Phi Huyên, Dương Đỉnh Thiên ba người đều bao phủ vào, ba người đồng thời ở trong kiếm trận.
Nguyên lai quyển trục này của Dương Đỉnh Thiên là một trận đồ, chỉ cần thiêu đốt thọ mệnh, có thể mở ra.
- Ha ha ha. Trong kiếm trận này, ta xem ngươi có thể chạy đi đâu.
Dương Đỉnh Thiên cười rộ lên.
Nhưng kỳ lạ thay, Mục Vân không nghe thấy tiếng cười của hắn.
Lỗ tai Mục Vân, hình như bị điếc, không nghe được một chút tiếng, nơi này, bên ngoài, hắn cũng không nghe được.
Bởi vì, cổ trận này, tên Chân Không Loạn Kiếm Trận, là chân không tuyệt đối, không có một chút không khí tồn tại, tiếng căn bản không cách nào truyền bá.
- Hỏng rồi, đây là chân không loạn kiếm trận, nhất cấp nhận trận, có lực sát thương cực lớn.
Thi Phi Huyên kinh hô, Mục Vân tuy rằng không nghe được lời của nàng, nhưng từ miệng nàng, cũng biết nàng nói cái gì.
Cổ trận tứ pháp, Nhận Khương Độn Khôi, nhận trận chủ công, lực sát thương lớn nhất, mà chân không loạn kiếm trận này, chính là nhận trận.
- Dương Đỉnh Thiên vì chém giết chúng ta, thật sự liều mạng.
Sắc mặt Thi Phi Huyên trắng bệch.
Duy trì hoạt động của trận đồ, đều cần hao phí tuổi thọ, nhận trận tiêu hao lớn nhất, một canh giờ phải ba ngàn năm, so với khôi trận còn khủng bố hơn rất nhiều.
- Hắn là cao thủ Thánh Nhân, thọ mệnh kéo dài, cũng không quan tâm mấy ngàn năm này.
Mục Vân ngưng thần đề phòng, hiện tại chạy không thoát, chỉ có thể thấy thừa cơ mà làm.
Nhưng kỳ quái chính là, Dương Đỉnh Thiên cũng không có xuất thủ, mà là khoanh chân ngồi xuống, không ngừng ký kết thủ ấn, lát sau, một màn kinh người xuất hiện.
Chỉ thấy trên bầu trời, xuất hiện từng đạo kiếm khí, kiếm khí vô tận, sắc bén chém xuống, muốn bầm thây Mục Vân cùng Thi Phi Huyên thành vạn đoạn.
Kiếm khí điên cuồng từ trên trời giáng xuống, nhưng nơi này là chân không, không nghe được tiếng kiếm khí, rõ ràng là thời khắc sinh tử giương cung bạt kiếm, xung quanh lại một mảnh tĩnh mịch, chênh lệch cực lớn này, đủ để cho người ta hộc máu.
Mục Vân lấy lại bình tĩnh, tiếp tục mở Thi Hoàng Bá Thể quyết, để Thi Phi Huyên trốn ở trong ngực mình, hắn dùng thân thể cứng rắn ngăn cản kiếm khí trùng kích.
- Ha ha ha, lão tử xem ngươi có thể ngăn cản bao lâu, tuổi thọ của ta, kéo dài vô tận, chỉ là mấy ngàn năm, ta tiêu hao được, ta hôm nay, sẽ phải ngươi chịu khổ vạn kiếm xuyên tâm.
Dương Đỉnh Thiên hai tay giơ lên, trên bầu trời không ngừng có kiếm khí lăng không chém xuống, hung hăng chém lên thân thể Mục Vân.
Thi Hoàng quỷ bào trên người Mục Vân, hắc khí mãnh liệt, hắn vận dụng Thi Hoàng Bá Thể quyết đệ nhất chuyển đến cực hạn, liều mạng cùng Dương Đỉnh Thiên.
Dương Đỉnh Thiên này, cũng không phải bản tôn, chỉ là thân ngoại hóa thân, tuyệt đối không cách nào kéo dài, Mục Vân chỉ cần kiên trì một đoạn thời gian, sẽ không chiến mà thắng.
- Hắc hắc, ngươi liều mạng với ta, vô dụng, chờ bản tôn của ta cướp được Thiên Nguyên kính, chạy tới hội hợp với ta, đến lúc đó, bản tôn ta hàng lâm, tay cầm Thiên Nguyên Kính, ngươi chắc chắn sẽ chết.
Dương Đỉnh Thiên cười lạnh, hắn hiện tại chỉ cần dùng kiếm trận ngăn cản Mục Vân, đợi đến khi bản tôn hàng lâm, hết thảy vấn đề đều có thể dễ dàng giải quyết.
Sắc mặt Mục Vân thay đổi, nếu như bản tôn Dương Đỉnh Thiên đến, vậy thì phiền toái, nếu hắn còn lấy được Thiên Nguyên Kính, vậy càng không cần đánh, tất phải chết không thể nghi ngờ.
Phải giết hắn, không thể kéo dài.
Mục Vân cắn răng, tình thế bất lợi, hắn không kéo nổi, nhất định phải nghĩ biện pháp chém chết Dương Đỉnh Thiên.
Nhưng nếu đánh nhau, phần thắng của hắn ta quá nhỏ.
- Thi Phi Huyên, Thi Hoàng Bá Thể quyết chuyển thứ hai, ngươi truyền cho ta.
Mục Vân nhìn chằm chằm Thi Phi Huyên, ra lệnh, hiện tại trong lúc nguy cấp, hắn cũng không có khách khí thương lượng, mà dùng giọng điệu mệnh lệnh.
Hắn hiện tại nắm giữ, chỉ là chuyển thứ nhất, uy lực tương đương với tiểu thánh quyết, còn không phải thánh quyết chân chính, căn bản không có biện pháp cùng Dương Đỉnh Thiên khai chiến, chỉ có học được chuyển thứ hai, mới có lực đánh một trận.
- Không được, chuyển thứ hai không thể cho ngươi.
Sắc mặt Thi Phi Huyên đầy trịnh trọng nói, nói:
- Chuyển đầu tiên là tiểu thánh quyết, ta có thể cho ngươi, nhưng chuyển thứ hai, chính là nhất phẩm thánh quyết hàng thật giá thật, giá trị quá lớn, ta không thể cho ngươi.
- Chẳng lẽ ngươi muốn chúng ta chết ở chỗ này sao?
Mục Vân quát lớn, hiện tại ngàn cân treo sợi tóc, Thi Phi Huyên cư nhiên còn giấu diếm không chịu cho. Trên khuôn mặt Thi Phi Huyên lộ ra thần sắc quyết tuyệt, nói:
- Thi Hoàng Bá thể quyết, là bí pháp truyền thừa tộc ta, ta tặng cho ngươi chuyển đầu tiên, đã là vi phạm tổ huấn, nếu lại cho ngươi chuyển thứ hai, ta có bộ mặt gì đi gặp liệt tổ liệt tông? Cục diện hôm nay, chỉ có chết mà thôi, ngươi không cần quản ta, tự mình chạy trốn đi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận