Vô Thượng Thần Đế

Chương 1402: Triệt để thay đổi

- Hai người các ngươi, còn không biết hối cải? Đến khi chết rồi cũng đừng quên ta đã nhắc nhở các ngươi.
Thác Bạt Uyên quát.
- Chết? Thác Bạt Uyên, ngươi nhục nhã ta trước mặt mọi người, Vô Cực Ngạo Thiên ta còn nhớ rất rõ.
Vô Cực Ngạo Thiên hừ một tiếng, bước ra một bước, trong lúc ầm vang, một tiếng nổ vang lên, Thác Bạt Uyên vội vàng lui lại ra quyền.
Phanh phanh hai tiếng vang lên, một tiếng kêu rên truyền ra, Thác Bạt Uyên lại hiện ra sắc mặt trắng bệch.
- Nửa bước Nhân Tiên.
Thấy cảnh này, Thác Bạt Uyên biến sắc.
Nửa tháng trước, Vô Cực Ngạo Thiên còn vẻn vẹn là Sinh Tử cảnh đỉnh phong, hiện tại thế mà đến cảnh giới nửa bước Nhân Tiên.
Nếu ở nơi Tiên khí nồng đậm, đạt được đột phá, còn có thể lý giải.
Nhưng bây giờ, nơi này là Ám Huyền thạch tràng, Vô Cực Ngạo Thiên thế mà đột phá.
Nhân Dương Đan.
Nhất định là Nhân Dương Đan.
Thác Bạt Uyên nói:
- Vô Cực Ngạo Thiên, ngươi nuốt Nhân Dương Đan, đột phá đến cảnh giới nửa bước Nhân Tiên? Đã như vậy vừa hay, ta cầm nã ngươi, ép hỏi Nhân Dương Đan, tranh thủ đột phá đến cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên, tiến vào Nhất Diệp kiếm phái, trở thành đệ tử môn phái.
- Chỉ bằng ngươi bây giờ? Cũng xứng.
Vô Cực Ngạo Thiên hiện tại đột phá, ngạo khí cả người dâng trào, căn bản không e ngại Thác Bạt Uyên.
Không nói hai lời, Vô Cực Ngạo Thiên vọt thẳng giết ra.
Mà đổi thành một bên, Hạ Hầu Đôn nhìn Mục Vân, trong mắt mang theo trêu tức.
- Tiểu tử, việc này lúc đầu không có quan hệ gì với ngươi, ngươi hết lần này tới lần khác muốn gây vào.
Hạ Hầu Đôn cười hắc hắc nói:
- Bất quá, đã muốn gây vào, như vậy nhất định chết không thể nghi ngờ, suy tính một chút, giao Nhân Dương Đan ra đi, ta còn có thể để ngươi chết thống khoái một ít.
- Không không không.
Mục Vân lại đột nhiên lắc đầu nói:
- Nên là nói, việc này vốn không có quan hệ gì với ngươi, ngươi lại vẫn muốn gây vào mà muốn chết.
Vừa dứt lời, Mục Vân bước ra một bước.
Khí tức cường đại, nháy mắt tràn ngập ra.
Nửa bước Nhân Tiên?
Không, không phải.
Không phải nửa bước Nhân Tiên.
Thế nhưng cũng chưa đến cảnh giới nhất phẩm Nhân Tiên.
Đây là thực lực gì?
- Bản thân ta vượt qua cảnh giới nửa bước Nhân Tiên, hiện tại nhục thân xem như sáu thành tiên thể, Hạ Hầu Đôn, ngươi nói chúng ta, ai sinh, ai tử?
Mục Vân vừa dứt lời, đánh ra một chưởng.
Phanh phanh phanh...
Phía dưới một chưởng này, ba cái chưởng ấn liên tục hiện ra, toàn bộ lực lượng đánh vào đến bên trong thân thể Hạ Hầu Đôn.
Phốc...
Máu tươi phun ra, Hạ Hầu Đôn run rẩy, khóe miệng tiết ra máu tươi, lực lượng một chưởng của Mục Vân để hắn không thể tiếp nhận.
- Ngươi bây giờ, còn có khẩu khí nói mạnh miệng?
Nhìn Hạ Hầu Đôn, giọng Mục Vân đạm mạc.
- Ngươi muốn làm gì?
- Đương nhiên là... Trảm thảo trừ căn.
Nghe đến lời này, Hạ Hầu Đôn sững sờ.
Sáu thành tiên thể, Mục Vân hiện nay xem như đi ra hơn phân nửa lộ trình trên con đường Nhân Tiên.
Mặc dù hắn là nửa bước Nhân Tiên, thế nhưng vẻn vẹn là nửa bước.
So với Mục Vân độ hóa sáu thành, chênh lệch không chỉ một chút.
- Ngươi dám giết ta.
Hạ Hầu Đôn đột nhiên quát:
- Bản thân ta cũng không phải người của tiểu đội thứ nhất, ta đến từ tiểu đội thứ tam, huynh trưởng ta Hạ Hầu Kiệt chính là nhất phẩm Nhân Tiên, là đội trưởng tiểu đội ba, ngươi dám giết ta, ngươi hẳn phải chết không nghi ngờ.
