Hổ Khen Tôi Vuốt Lông Giỏi

Chương 463 - Những móng vuốt của thỏ tôn do dự gãi lên: "Meo?" (4)




Khi Lâm Thiên Du xây được một nửa bức tường gỗ, đứng lên bên ngoài hố đẩy gỗ vào trong, cô chú ý đến lời bình luận trên màn hình, ngẩng đầu nhìn lên thì thấy Sư Tử Trắng, lúc nãy còn nằm trên đá phơi nắng, không biết từ lúc nào đã đứng không xa cô, thẳng người lên, đang dùng chân đạp gỗ xuống.
Làm việc cực kỳ hăng say.
Thậm chí còn dùng chân trước đạp lên trên, nhảy một cái mạnh xuống, rõ ràng diện tích cắt ngang của gỗ chỉ nhỏ thôi, ngay cả một bàn chân của Sư Tử Trắng cũng không thể đặt xuống hết, huống hồ là cho cả con sư tử đứng lên.
Chưa nói đến việc có thể chịu nổi trọng lượng của Sư Tử Trắng hay không, vấn đề là... không có chỗ để bàn chân đạp.
Vì vậy Sư Tử Trắng nhảy thẳng lên đạp một cái, rồi rơi xuống đất, quay đầu lại nhảy tiếp lên, cứ thế nhảy lên nhảy xuống, thực sự đã dựng đứng lên được vài thanh gỗ.
Sư Tử Trắng đang nhảy hăng say chợt nhận ra điều gì đó, vuốt trượt một cái, vô tình đá ngã một thanh gỗ.
Sư Tử Trắng nhìn chỗ của mình, rồi nhìn chỗ của Lâm Thiên Du, quay đầu vòng quanh những thanh gỗ đã được cố định, càng nhìn càng nhăn nhó.
"Anh sang giúp tôi cố định cái này này. " Lâm Thiên Du chỉ vào một số thanh gỗ khác vừa mới dựng đứng lên để làm tường gỗ, "Còn những cái này nữa, cố định xong có thể lợp mái."
"Ù..."
Giao công việc đạp gỗ xuống cho Sư Tử Trắng.
Lâm Thiên Du chỉ cần đứng đằng sau giữ cho nó không ngã xuống là được, nhưng cách làm này khác với lúc làm lều tre trước đây, mặc dù cảm thấy Sư Tử Trắng có chừng mực, nhưng khi đứng ra sau gỗ, nhìn nó qua kẽ hở giữa các thanh gỗ, cô mỉm cười nói: "Anh định nhảy lồng lên, đè chết tôi chứ gì?"
Sư Tử Trắng nghiêng đầu, động tác lao xuống dừng lại, thay vào đó nhảy thẳng lên, chuẩn xác rơi xuống thanh gỗ, dẫm lên một cái rồi nhảy xuống, hạ cánh an toàn.
Nó quay một vòng trên mặt đất, thò đầu về phía sau gỗ tìm Lâm Thiên Du, "Um!"
"Haha."
Lâm Thiên Du cười khẽ, đôi tai của Sư Tử Trắng rụt lại, nó nằm sấp xuống đó, bàn chân giận dữ đạp lên đất.
Thấy Sư Tử Trắng tỏ ra tổn thương, cô vội thay đổi thanh gỗ khác, đồng thanh đáp lại: "Được được, chính xác chính xác."
Không chỉ là khen ngợi bằng lời nói là đủ, Lâm Thiên Du còn vuốt vuốt đầu Sư Tử Trắng, "Anh chính là con sư tử trắng giỏi giang, thông minh và tuyệt vời nhất mà tôi từng thấy, không có đối thủ."
【Trời ơi! Đánh giá cao vậy à! Tôi cũng thấy Sư Tử Trắng rất thông minh. 】
【Tỉnh táo lại đi bạn êy, chị Lâm đã từng thấy mấy con sư tử trắng? 】
【Có một và chỉ một......?】
Phối hợp với Sư Tử Trắng gắn chặt các thanh gỗ phía sau, Lâm Thiên Du lại làm thêm một lớp gia cố, trước khi lợp mái cô dùng bùn đất bịt kín các khe hở, vách ba mặt, kín mít không thể thổi tắt ngọn nến.
Lợi dụng vật liệu có sẵn, bất kỳ lá cây nào cũng nhét vô, trang trí theo phong cách ngôi nhà gỗ hoang dã vườn thực vật.
Nhà gỗ nghe có vẻ không chính xác lắm, với diện tích lớn như vậy, có thể gọi là căn hộ rộng rãi rồi.
Tường gỗ còn đỡ, chỉ là sàn nhà lót thế nào mới khó khăn, nếu trải cả tấm ván gỗ lên sàn thì gỗ chắc chắn không đủ.
Lâm Thiên Du trát xong vách ngoài, quay vào bên trong, giữ lại mấy thanh gỗ cao hơn tường, những cái này làm cột kèo, để tránh mái nhà sập xuống.
Chuẩn bị nhiều, chống đỡ cũng chắc chắn hơn, còn một ưu điểm nữa là nếu sư tử thực sự đá bay một thanh, vẫn còn những cái còn lại có thể chống đỡ.
Đây chỉ là phòng hờ, gia cố ba lớp, một phần chôn xuống đất và thêm một lớp nữa, làm cẩn thận như vậy, không thể nào đá sập tiếp được.
"Xong rồi, những bức tường này tạm thế này." Lâm Thiên Du lấy gỗ để lợp mái, trước hết cắt khía chỗ ghép nối, không cố định sao cũng được, chỉ cần sau khi cưa, chỗ lõm của hai thanh gỗ có thể khít với nhau là được.
Phần gỗ bên trong cao nhất cũng đã được xử lý cắt khía, Lâm Thiên Du đứng trên hòn đá cao, sau khi lắp đặt xong mái nhà, cô vẫn dùng bùn đất bịt lại các khe hở, cuối cùng bên trong bùn đất dán lá cọ.
Các khe hở mái nhà đã được nhồi đầy bùn, từng lớp lá cây dán bên ngoài, chống thấm đã làm đến mấy lớp rồi, có bùn đất bám vào nữa thì cũng khá chắc chắn.
Xong xuôi, Lâm Thiên Du ra bờ sông rửa tay, "Tiếp theo chờ bùn đất khô là được, mấy ngày này không mưa, phơi nắng là ổn."
May mà bây giờ không phải thời tiết cực đoan.
Có vẻ Sư Tử Trắng rất thích căn nhà gỗ này, cửa còn chưa lắp mà bên trong chỉ có vài cột gỗ nhưng vẫn không làm nguội đi niềm vui của Sư Tử Trắng, nó quay qua quay lại trong nhà.
Nhà gỗ được làm to hơn bình thường, nhưng với kích thước không nhỏ của Sư Tử Trắng, phạm vi bên trong chỉ đủ cho nó tự do lộn nhào trong đó.
Khi Lâm Thiên Du quay lại, Sư Tử Trắng đang nằm ngang giữa nhà, thân hình vừa khít khe hở giữa hai cột giữa.
Bộ lông bị ép vào nhau co rút lại một chút, nhưng không bị kẹt vào thịt, kích cỡ rất vừa vặn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận