Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 136 - "Hổ hả? Trong rừng mưa chỉ có thể là hổ Caspi Ba Tư thôi." (7)




Câu nói vọng vào tai đại bàng, phần trước có thể nghe không hiểu nhưng nhanh chóng bắt được hai chữ "vòng hoa".
Đại bàng không biết sẽ làm vòng hoa kiểu gì nhưng chỉ cần là vòng hoa là nó đã rất vui rồi, kêu lớn tiếng, hớn hở vỗ cánh:
"Két!"
Gấu đen vẫn nằm ngủ ở vị trí cũ, có vẻ giấc ngủ này rất ngon, còn ngậm miệng làm điệu bộ.
Ba chim non đứng bên bàn chân nó mổ vào, nhưng gấu con không có phản ứng gì.
Báo hoa nằm trên cây, đuôi thòng xuống đúng trên người chim non, có vẻ như đang ngủ nhưng thực chất cảnh giác nhìn xung quanh.
Thỉnh thoảng Lâm Thiên Du dÙ việc thu gom nước hoa, tiếng đập giã cũng ngÙ, Báo hoa sẽ nghiêng đầu nhìn sang.
"Những bông hoa này... có làm bánh hoa tươi được không nhỉ." Lâm Thiên Du giã nửa ngày chỉ thu được chút nước hoa, nhưng lại có rất nhiều cánh hoa bị nghiền nát.
Nhân bánh hoa tươi có vẻ là hoa và đường trộn lẫn, cô có đường và cũng có thể thêm mật ong.
Chỉ là... khó làm vỏ bánh.
Lâm Thiên Du do dự một chút, vẫn quyết định gom hoa lại:
"Thôi làm kẹo hoa vậy."
Hoa dại không có mùi nồng như hoa hồng, không thêm tinh dầu chỉ có mùi rất nhẹ, làm kẹo có lẽ sẽ không bị cay.
Nhiều bã hoa thế này, không tận dụng thì phí quá.
Nghĩ ra ý tưởng rồi, Lâm Thiên Du liên tục thu gom vài bát.
Nhuộm len qua nước hoa pha nước, sau khi nhuộm xong treo trên giàn phơi quần áo:
"Để len phơi khô trước đã. Tôi làm kẹo trước. Hôm nay nóng, mầm kẹo nấu chắc cũng sắp được rồi."
Nước hoa thừa đổ vào góc, không xài được gì nữa nhưng chưa biết xử lý thế nào, không thể đổ lung tung xuống đất, để đó tạm thời.
"Ù?" Nghe thấy tiếng động, gấu con đang ngủ giật mình, ngồi bật dậy khi nghe Lâm Thiên Du nhắc tới "kẹo".
Lâm Thiên Du xoa xoa đầu nó: "Chưa làm đâu, ngủ đi, làm xong gọi annh."
"Ao!" Gấu con lắc lông, nghe thấy kẹo, cả đầu nó tỉnh hẳn ra.
"Muốn ăn que kẹo lúc trước à?" Lâm Thiên Du nghĩ lại: "Nhưng que kẹo đó nhiều quá, vài ngày nữa làm tiếp vậy."
Que kẹo đó dùng nửa bát đường làm, ăn hoài có lẽ cũng không tốt.
"Ù..." Gấu con rõ ràng thất vọng.
Lâm Thiên Du xoa đầu nó: "Uống chút nước mật ong trước nhé?"
Gấu con ngưng một lát: "Ù!"
Đồng ý!
Gấu con dễ bảo lắm, nó được một bát to nước mật ong nguyên chất.
Cách làm kẹo hoa rất đơn giản, tương tự làm kẹo que, chỉ thêm bước cho hoa vào thôi.
Loại bán ngoài thường có thêm vài cánh hoa nguyên vẹn để đẹp mắt khi đông cứng.
Tự làm để ăn thì không cầu kỳ.
Lâm Thiên Du trực tiếp dùng cánh hoa nghiền nhỏ trộn đều vào mầm kẹo, cánh hoa vụn tan ra trong hỗn hợp, trông khá thư giãn.
【Cảm giác chủ nhân biết làm tất cả mọi thứ.】
【Đồng ý! Giá mà tôi tham gia sinh tồn hoang dã, có lẽ tôi sẽ ăn nướng suốt ngày. Không... tôi có tìm được thức ăn còn may rồi.】
Mùi ngọt từ nồi kẹo bay ra, lần này gấu đen không liếm cả đáy bát nữa mà theo mùi tới, nằm gọn trên vai Lâm Thiên Du, mắt thì nhìn chằm chằm vào nồi mầm kẹo sôi lục bục.
Mùi hoa không nồng nhưng lại triệt tiêu phần nào vị ngọt, không quá béo ngậy.
Lâm Thiên Du nhúng miếng thịt khô vào mầm kẹo rồi vớt ra chấm nước lạnh, trên bề mặt thịt khô đã đông cứng một lớp vỏ kẹo hoa.
Đương nhiên là cho gấu con thích đồ ngọt trước:
"Đây này."
"Ao!" Gấu con không kịp nhận mà cắn thẳng vào.
Vỏ kẹo giòn rụm dưới những chiếc răng sắc nhọn, cùng theo đó là miếng thịt khô, tất cả đều bị nghiền nát trong miệng, kêu lục cục.
Làm xong mới nhận ra không có thứ rắn để đổ kẹo vào, đổ xuống đá có thể bị dính, lần này lại không thể bôi mỡ heo.
Vậy nên quyết định nhúng tất cả thịt khô vào mầm kẹo, thịt khô phủ đường sẽ bền hơn, ăn cũng có khác biệt với nguyên bản.
Phần cặn, đợi nguội bớt, lúc sắp đông cứng lại dùng que gỗ khuấy đều là thành hình được.
"Xong."
Lâm Thiên Du múc một miếng nhỏ kẹo hoa, vị như cô dự đoán, chỉ là còn nóng nên ăn hơi bỏng, lạnh đi thành kẹo cứng chắc vị sẽ ngon hơn.
Rắc! "Be e!"
Tiếng kêu của nai con khiến Lâm Thiên Du giật mình, vén rèm ra xem chuyện gì xảy ra.
Không biết nó có truy đuổi thú dữ nào không, nhưng vừa vén rèm ra đã thấy nai con đứng ngay cửa, không đi đâu cả.
Nhìn có vẻ ngoan ngoãn hiền lành, không giống kẻ hay gây chuyện chút nào.
Chỉ là...
Lâm Thiên Du nhìn màu đỏ và vàng lẫn lộn trên người nai con, suy nghĩ.
À... hiệu quả nhuộm màu cũng khá tốt đấy chứ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận