Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 109 - "Hoa Hoa! Sắp mưa rồi, về nhà mau!" (2)




Đạo diễn quyết đoán thật đấy.
Biết lều không chịu nổi, tránh để đoàn làm phim rơi vào tình cảnh tương tự khách mời, nên dọn trước một bước.
Thời tiết cực đoan cũng là một thử thách lớn cho cuộc sống hoang dã.
Lý do đạo diễn dựng lều gần căn cứ cùng đoàn làm phim là để có thể hỗ trợ khách mời kịp thời mà không ảnh hưởng thăng bằng chương trình.
Giờ thì việc dời đi cũng hợp lý.
Chỉ là nhà trú bão sụp thôi chứ không phải chuyện lớn.
Tìm nơi khác tránh mưa là được, thức ăn vẫn dư giả mà, với nhiêu đó nấm, ăn đỡ vài bữa cũng kéo dài được 4-5 ngày.
Chú gấu nhỏ trong hang đang ngủ chợt phát hiện người bên cạnh mất tăm. Mở mắt ra, nó thấy một con báo hoa nằm không xa. Nó ngồi dậy, bước chậm rãi tới, dùng mũi đẩy cửa ra.
"Ú ú?"
"Tỉnh rồi à?"
Lâm Thiên Du mở cửa rộng hơn.
"Đói không? Hôm nay không cần ra ngoài săn mồi, ăn gì đó rồi quay về ngủ thêm nhé?"
Gấu đen thường sẽ ăn no trước khi ngủ đông, và có thể nhịn ăn nhịn uống vài tháng.
Có lẽ chú gấu bây giờ cũng chưa đói, chỉ là nó đã quen với thói quen đi săn hàng ngày.
"Nhà còn nhiều thức ăn, đợi hết thức ăn nhà rồi thì anh ra ngoài săn tiếp cũng được mà. Bên ngoài mưa to thế kia, ra ngoài chỉ một phút là ướt hết cả người rồi."
Cô dỗ chú gấu quay về, rồi lấy thịt sống cất từ trước ra. "Này, ăn cái này trước đi."
Chú gấu dùng chân trước ôm miếng thịt, nhưng không có vẻ thèm ăn cho lắm. Cuối cùng nó cứ cầm miếng thịt trên tay mà không ăn.
Lâm Thiên Du vớt thịt gà hấp chín ra khỏi nồi, đổ nước vào nấu lại. Trước đó cô đã cắt mỡ heo để lấy mỡ. Mỡ động vật cũng rất quan trọng để hầm rau củ. Dù dầu đậu nành hay dầu thực vật tốt hơn, nhưng bây giờ có mỡ heo cũng được.
Nghe tiếng nước và mỡ va chạm với nhau trong nồi, cô cho gia vị vào.
Động vật nhỏ thường không thích mùi gia vị.
Khi ăn xong miếng thịt, chú gấu đen đi tới gác đầu lên vai Lâm Thiên Du, nhưng khi ngửi thấy mùi gia vị từ nồi bay ra, nó liền dùng chân trước che mũi, nhưng vẫn không lùi lại.
Lâm Thiên Du giơ nắp nồi che giúp nó.
"Ăn thêm miếng nữa không?"
"Ú..." Chú gấu lắc đầu, rồi cọ cọ vào cô, đến cả tai cũng bị ép xuống.
Lâm Thiên Du đứng yên tại chỗ, để mặc nó cọ lung tung. Cô vừa nhanh tay cho nấm, thịt gà và một số gia vị vào nồi theo thứ tự, rồi đậy nắp lại. Phần còn lại là chờ ăn thôi.
Thịt cho những đứa nhỏ lông xù trong nhà cũng được chia riêng ra, để trên lá cây.
Khẩu phần không ít, có lẽ là do trời mưa hôm qua nên thịt được bảo quản tốt, vẫn còn tươi.
Lợi dụng khi vẫn còn tươi, cô cho tất cả ăn hết.
Khi canh nấm gà chín, khoai mỡ bên cạnh cũng chín. Bẻ ra thì bên trong nghi ngút khói, mềm nhũn.
Cuối cùng, Lâm Thiên Du xào một ít rau xanh rồi bưng tất cả vào trong nhà.
"Ăn cơm thôi mọi người!"
Trước tiên cô đặt lá cây có thịt xuống. Khoai mỡ và rau để bên cạnh chiếc bàn đá.
Gọi là bàn cũng không đúng lắm, chỉ là một tảng đá được xếp chồng lên nhau, ngồi xổm có thể dễ dàng với tay lên miếng đá trên cùng.
Chú gấu đen học theo cách Lâm Thiên Du, dùng hai chân trước cầm bát canh nấm gà lên. "Ú ú!"
"Cảm ơn gấu nhỏ! Đặt ở đây này."
Lâm Thiên Du vỗ vỗ chỗ trống trên bàn đá.
Báo hoa cũng đã thức giấc, nằm khoanh trên sàn nhà, không có vẻ gì muốn lại gần.
Những chú chim trong tổ chim hót xướng líu lo. Còn con rắn đen nhỏ thì quấn lấy chim liệng lông đuôi lên chơi đùa.
Con đại bàng đỏ thì ngồi quan sát bên cạnh, khi thấy Lâm Thiên Du đi vào thì nó liền bay xuống tìm cô.
"Ăn cơm đi mọi người! Hoa Hoa, mau tới đây!" Lâm Thiên Du hô hào.
Con báo hoa ngẩng đầu lên nhìn, rồi trước lời mời nồng nhiệt của Lâm Thiên Du, nó đứng dậy đi tới. Ngửi ngửi lá cây có thịt rồi lại ngước nhìn về phía cửa, không biết đang nghĩ gì.
"Đang nhìn con hươu à? Nhà còn rất nhiều thịt, ăn hết đống này rồi tớ cắt thịt hươu tiếp nhé?"
"Gầm..." Báo hoa gầm lên một tiếng, rồi cắn một miếng thịt.
Lâm Thiên Du ngồi dựa vào vách đá phía sau, nhìn ba đứa nhỏ đang cúi đầu ăn thịt của mình, ngoan ngoãn lắm, cô không khỏi nở nụ cười, nhấp một ngụm nước canh nóng hổi.
【Anh em ngoan là ngoan hết! Hức hức... Tôi nấu cơm cho thằng nhóc hư ở nhà, nó ngửi cũng không thèm ngửi một cái!】
【Khó tả cảnh này quá, nhưng tôi thích lắm! Đại ca à, hang núi bây giờ là nhà tôi đấy nhé. Tôi đòi thêm một chỗ ngồi nữa được không?】
【Tôi ăn cũng không nhiều mà...】

Bạn cần đăng nhập để bình luận