- Hẳn phải chết không nghi ngờ?
Mục Vân ha ha cười nói:
- Ngươi chết ở chỗ này, ai biết?
Không nói hai lời, Mục Vân vọt ra, bàn tay thành lưỡi đao, một Cửu U Phần Thể giết ra.
Cửu U Phần Thể, chính là do Cửu Nguyên Tụ Thiên Kình hội tụ, không thuộc về Tiên khí, không thuộc về một loại nguyên lực chân nguyên, thế nhưng uy lực rất cường đại.
Một kích này, cửu nguyên lực lượng hội tụ, điên cuồng đánh tới Hạ Hầu Đôn.
- Liều!
Hạ Hầu Đôn điên cuồng giết ra.
Nhưng vừa ra chiêu đã lộ ra lực lượng giữa hai người, chênh lệch quá nhiều không thể sang lắp.
Hạ Hầu Đôn, căn bản không có cách tiếp nhận áp bách của Mục Vân.
Oanh một tiếng, thân thể Hạ Hầu Đôn đập vào thạch bích, chật vật rớt xuống.
Bên trong Ám Huyền thạch tràng, thông đạo tới tới lui lui, hơi thất thần, thậm chí lạc đường, huống chi, giờ khắc này còn là đêm khuya, căn bản không ai có thể phát hiện nơi này đánh nhau.
Hạ Hầu Đôn rơi đến thất điên bát đảo, hoàn toàn không biết đông nam tây bắc.
- Nga, đúng, Hạ Hầu Đôn, ngươi có thể nói cho ta, ca ca ngươi Hạ Hầu Kiệt ở trong hầm mỏ nào không, ta sẽ bảo hắn tới... Nhặt xác cho ngươi.
Mục Vân vừa dứt lời, nâng tay, Tiên khí hùng hồn nghiền ép Hạ Hầu Đôn không thể thở nổi, bị sinh sinh đánh chết.
Mà đổi thành một bên, Vô Cực Ngạo Thiên cùng Thác Bạt Uyên chiến đấu hừng hực khí thế.
Dần dần, rất rõ ràng có thể thấy được, Thác Bạt Uyên căn bản không phải đối thủ của Vô Cực Ngạo Thiên.
Vô Cực Ngạo Thiên mặc dù một mực ở tại Sinh Tử cảnh đỉnh phong, thế nhưng chính bởi vì như thế, mấy ngàn năm tích lũy, khiến cho khi hắn đột phá đến nửa bước Nhân Tiên, lực lượng được phát tiết, đủ loại tu luyện, toàn bộ bộc phát.
Cho nên, vừa vào nửa bước Nhân Tiên, thực lực của hắn còn mạnh hơn cả Thác Bạt Uyên.
- Mục Vân, ngươi giết Hạ Hầu Đôn rồi? Ha ha... Ngươi xong đời rồi, xong đời rồi.
Thác Bạt Uyên được thở dốc, ha ha cười nói:
- Giết hắn, Hạ Hầu Kiệt sẽ không bỏ qua cho ngươi, ngươi đợi chịu chết đi
- Ồ? Thật sao?
Bàn tay Mục Vân vung lên, hỏa diễm bốc lên, tiếng lốp bốp vang lên, thân thể Hạ Hầu Đôn nháy mắt bị đốt cháy sạch sẽ.
Thậm chí ngay cả một tia tro bụi cũng không có rơi xuống.
Thấy cảnh này, Thác Bạt Uyên ngốc...
- Hiện tại, ngươi như thế nào nói cho Hạ Hầu Kiệt, là ta giết Hạ Hầu Đôn?
Mục Vân mỉm cười nói:
- Nhưng ta phải nói cho ngươi, Thác Bạt Uyên, cho dù không hủy thi thể hắn, ngươi, cũng đã không có cơ hội đi nói cho Hạ Hầu Kiệt.
- Ngươi muốn làm cái gì?
Thác Bạt Uyên hỏi.
- Giết ngươi!
Phun ra hai chữ đơn giản, Mục Vân bước ra một bước, cảm giác áp bách mạnh mẽ bạo phát ra.
Thác Bạt Uyên chỉ cảm thấy cả thân thể mình giờ phút này triệt để bị áp chế.
Thậm chí ngay cả thở hơi thở đều trở nên chật vật.
Loại cảm giác này để hắn rất khó chịu, căn bản không có cách thở dốc.
Phù một tiếng vang lên, phía sau, một bàn tay xuyên thấu thân thể hắn, máu tươi tích táp rơi xuống.
- Lúc trước sỉ nhục ta, ta bây giờ vẫn nhớ kỹ.
Bàn tay Vô Cực Ngạo Thiên rời khỏi, toàn bộ thân thể Thác Bạt Uyên phù phù một tiếng triệt để không một tiếng động, đổ xuống mặt đất.
Nhìn hai tay mình một chút, Vô Cực Ngạo Thiên cuồng hỉ.
Nửa bước Nhân Tiên.
Một Nhân Dương Đan đã để cho hắn đột phá đến cảnh giới nửa bước Nhân Tiên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận