Vô Thượng Thần Đế

Chương 1969: Ngươi muốn đi đâu? (1)

Cho dù ỷ vào lực phòng ngự cường đại của cảnh giới lục phẩm Huyền Tiên, thế nhưng vẫn đánh không lại công kích cường hoành của Mục Vân.
Mặt ngoài thân thể Sở Bất Phàm xuất hiện từng đạo huyết ngân, khí tức, cũng dần dần tiêu tán...
Cuối cùng, Mục Vân phù phù một tiếng, xếp bằng ngồi dưới đất, thở dốc từng ngụm từng ngụm.
- Lạc Thiên Hành!
Mục Vân quát khẽ một tiếng, vội vàng triệu hồi Lạc Thiên Hành đến bên cạnh mình.
Hiện tại hắn thật là đến mạt lộ.
Lại đến một người, hắn thật sự không cách nào chiến đấu.
Dưới tình huống bực này, không có Lạc Thiên Hành, chỉ sợ hắn sẽ chết được rất thảm.
Nhìn thấy Lạc Thiên Hành lao vụt đến, Mục Vân hơi quát một tiếng.
Chỉ là, Mục Vân vừa định ngồi xuống bắt đầu khôi phục, một tiếng oanh minh đột nhiên rơi xuống.
Một tiếng ầm vang nổ vang truyền ra.
Một thân ảnh từ trên trời giáng xuống.
Mục Vân chỗ nào còn nhớ được ngồi xuống, tiến lên.
Đông...
Tiếng nổ tung trầm muộn vang lên, một thân ảnh rơi xuống đất.
Thấy cảnh này, Mục Vân nhanh chóng tới gần.
Có phải là Tiểu Thất hay không?
Có phải là nàng hay không?
Trong lòng Mục Vân lo lắng không thôi.
- Cha!
Nhưng khi Mục Vân đang chuẩn bị tiếp cận gần, một đạo hô hoán lại đột nhiên vang lên.
Không phải Tiểu Thất, lại là người nào?
- Tiểu Thất!
Nhìn thấy Tiểu Thất hoàn chỉnh đứng trước người mình, hai đầu lông mày Mục Vân mang theo ý cười.
Một trái tim đang treo lấy cũng buông xuống.
- Gia gia!
Hư Ngọc Thanh vội vàng rời khỏi Thần Bắc, chạy vội đến hố sâu.
Một thân ảnh chật vật đứng dậy, toàn thân cao thấp, trường sam màu lam, cũng trở nên lầy lội không chịu nổi, tóc càng rối bời.
Không phải Hư Thượng Vân, lại là người nào?
Hư Thượng Vân hiện tại nhìn, quả nhiên chật vật không thôi.
- Gia gia, ngươi thế nào?
- Ta không sao!
Hư Thượng Vân nói, một đôi mắt lại chăm chú nhìn Tiểu Thất.
Tiểu nữ oa này quả thực có thể xưng khủng bố.
Lần này vốn định hắn xuất mã, những đệ tử Tam Cực Thiên Minh một tên cũng đừng nghĩ còn sống ra ngoài.
Thế nhưng không nghĩ tới, thế mà bị một tiểu nữ hài ám toán.
Hư Thượng Vân oán thầm.
- Lôi Cực Không, lại nhìn náo nhiệt, lần này hai nhà chúng ta, ai cũng đừng nghĩ đạt được kết quả tốt.
Hư Thượng Vân đột nhiên quát.
Nương theo Hư Thượng Vân quát một tiếng, một thân ảnh bỗng nhiên rơi xuống từ trong mây.
- Ha ha... Lão hư đầu, là ngươi nói, chính ngươi động thủ, thắng, bảo đồ thuộc về ngươi, cũng không nên trách ta.
Một đại hán trung niên, thân mang áo ngắn buông xuống.
- Phó điện chủ.
Nhìn người nọ, trong mắt Lôi Bằng mang theo vẻ kích động.
Vị này là phó điện chủ Xích Lôi điện bọn hắn - Lôi Cực Không, hắn cũng không biết lần này phó điện chủ thế mà lại xuất hiện ở đây.
- Bớt nói nhảm, thời gian không nhiều, cao tầng Tam Cực Thiên Minh đoán chừng rất nhanh sẽ đến, đừng chậm trễ thời gian.
Hư Thượng Vân khẽ nói:
- Tiểu nữ oa kia, đánh với ta một trận, tiêu hao không nhỏ, đoán chừng nhịn không được, ngươi giết nàng, mang đi bảo đồ trong tay Mục Vân, chúng ta rút lui.
- Ta biết!
Tiếng Lôi Cực Không trầm đục, nhìn Mục Vân cùng Tiểu Thất.
- Tiểu gia hỏa, không nghĩ tới, thật có chút bản lãnh, đáng tiếc, không phải ngươi người Xích Lôi điện ta.
Lôi Cực Không vừa dứt lời, bàn tay một trảo.
Tiểu Thất thấy cảnh này, muốn lần nữa giết ra.
Nhưng ngay hiện tại, ầm một tiếng đột nhiên vang lên.
Tiếng oanh minh nổ vang, một thân ảnh xuất hiện trong sân.
- Cha!
- Cha!
Nhìn thấy một thân ảnh kia, Thần Vũ Phỉ cùng Thần Vũ Trúc hai người la lên.
Người tới bất ngờ chính là một trong ba vị minh chủ Tam Cực Thiên Minh Thần Lạc.
Nhìn thấy Thần Lạc xuất hiện, đệ tử Tam Cực Thiên Minh tại chỗ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, hưng phấn không thôi.
Minh chủ của bọn hắn đến, lần này cũng không có cái gì sợ.
Lập tức, cảm xúc đệ tử Tam Cực Thiên Minh tăng vọt.
Thần Lạc chính là minh chủ Tam Cực Thiên Minh, càng tín ngưỡng trong lòng bọn họ.
Minh chủ đến, sức chiến đấu từng đệ tử Tam Cực Thiên Minh nhất thời tăng mạnh.
Mà nhìn thấy Thần Lạc xuất hiện, sắc mặt Hư Thượng Vân cùng Lôi Cực Không hai người mất tự nhiên lên.
- Lôi Cực Không, Hư Thượng Vân, hai người các ngươi thật to gan.
Thần Lạc nhìn đám người nói:
- Tam Cực Thiên Minh ta đang tiến hành thí luyện, các ngươi cũng dám tới quấy rối, ta thấy tay Thái Hư tông cùng Xích Lôi điện các ngươi duỗi ra quá dài rồi.
Thần Lạc vừa dứt lời, nhìn hai người, ánh mắt mang theo sát cơ.
- Đáng chết!
Hư Thượng Vân chửi nhỏ một tiếng, trừng Lôi Cực Không một ánh mắt, quát khẽ nói:
- không phải ngươi nói, hắn không có khả năng tới đây sao?
- Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra.
Lôi Cực Không cũng là sắc mặt biến hóa.
- Hiện tại rút lui trước đi.
Thấy cảnh này, sắc mặt Lôi Cực Không mất tự nhiên nói:
- Dù sao sớm muộn cũng sẽ đánh vào đến Tam Cực Thiên Minh, hiện tại trước hết rút lui!
Hư Thượng Vân hừ một tiếng, trong mắt đầy vẻ không cam tâm.
Một kiện hồn giai Tiên khí trong tay Mục Vân đối với hắn, cũng là có lực hấp dẫn trí mạng.
Chỉ là hiện tại Thần Lạc đến, hắn không thể không rời khỏi, bằng không, chỉ sợ hắn cùng Lôi Cực Không hai người lần này đều phải ở lại nơi này.
- Rút!
Hư Thượng Vân hừ một tiếng, rời đi.
Mà lúc này, đệ tử tam đại Bạch Ngân cấp thế lực ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, trợn mắt hốc mồm.
Cứ như vậy rút lui rồi?
Hư Thượng Vân cùng Lôi Cực Không hai người vậy mà sợ hãi Thần Lạc.
Hai người mang theo thủ hạ đệ tử, rút lui hết.
Đệ tử Tam Cực Thiên Minh, từng người hưng phấn không thôi.
Thần Lạc vừa đến, Lôi Cực Không cùng Hư Thượng Vân hai người mới vừa rồi còn không ai bì nổi, liền sợ.
Đây chính là minh chủ của bọn họ, Thần Lạc.
Nhìn thấy đệ tử tam đại thế lực cùng đám người Xích Lôi điện, Thái Hư tông rút lui, Thần Lạc cũng không có phái người đuổi theo.
- Tiêu Chiến Thiên, Thần Bắc, Hứa Thần, ba người các ngươi, dẫn đầu nội minh đệ tử, rút về Tam Cực Thiên Minh.
Thần Lạc hạ lệnh.
Tiêu Chiến Thiên hiện tại tiến lên, chắp tay nói:
- Thần thúc thúc, các đệ tử hiện tại tăng vọt sĩ khí, chúng ta có thể phản sát, công kích bọn hắn.
- Ta nói rút lui, rõ chưa?
Thần Lạc lần nữa khẽ quát một tiếng, cánh tay trong tay áo lại nhẹ nhàng run rẩy.
Nghe đến lời này, Tiêu Chiến Thiên giật mình.
Thần Lạc bên trong Tam Cực Thiên Minh có tiếng tốt tính, ai cũng không nguyện ý đắc tội hắn.
Nhưng bây giờ lại nổi giận.
Tí tách một âm thanh vang lên, Tiêu Chiến Thiên nhìn thấy, cánh tay trong tay áo Thần Lạc nhỏ xuống một giọt máu tươi trên mặt đất.
Bị thương!
Tiêu Chiến Thiên nhìn Thần Lạc, trợn mắt hốc mồm.
Trong mắt hắn, Thần Lạc chính là mạnh nhấy, cả Tiêu gia tộc trưởng Tiêu Diễm, Hứa gia tộc trưởng Hứa Thiên Trầm đều không thể đánh bại.
Nhưng bây giờ, Thần Lạc thế mà bị thương.
Đó chính là nói rõ, đang trên đường tới, có người chặn lại Thần Lạc, hơn nữa còn khiến cho hắn bị thương.
Tiêu Chiến Thiên gật đầu, bắt đầu ra lệnh.
Đệ tử Tam Cực Thiên Minh chỉnh tề tinh tế, bắt đầu xếp hàng.
Mà cùng lúc đó, Mục Vân lại được Tiểu Thất hộ vệ, chậm rãi từ dưới đất đứng lên.
Hắn hiện tại đã khôi phục một bộ phận thực lực, chí ít hành tẩu không có vấn đề gì.
Bạn cần đăng nhập để bình luận