Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 276 - Bão chương mừng năm mới (16)




“Nhờ có cô Lâm, nếu không con đã bị thú dữ trong rừng cắn chết rồi.
“Này, con có nghe ba nói không đấy?”
“......”
Tiếng nói vọng xa dần, Kevin lải nhải, y như một người cha lo lắng đến mức thái quá vậy.
--- Khi quay lại hang động trời đã hoàn toàn tối rồi.
'Cốp' một tiếng.
Lâm Thiên Du bật đèn pin của trạm cứu hộ phát ra, phảng phất như ánh sáng vừa xuất hiện, chiếu sáng cả sân đá thành sáng trưng.
So với ban ngày dưới tán lá thì còn sáng hơn.
Sáng đến nỗi suýt làm chói mắt cô.
Đã quen với ánh sáng lờ mờ, đột nhiên chiếu sáng mạnh như thế khiến Lâm Thiên Du nhắm mắt lại.
"Sáng thế này à." Lần đầu tiên cô thấy đèn pin công suất lớn đến vậy.
Cảm giác sáng hơn cả đèn sợi đốt, phạm vi còn rộng nữa.
【Đúng là ai xem livestream của tôi cứ tưởng trời sáng rồi.】
【Gà gáy: Hả? Lại đi làm rồi à? Sao tôi cảm giác mới nhắm mắt thôi.】
【Haha, cái đèn pin này cực khủng luôn, @Tô Vũ Hành, lần sau có thể cho thêm cái này trong đồ tiếp tế được không.】
Livestream ban đêm có tính năng nhìn đêm nhưng hình ảnh màu sắc nhìn lâu không thoải mái cho lắm, vẫn là hình ảnh dưới ánh sáng bình thường thì tốt hơn.
"Có vẻ có thể điều chỉnh màu sắc nữa." Lâm Thiên Du theo hướng dẫn, xoay phần trước của đèn pin, ánh sáng trắng theo tiếng 'cốp' chuyển thành màu vàng ấm, xoay tiếp có thể thành màu đỏ.
Lâm Thiên Du lật sang trang hướng dẫn tiếp, đọc to lên, “Còn phạm vi chiếu sáng, tìm nút bên hông trượt lên xuống...”
Ánh sáng thu nhỏ dần theo nút trượt của cô, tập trung lại thành một chấm lớn hơn.
Kích thước nắm đấm thôi.
"Phạm vi chiếu sáng nhỏ thế này để làm gì nhỉ." Lâm Thiên Du lắc lắc đèn pin, cảm thấy không có tác dụng gì.
Ngay sau đó, hổ và báo cùng lao ra, mục tiêu là chấm đỏ dưới đất.
"Gầm!"
Tiếng gầm chồng lên nhau, không rõ là móng ai đè lên chấm đỏ, chấm đỏ lại xuất hiện trên móng đó.
Rồi lập tức có móng khác chồng lên.
Lâm Thiên Du: "???"
Khoan, khoan đã!
Chấm đỏ di động có sức hấp dẫn chết người với hổ lớn.
May mà gấu đen và chó sói không có hứng thú, chim đại bàng cũng ngoan ngoãn đậu trên vai cô.
Nếu không, tất cả mấy bạn nhào vô đuổi theo cái chấm đỏ ảo thì thật hỗn loạn.
Nai con lắc lư từ trong hang đi ra, thấy báo hoa và hổ hỗn chiến, mặt không cảm xúc quay đầu lại, loạng choạng chui vào trong.
Có lẽ do đuổi chấm đỏ mà đâm vào nhau, báo hoa và hổ gầm với nhau.
Lâm Thiên Du vội vàng đứng vào giữa, tay đẩy mỗi con ra, "Khoan, khoan đã...Ê ê!"
Thực tế chứng minh, xen vào vui đùa của hổ là điều không nên, sẽ khó dừng lại.
Không rõ ai đâm phải, Lâm Thiên Du trượt chân, lung tung ôm lấy con nào đó, mềm mại đổ sầm xuống nhưng không đau.
Đêm khuya chỉ có chút ánh trăng không đủ để cô nhìn rõ chuyện gì vừa xảy ra.
Trong lúc hỗn chiến, Lâm Thiên Du cảm thấy mắt cá chân bị quất một cái, móng vuốt của hổ cọ trên má cô.
Dù chỉ đùa vui nhưng có vẻ cố ý tránh cô.
Con rắn đen ngủ suốt ngày cũng cảm nhận được bất thường, lờ mờ mở mắt, vừa lúc Lâm Thiên Du đẩy đầu hổ, bất ngờ đối mặt trực tiếp với nó.
Mắt lật ngược, suýt rớt khỏi cổ tay cô, Lâm Thiên Du túm lấy nó cho vào túi.
"Gầm!"
"Ú ú!"
"Dừng!"
Giọng Lâm Thiên Du trong tiếng gầm của hai con thú dữ nghe thật mỏng manh.
Cô giang hai tay ra, tay ấn một con, Lâm Thiên Du hít thở chưa ổn định, "Ngoan!"
Lông bay tứ tung trong không trung đủ phản ánh cảnh tượng dữ dội lúc nãy.
Hai đầu thú lớn bị ấn xuống đầu như bị đóng dấu phong ấn, thật sự ngoan ngoãn đứng im không cử động.
Báo hoa ngẩng đầu cọ vào tay cô.
Hổ liếm mép, ngồi phịch xuống sau lưng.
Lâm Thiên Du thở dài nhẹ nhõm, kết thúc rồi.
Cô sửa lại mái tóc bị xịt tung của mình, vô tình nhặt được hai búi lông.
Đêm khuya không thấy màu gì, không biết của con nào, cô gom lại để làm thảm lông sau này.
【Á á á! Ra là mèo lớn cũng thích chơi đèn hồng ngoại!】
【Đèn hồng ngoại Pro max.】
【Ô ô dễ thương quá đi, hai chú lông xù chồng móng vuốt lên nhau, tôi còn không dám tưởng tượng mình nằm dưới đó sẽ thích biết bao.】
【Nhát gan, tôi dám tưởng tượng đấy.】
...
Lâm Thiên Du vô tư buộc tóc lên, "Trước đây trong đồ tiếp tế có cả gậy chơi cho mèo lớn, tôi cứ tưởng chúng không thích chứ không ngờ lại thích trò này. Lần sau tìm chỗ rộng hơn cho chúng chơi."
Khu vực quá nhỏ, động vật quá to, không thể thoải mái vui chơi, dễ đâm vào nhau.
Lâm Thiên Du điều chỉnh đèn pin về chế độ chiếu sáng bình thường rồi đặt sang một bên.
Góc này tuy không chiếu vào trong hang nhưng có thể soi được sân đá và ngoài lều.
Tiện lợi hơn là bật đèn.
Chỉ là ban đêm côn trùng bay lại dễ bị ánh sáng hấp dẫn.
Bình thường ban đêm không có đèn nên chỉ nhờ ánh sáng yếu ớt từ đồng hồ tay trong hang mà thôi, không đủ để thu hút côn trùng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận