Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 523 - 【Trời ơi, Thỏ tôn bé bỏng của nhà ai vậy, giỏi quá đi mất!】 (8)




Lâm Thiên Du nhìn thấy dòng bình luận, gật đầu một cách nghiêm túc: “Có lý, nhưng theo tốc độ xây chuồng của tôi thì khi tôi hoàn thành những căn nhà gỗ liền kề, có lẽ các khách mời mùa 2 Hoang dã đã lên máy bay quay về rồi.”
Không biết đạo diễn và Phong Tĩnh Dã ký hợp đồng thế nào, là địa điểm quay cố định 3 mùa Hoang dã, hay là chương trình có thể quay nhiều lần, thay đổi khách mời lên đảo ghi hình.
Cũng có thể sau khi kết thúc mùa 3, Hoang dã mùa 2 vẫn sẽ chọn quay ở đảo rừng mưa, đảo thảo nguyên, thay đổi khách mời mới trải nghiệm cuộc sống sinh tồn hoang dã.
Thế thì những căn nhà gỗ liền kề của cô có thể sử dụng được thật đấy.
Nhưng đến lúc đó, Lâm Thiên Du có lẽ đã không còn là khách mời mà là nhân viên trên đảo rồi.
Lâm Thiên Du cười nói: “Hơn nữa, nếu có nhiều gỗ đến thế, tôi có lẽ sẽ chọn mở rộng phạm vi chuồng trú.”
Ở thảo nguyên có rất nhiều động vật sống thành bầy đàn, mang về không phải một con mà cả một bầy lông xù.
Không gian lớn có thể nuôi nhiều lông xù hơn.
Chuồng hiện tại của Lâm Thiên Du hơi chật, tốt nhất là đổi cái mới.
Nói chuyện với phần bình luận, trời dần tối đi.
Không biết mất bao nhiêu thời gian ở cánh rừng kia, sói con đi săn cũng phải quay về rồi.
Lâm Thiên Du vẫn đang nghĩ về sói con thì chú ý đến việc hôm nay thảo nguyên có gì đó khác lạ, không khỏi nói: “Cái gì vậy, sao bên này nhiều kền kền thế?”
Cô đoán: “Có xác thối à?”
Đâu có đâu...
Hầu hết kền kền tụ tập ở bên trái, Lâm Thiên Du không xa, hoàn toàn không ngửi thấy mùi lạ nào cả.
Trước đây gặp vài lần, cũng chỉ có 5-6 con đáp xuống, chỉ có kền kền đen trắng là sống bầy đàn, bây giờ sao lại xuất hiện nhiều kền kền đến thế?
Lâm Thiên Du thực sự không hiểu nổi.
Cô vỗ nhẹ cổ Truy Phong: “Truy Phong, qua xem thử.”
Truy Phong quay đầu hướng tới kền kền chạy tới.
【Đen kịt như vậy ra là kền kền à, tôi còn tưởng là đất cháy xém nào đó chứ.】
【Nhìn cũng đáng sợ, kền kền cũng tổ chức giao lưu à?】
Khi ngựa vằn tiến lại gần, dường như không gây chú ý cho các con kền kền xung quanh.
Quan sát vị trí của chúng, Lâm Thiên Du lưu ý thấy chúng có vẻ tản ra nhưng thực chất bao quanh một vị trí trung tâm, lại là hình bán nguyệt, như đối diện theo một hướng.
Lâm Thiên Du xuống ngựa: “Cậu ở đây đừng chạy lung tung, cẩn thận kền kền nhé.”
Mặc dù kền kền không săn ngựa vằn nhưng vẫn phòng bị, không để Truy Phong theo cô tới gần.
Sư tử trắng đang ở không xa trên tảng đá thưởng thức con mồi của mình, gần đó nhiều kền kền đến vậy nhưng không con nào dám quấy rầy sư tử đang ăn.…
Nhìn thấy bóng người ở xa, Sư tử trắng đang xé con mồi chậm rãi híp mắt lại.
Lâm Thiên Du tự mình đi tới, vòng qua phía sau nơi kền kền bao vây hình bán nguyệt, mới chú ý đến, chúng có vẻ đối diện với một cửa hang.
Kền kền cách hang có khoảng cách, giống như đang canh giữ cái gì đó.
Lâm Thiên Du quay đầu lại nhìn, không xa hang của thỏ tôn.
Đang canh thỏ tôn à? Cũng không phải cách săn mồi theo thói quen của kền kền.
Kền kền đâu có chạy hai chân trên thảo nguyên đuổi theo thỏ tôn.
Quá phi lý rồi.
Hơn nữa, kền kền chỉ canh giữ, cũng không thò đầu vào xem, càng nghĩ càng không hiểu nổi.
Lúc Lâm Thiên Du đang hoài nghi thì trên trời không biết từ đâu lại bay tới một con kền kền nữa, hạ cánh rồi có vẻ trao đổi gì đó với đồng bọn xung quanh.
Giọng khàn khàn khiến Lâm Thiên Du không nghe rõ.
Khoảnh khắc sau, con kền kền mới đến này cúi đầu nhìn vào trong hang.
‘Xoẹt - Bốp!’ Có thứ gì đó bay ra từ trong hang, trúng ngay đầu con kền kền đang thò cổ vào.
Lâm Thiên Du: “??? ”
Bình luận: 【?!!】
Cái gì,
Xoẹt một phát là bay ra luôn á?
Fan trong phòng trực tiếp mặt một dấu hỏi lớn, con kền kền bị đánh còn đứng không vững, lảo đảo loạng choạng.
Gặp nguy hiểm phản xạ là vỗ cánh bay lên, bay lên là an toàn.
Nhưng bị đánh không nhẹ, đang run cầm cập như ông lão 80 tuổi, không thể xòe cánh hoàn toàn, đừng nói là bay.
Tuy vậy, động vật trong hang không tấn công thêm, từ đầu đến cuối chỉ ném ra một viên đá thôi.
Thậm chí không có ý định xuất hiện chút nào.
Kền kền ngã sang một bên, tự mình bình phục lại.
Không hay biết gì đã tham gia vào vị trí bán nguyệt xung quanh.
Lâm Thiên Du: “...Không lạ gì mà không dám thò đầu vào.”
Dù không có kền kền nhìn vào, bên trong hang vẫn thỉnh thoảng ném đá ra ngoài.
Trúng ai thì trúng, không trúng thì tiếp tục ném viên kế tiếp, có thể nói sôi nổi lắm.
【Hay đấy... Cảnh này để cho các động vật nhỏ khác trên thảo nguyên nhìn thấy sẽ vỗ tay tung hô đấy.】
【Sướng thật. Thỏ tôn đỉnh của chóp luôn!】
【Con thỏ tôn này thực sự quá thông minh, còn biết chiến thuật nữa, nó ở trong không lo thiếu ăn uống gì, nhàn rỗi ném đá đánh kẻ thù cho vui, đúng là cuộc sống tiên cảnh luôn. Còn có thể rèn luyện bản thân.】
Không ngoài dự đoán, trong hang có lẽ là thỏ tôn.
Từ khoảng cách hai cái hang có thể thấy, bên trong hang này xem như biệt thự rồi.
Thỏ tôn có thể bỏ đi nhưng không đi, cứ ở đây canh giữ, thằng nào đến là tiếp thằng đó, bách phát bách trúng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận