Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 347 - Ở yên đó, bé nâng hai người lên! (1)




Ban đêm nhiệt độ giảm xuống.
Nơi trú chắn phần lớn gió, ôm chặt nguồn nhiệt bên cạnh, giấc ngủ của Lâm Thiên Du rất sâu, dù nhiệt độ thay đổi cũng chẳng hề bị đánh thức giữa đêm.
Cho đến lúc bình minh ló dạng, ánh sáng nhạt nhòa lọt qua khe hở giữa các lá dừa chồng chất.
Cô tỉnh dậy mở mắt, chú sói bị cô ôm trong lòng, nhưng ánh nhìn lại hướng ra phía khe hở cửa nơi trú.
Lâm Thiên Du hắt xì một cái, ôm sói nhỏ lăn một vòng, "Chào buổi sáng sói nhỏ."
"Ú..."
"Đang nhìn cái gì vậy?" Lâm Thiên Du ngồi dậy trực tiếp xốc tung tấm rèm lên. Hàng Tư Tư đang ngồi xếp bằng bên hồ, dùng phương pháp cô dạy để câu cá.
"Muốn ăn cá rồi à?" Cô xoa xoa đầu sói nhỏ, làm rối bời bộ lông mềm mại của sói thảo nguyên, rồi từ từ chải lại thành hàng, "Hôm qua cá voi cho tôi một con cá mặt quỷ, chúng ta ăn sáng bằng món này nhé?"
Cá mặt quỷ không nằm trong thực đơn của sói thảo nguyên.
Nhưng sói nhỏ nuôi bên cạnh Lâm Thiên Du, tất nhiên đã ăn qua nhiều thứ lạ lẫm kì quái rồi, cá mặt quỷ cũng không ngoại lệ.
Vén lá dừa bước ra ngoài, Lâm Thiên Du duỗi dãn, dậy sớm nên mặt trời chưa gay gắt, có vẻ mới sáu bảy giờ, cảm nhận thấy hơi lạnh, cô quay người trở lại lấy áo khoác.
Bộ đồ mặc xuống biển hôm qua đã giặt bằng nước ngọt, treo trên khung nơi trú bị vứt bỏ trước đó.
Lâm Thiên Du sờ một cái, lạnh buốt, ẩm ướt chưa khô ráo.
Kiểu này thì trưa nắng gắt mới phơi khô được.
Bầy sói đi săn, Lâm Thiên Du ra hồ múc nước rửa mặt.
"Hôm nay có phải lần tôi phát sóng sớm nhất không nhỉ?"
Nước hồ mát lạnh có thể xua tan mọi buồn ngủ ngay lập tức, khiến tinh thần sảng khoái, Lâm Thiên Du thở nhẹ một hơi.
Hôm qua quên mở phòng livestream đen thui, thiết bị quay phong cảnh bên ngoài chứ không chiếu được bên trong.
Cô xuất hiện trong phòng livestream được tính là bắt đầu phát sóng, nói vậy thì đúng là lần phát sóng sớm nhất rồi.
【Thay vì sớm phát sóng, tôi vẫn thích phong cách cô thức đêm cùng mấy bạn lông xù hơn.】
【Chị Lâm ngủ có ngon không? Có cảm thấy thảo nguyên đêm qua ồn ào không?】
"Rất tốt. " Lâm Thiên Du lơ đãng lau mặt, trí nhớ về đêm qua hơi mơ hồ, cô nghĩ một lúc rồi nói: "Có vẻ như ồn ào một lúc? Sau đó im bặt, chắc là săn xong rút đi rồi."
Cô không ra ngoài xem nên cũng không rõ bên ngoài đã xảy ra chuyện gì.
【Haha, săn xong rút à.】
【Cũng đúng thôi, tối qua sói nhỏ ra ngoài săn mồi, mặc dù không quay được cảnh tượng, nhưng ước tính gần đó phát ra tiếng động, chim kền kền cũng phải ăn não rồi.】
【Tôi làm chứng nha, tận mắt thấy sói nhỏ tát sư tử một phát và gào lên: Mày là cái đinh gì?】
Lâm Thiên Du: "???"
"Tối qua... sói nhỏ đi ra ngoài à?" Đọc qua phần bình luận, đủ kiểu miêu tả phóng đại, nhưng điểm chung duy nhất, hôm qua sói nhỏ ra ngoài dạy bài học cho động vật khác.
Lâm Thiên Du nhướn mày, khuôn mặt dần nở nụ cười:
"Sói nhỏ thật tốt phải không?"
Lại múc thêm một nắm nước vào mặt, khóe miệng vẫn mỉm cười không hề thu lại, không khỏi rắm rối khẽ ho một tiếng: "Ghen tị chưa?"
Bình luận: 【?】
Tôi nhiệt tình kể cho cô biết đêm qua đã xảy ra chuyện gì, cô chỉ biết chọc tức người khác!
【Out luôn, liên lạc qua ứng dụng kết bạn ngẫu nhiên đây.】
[Hu hu tôi không ghen tị đâu, hôm qua tôi đã ghen tị rồi, hôm nay, hôm nay tôi vẫn ghen tị như trái chanh vắt!】
【Sao sói nhỏ lại tốt đến thế chứ, thật muốn nuôi một con quá.】
......
Lâm Thiên Du gật gật đầu nhìn bình luận, sói nhỏ tốt như vậy ai mà chẳng muốn nuôi chứ.
Sau khi đánh răng rửa mặt đơn giản, bắt đầu chuẩn bị bữa sáng.
Cá mặt quỷ vẫn còn tươi, bị cá voi đập lên bờ lúc trước còn sống chết thế nào không rõ, nhưng nằm trên bờ qua đêm thiếu nước chắc chắn đã chết sạch rồi.
Lâm Thiên Du cắt cá mặt quỷ thành miếng nhỏ, loại cá này nếu cắt miếng lớn có thể trực tiếp xiên nướng, quá trình nướng sẽ co lại và bớt nước đi.
Nhưng cô không có dụng cụ lớn như vậy, thành ra cắt thành từng khúc nhỏ xâu lại, co lại quá thì chiên giòn làm mồi nhắm cũng được.
Nghĩ vậy, Lâm Thiên Du cắt nửa con cá mặt quỷ thành một đống nhỏ, đặt lên đống lửa hâm nóng, đống lửa không thể nướng chín cả con cá, chỉ có thể từng nửa con một lên lửa.
Mùi cá mặt quỷ hơi nồng, khi nướng Lâm Thiên Du có cảm nhận rõ.
Đặc biệt với tình trạng cô chỉ có muối làm gia vị, mùi tự nhiên của thịt không thể khử trừ.
Lâm Thiên Du ngửi ngửi, rắc muối lên trên và nói: "Mọi người khi ăn cá mặt quỷ ngoài trời, khuyến khích nướng cháy một chút, nướng lâu có thể làm nhạt đi mùi cá. Bằng không mùi nguyên bản không ăn nổi đâu."
Ở nhà chế biến cá mặt quỷ có đủ loại gia vị, ướp chín cá trước khi cho vào chảo, lúc đó mùi cá đã bay hết rồi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận