Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 76 - Cảm ơn, đang chôn xác




【Hu hu... bạn bè trong rừng của streamer đông hơn cả bạn bè công ty của tôi.】
【Tôi nhớ cánh rừng bạch đàn kia cách đây khá xa, chắc con nhỏ phải bò lê rất lâu, con vật nhỏ mà cũng rất có tâm thật đấy!!!】
【Dọn nhà có người tặng quà, mặc dù là trùng hợp, nhưng thật sự rất khiến người ta cảm thấy vui vẻ.】
......
Nước lá cây bạch đàn có tác dụng thông gió, giải nhiệt, kháng viêm.
Lâm Thiên Du ngâm lá bạch đàn, múc nước từ bình nhựa ra, chỉ cho một lá bạch đàn vào, cắt nhỏ rồi đun sôi ở lửa nhỏ.
Con gấu túi nhìn Lâm Thiên Du xử lý lá bạch đàn, tò mò nhưng cũng hơi sợ ngọn lửa, nên nó quanh quẩn cách xa cái nồi một chút.
Nó di chuyển rất chậm, cứ mỗi lần nghe tiếng 'bụp bụp' từ củi bất ngờ phát ra, mẹ gấu túi lại ôm con lui lại sau vài bước, thấy không có nguy hiểm thì lại từ từ tiến lại gần.
Cách tốt nhất để làm thân với động vật là dùng thức ăn rút ngắn khoảng cách.
Nhưng chế độ ăn của gấu túi dường như chỉ là lá bạch đàn, ăn xong là ngủ, có thể ở trên cây cả ngày, dựa vào nước trong lá bạch đàn để bổ sung, không cần phải xuống uống nước.
“Vị nước lá bạch đàn đối với chúng ta nhạt thì tốt hơn, giống như pha trà, chúng ta thích hương trà nhẹ nhàng hơn, không uống trà đặc lắm, nhưng gấu túi ăn lá bạch đàn, có lẽ sẽ thích vị đậm đà của bạch đàn hơn.”
Lâm Thiên Du múc một tô, màu nhạt nhạt, vị đắng cũng không rõ, giống như đang uống một loại trà kỳ lạ.
Không biết từ lúc nào, chú gấu đen đã đi tới sau lưng Lâm Thiên Du, dù to nhưng thật sự giấu hiệu quả sự tồn tại của mình, tiến lại nhẹ nhàng thật.
Cái đầu xù xì từ sau chồm lên vai Lâm Thiên Du, "Gầm..."
Lâm Thiên Du vỗ vỗ và vuốt ve lỗ tai nó, vết thương trên người chú gấu nhỏ đã lành, băng đã tháo từ lâu, chỉ là nếu không nhìn kỹ thì không thấy, nhưng cận cảnh có thể thấy lông ở đó đã rụng hẳn một mảng, trơ trụi.
Cũng không biết phải bao lâu nữa thì mới mọc lại được.
Mùi lá bạch đàn xé ra khá nồng, chú gấu nhỏ lại rất nhạy cảm với các mùi, nên cúi xuống ngửi ngửi.
Lâm Thiên Du tưởng nó cũng muốn uống nên đưa tô qua:
"Uống một ngụm này?"
Mùi vị đột ngột áp sát khiến chú gấu nhỏ nhăn mũi lại, trực tiếp chôn đầu vào vai Lâm Thiên Du, chỉ để lộ ra đôi tai.
Lâm Thiên Du cười nhẹ: "Vậy tự tôi uống."
Có lẽ thấy cô đun nước nên tưởng rằng sẽ pha mật ong.
Mật ong vẫn còn rất nhiều, Lâm Thiên Du lại đốt thêm đống lửa, lần này cho thêm hai muỗng mật ong vào nước.
Đổ hai tô nước lá bạch đàn đã nguội, Lâm Thiên Du còn quạt thêm cho mát.
Vừa quạt vừa khuấy bằng đũa, như vậy sẽ nguội nhanh hơn.
Lâm Thiên Du: "Này, cái này là của các cô."
Gấu túi bình thường không uống nước là do chỉ ăn lá bạch đàn tươi là đủ, gặp mùa khô hạn, chúng cũng sẽ uống nước nhiều.
Đây là lần đầu tiên chúng thấy nước lá bạch đàn.
Chính con nhỏ trên lưng nó cũng tò mò nhìn bóng trong tô.
Mẹ gấu túi trong nước thấy đồng loại thì 'phịch' lùi lại một bước, móng tay vô tình móc vào thành tô làm đổ một ít nước ra, bám bẩn móng vuốt, nó liếm liếm chân, lại nghiêng đầu, tiến lại gần ngửi ngửi rồi uống một ngụm nhỏ, không uống tiếp nữa.
Như đông cứng lại vậy, một lúc sau mới uống ngụm thứ hai.
Có lẽ... là thích?
Chú gấu túi con ôm cổ mẹ: "À?"
Mẹ gấu túi dịch sang bên cạnh, nhường chỗ.
Đun một nồi nước lá bạch đàn, Lâm Thiên Du chỉ uống một tô nhỏ là đủ, phần còn lại đủ cho hai chú mềm mại uống.
Chúng còn ăn luôn cả lá bạch đàn trong tô.
Nghỉ ngơi một lúc, Lâm Thiên Du đứng dậy: "Tôi đi làm giàn phơi thịt."
Muốn làm gì thì làm sớm, đừng để trễ. Mưa vừa tạnh, trời quang đãng, tranh thủ làm hết những việc có thể làm.
Thấy cô đứng dậy, chú gấu nhỏ cũng ngẩng đầu từ tô mật ong, "Ù ù..."
"Không đi đâu, uống nước đi." Lâm Thiên Du nói: "Chiều mát mới quay lại căn cứ lấy đồ."
Không thì giữa trưa nắng chang chang chạy lên xuống núi rất phiền.
"Gầm!"
Lâm Thiên Du chặt gỗ quá mịn, cố gắng dùng nguyên miếng không ghép, như vậy cũng bền hơn.
Một giàn phơi gọn gàng một chút có thể phơi được 7, 8 miếng thịt, vậy làm hai giàn là đủ.
Đặt riêng một giàn ở phía sau gần bờ sông trên vách đá cao, giặt xong quần áo ở sông, trên đường về có thể phơi luôn, ngay phía sau, thu quần áo cũng tiện.
"Két két!"
Mới dựng xong giàn, đại bàng đuôi đỏ lập tức bay tới đậu trên đó.
Lâm Thiên Du cười: "Hôm nay sớm thế?"
Đại bàng đuôi đỏ két một tiếng, từ giàn phơi cúi xuống đưa bông hoa trong mỏ tới trước mặt cô.
Chú chim oai vệ tuyệt đẹp mang hoa đến, rồi lại bay lên vai Lâm Thiên Du, âu yếm dụi vào mặt cô.
Lần trước Lâm Thiên Du dùng loài hoa này để làm vòng hoa.
【! Hu hu... Đã phát hiện chưa, dù là gấu túi hay gấu nhỏ, chim nhỏ, chúng chỉ tìm đến streamer mà không đi tay không!】
【Bạn trai của bạn đâu rồi? Bọn động vật ra ngoài đều biết mang quà mà.】
【Cảm ơn đã nhắc nhở, đang chôn xác.】

Bạn cần đăng nhập để bình luận